Mục lục
Trọng Sinh Trở Về Vị Trí Cũ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy Sở Tà không biết quá trình sinh sản nhưng hắn nghe người ta nói lúc mẫu thân sinh mình bị khó sinh, giày vò một ngày mới sinh ra.

Vì vậy theo hắn thấy, sinh hài nhi nhất định là quá trình dài đằng đẵng, không biết Quỳnh Nương phải chịu giày vò bao lâu mới có thể sinh ra.

Mẫu thân Lưu thị của Quỳnh Nương cũng đến, đang treo bùa cát lên cạnh cửa phòng sinh, đây là bùa bà cầu ở miếu am, chỉ cầu phù hộ cho nữ nhi sinh sản thuận lợi.

Nhưng không ngờ nước ấm mới vừa đưa vào phòng thì đã nghe thấy bà đỡ bên trong nói bắt đầu sinh, tiếp theo không hề nghe thấy sản phụ thống khổ kêu gào, không lâu sau là tiếng khóc lanh lảnh của trẻ con.

Sở Tà sửng sốt, chỉ chốc lát đã có bà đỡ ôm cái tã lót từ trong phòng đi ra, vui mừng nói: “Chúc mừng Vương gia, chúc mừng Vương gia, là một tiểu thế tử, ngài xem dáng vẻ này đúng là tuấn tú!”

Sở Tà thật cẩn thận nhận lấy tã lót, hắn thấy một gương mặt đỏ bừng nhăn dúm dó đang cười, đứa trẻ liều mạng mở mắt ra, chưa được một lúc lại không thích ứng với ánh sáng, đôi mắt to nhắm chặt lại, cái miệng nhỏ chu lên, thật là đáng yêu.

Lưu thị nhìn đại ngoại tôn cũng vô cùng vui vẻ, cười nói: “Đôi mắt cái mũi cái miệng này cực kỳ giống Vương gia, tương lai nhất định sẽ có dáng vẻ không tồi.”

Nhưng đúng lúc Sở Tà muốn vào phòng trong thăm Quỳnh Nương, một bà đỡ khác trong phòng lại hô to: “Mau trở lại! Trong bụng vẫn còn một đứa nữa!”

Bà đỡ kia nghe vậy bị doạ hết hồn, vội vàng xoay người trở về. Sở Tà ôm nhi tử chân tay luống cuống, hỏi chuyện là thế nào?

Hỉ Thước không vào phòng sinh mà phụ trách chỉ huy tiểu nha hoàn đưa nước và khăn sạch vào trong phòng, nghe lời này nói: “Vương gia, Vương phi sinh đôi!” --

Lưu thị cũng sửng sốt, bà nói: “Lần đó ta sinh đôi, không ngờ Quỳnh Nương cũng sinh đôi. Điểm này giống ta.”

Tuy Lang Vương nói mình có thể nhi nữ thành đàn nhưng nghe nói Vương phi hoài hai đứa lại cảm thấy hung hiểm vô cùng, trái tim vừa mới buông xuống lại nhấc lên.

Có điều hài nhi thứ hai lại làm khổ người, hoàn toàn không bớt lo bằng ca ca, mất nửa ngày nghe Quỳnh Nương ở bên trong dùng sức, phát ra tiếng kêu, từng tiếng kêu như kéo lấy trái tim Sở Tà. Cuối cùng bên trong cũng truyền đến tiếng khóc nỉ non, lúc này tim Sở Tà mới rơi xuống đất. Bà đỡ nghe thấy tiếng khóc run nhỏ đoán là nữ oa oa, bế lên nhìn quả thật là vậy.

Thai này là long phượng trình tường, đúng là chuyện vô cùng đáng mừng.

Lúc này mồ hôi của Quỳnh Nương đã ra hết, tuy lúc sinh hơi gian nan nhưng sinh ra rồi lại cảm thấy bụng vô cùng nhẹ nhàng, nghe nói mình sinh một nhi một nữ, trong lòng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, lại muốn rơi lệ.

Sở Tà ôm nhi tử tiến vào, vừa thấy Quỳnh Nương muốn khóc, hắn vội vàng nói: “Vừa nãy nhạc mẫu dặn dò, ở cữ cũng không thể khóc, nàng xem con của chúng ta sinh rất tốt, nên vui mừng, sao còn khóc?”

Hiển nhiên rất nhiều cảm khái trong lòng Quỳnh Nương không thể nói thành lời, nàng nửa ngồi trên giường, cẩn thận đón lấy tiểu nữ anh, lại nhìn nam anh đang ngáp trong ngực Lang Vương, nàng ôm hết vào trong ngực, hai nắm thịt múp míp trắng hồng, nàng thấy nhìn thế nào cũng không đủ.

Sở Tà mới làm phụ thân, hưng phấn trong lòng càng không thể hình dung, có điều hắn lại buồn bực, trước kia nhìn thấy hài nhi đều trắng nõn, sao đến hài nhi của hắn lại đo đỏ, nhăn dúm dó vậy.

Quỳnh Nương bị hắn chọc cười, nàng nói: “Ngâm trong bụng lâu như vậy dĩ nhiên là nhăn rồi, ngày mai là đỡ.”

Lần sinh này cũng quá hao phí tinh thần, Quỳnh Nương đặt đôi nhi nữ lên hai cái cũi bên mép giường lớn, uống một chén sữa dê bổ sung sức lực rồi đi ngủ. --

Chỉ còn lại Lang Vương vẫn không hề buồn ngủ, một chốc nhìn nhi tử, một chốc nhìn nữ nhi, lại nhìn kiều thê mặt đỏ bừng nằm trên giường, tất nhiên trong lòng là cảm xúc khác.

Phụ mẫu qua đời từ khi tuổi Sở Tà còn nhỏ, phủ trạch to như vậy chỉ còn lại một mình hắn, lúc đó hắn luôn ngồi một mình trên giường lớn, ôm y phục của mẫu thân khóc, đến lúc mùi của mẫu thân trên y phục chậm rãi bay đi mới dừng lại.

Dần dần, hắn biết mình không còn chỗ dựa, hắn là tiểu chủ công của Giang Đông, sinh thời phụ thân đã chống đỡ tất cả, hắn cần phải tiếp tục, ngay lúc đó Giang Đông loạn trong giặc ngoài, tuy có thuộc hạ trung thành của phụ thân phụ tá nhưng Sở Tà nhỏ tuổi lúc ấy cũng phải cố hết sức.

Cho nên, nam hài ban đêm ôm y phục của mẫu thân khóc thút thít nhoáng một cái trưởng thành trở thành thiếu niên Vương gia mặt lạnh, bá vương ngang ngược của Giang Đông có thể một mình đảm đương một phía.

Thời gian lâu rồi, hắn cho rằng bản thân đã quên đi đau khổ tuổi nhỏ.

Còn bây giờ, hắn có một đôi nhi nữ, là người có cùng một dòng máu với hắn, còn có tiểu nữ nhân đang ngủ say dưới ánh nến này, đều làm trái tim lạnh lẽo của Sở Tà cảm thấy ấm áp vui vẻ, mới nhận ra bất ổn sợ hãi vẫn luôn chôn sâu trong lòng.

Hắn đắp chăn cho nữ nhi, lại sờ sờ chân nhỏ múp thịt của nhi tử, cuối cùng nhẹ nhàng hôn lên môi thê tử đang ngủ say, xác định tất cả đều chân thật, không phải là một giấc mộng ảo.

Theo lời Quỳnh Nương, đời trước hắn không có con cái.

Lúc này Lang Vương không thể tưởng tượng ra tình huống cô độc một mình bao nhiêu năm sau của mình kiếp trước, nhưng hắn dám khẳng định, đời trước hắn chẳng cần hưởng hết vinh hoa, hiển nhiên cũng cực kỳ khát vọng cuộc sống bình thường mà thoả mãn như vậy…

Hắn cũng buồn bực không hiểu vì sao mình lại thích tiểu thương phụ Thôi gia. Nhưng bây giờ hắn hiểu rồi, là bởi vì trên người tiểu phụ luôn bị hắn xem thường là thô tục này có mùi khói lửa nồng đậm, làm hắn cảm nhận rõ ràng tồn tại là tư vị sống động thế nào. --

Quỳnh Nương nói nàng trọng sinh, nhưng theo Sở Tà thấy, đây là trời xanh rủ lòng thương hắn!

Ngày hôm sau, tin tức Lang Vương có long phượng thai truyền đi khắp kinh thành.

Nhưng khiến người tuyệt đối không thể tưởng được chính là, sắp chạng vạng, vạn tuế gia mặc thường phục, dẫn theo thị vệ thái giám đến Lang Vương phủ.

Quỳnh Nương nghe được tin này lúc đang cho hai tiểu nhi bú sữa.

Trước đó nàng ôm quyết tâm đích thân nuôi nấng, kiên quyết không mời bà vú. Nhưng người tính không bằng trời tính, trời xanh lại ban cho nàng một đôi nhi nữ, chuyện cho bú giống như đánh giặc.

Cho một đứa bú trước, đứa kia lại đói khóc oa oa, bú muộn một chút cũng không chịu.

Ý của Sở Tà là tìm bốn bà vú đến để Quỳnh Nương đỡ mệt. Nhưng nhạc mẫu Lưu thị lại có kinh nghiệm, thấy nữ nhi kiên trì muốn đích thân cho bú bèn xếp chăn tách đôi ra bên người Quỳnh Nương, hai đứa trẻ một đứa đặt dưới nách, một cái đầu nhỏ trước ngực bên kia, hai đứa cùng bú, ai cũng không thiệt.

Bởi vì tiểu thế tử và tiểu quận chúa mới sinh nên bú không nhiều lắm, nhưng ngậm lấy cái của mẫu thân cũng cực thích ý, giơ nắm tay nhỏ như viên thịt lên đầu, bú rất vui vẻ.

Đúng lúc này, Quỳnh Nương nghe được chuyện hoàng đế đến, muốn thăm đôi song bào thai.

Chuyện này làm cho Quỳnh Nương vô cùng kinh ngạc, phải biết rằng lúc hài nhi của Nhị hoàng tử ra đời, vạn tuế gia không đích thân đến phủ thăm, mà là mấy ngày sau Nhị hoàng tử dẫn bà vú đưa hài nhi vào cung cho vạn tuế nhìn.

Có điều vạn tuế đã tới, hiển nhiên không thể chậm chạp. Khéo là hai đứa trẻ vừa ăn no, không khóc nháo, nhắm hờ mắt lại ngủ rồi. Nàng thật cẩn thận lau mặt cho chúng, thay tã, bọc tã, để hai bà tử ôm ra ngoài cho vạn tuế nhìn xem.

Lại nói nỗi hận lớn nhất của Gia Khang Đế là không nhìn thấy dáng vẻ lúc mới sinh ra của Sở Tà.

Bây giờ hai đứa trẻ được đưa đến trước mắt, rõ ràng một đứa là tiểu Sở Tà, một nữ oa khác lại có vài phần dáng vẻ của Tình Nhu.

Tổ phụ Gia Khang Đế tình cảm tràn đầy, nhất thời không biết ôm đứa nào trước mới tốt, cuối cùng ôm hết, ngửi mùi trên người hai cục bột, không nỡ buông tay.

Cuối cùng tiểu thế tử rải nước tiểu lên người vạn tuế, Gia Khang Đế cũng không chê, cười đến nỗi nếp nhăn trên mặt giãn ra.

Cuối cùng vạn tuế ban thưởng một đôi ngọc bội long phượng cho hai đứa trẻ, trên ngọc bội còn được khảm dạ minh châu long nhãn lớn nhỏ, giá trị liên thành.

Nhưng như vậy vạn tuế gia vẫn chưa đã thèm, nhấc bút viết hai cái tên Hi Hoà, Nhược Hoa ban cho hai đứa trẻ, hai cái tên này lấy từ câu “Hi hoà chi vị dương, nhược hoa hà quang” trong 《 Sở Từ 》. Một cái là mặt trời mới mọc một cái là hoa và cây, có ý hỗ trợ lẫn nhau.

Tên đọc lên dễ nghe, nhưng mặt Sở Tà đen sì. Từ sáng đến giờ hắn viết một chồng giấy dày để đặt một cái tên vang dội thấu đáo cho nhi tử nữ nhi của mình.

Nhưng vạn tuế gia vừa đến là tự chủ trương vung tuyệt bút lên ban tên họ cho hai đứa trẻ, không coi mình là người ngoài, hoàn toàn là dáng vẻ của tổ phụ.

Bảo Sở Tà làm phụ thân chưa đủ nghiện sao mà chịu nổi?

Nhưng mà vạn tuế ban danh là vinh quang vô thượng, Sở Tà chỉ có thể cúi gằm gương mặt tuấn tú, vô cùng không muốn mà tiếp nhận tên họ, thay nhi nữ của mình cảm tạ vạn tuế gia lo lắng.

Tuy vậy nhưng vạn tuế gia vẫn chưa đã ghiền, kéo tay Sở Tà nói, bởi vì biểu tỷ Tình Nhu khó sinh lúc sinh hắn, dựa theo tập tục của đất Giang Đông tục tĩu, nơi đó có ngọn núi tên là “Tà sơn”, nghe nói là nơi Thiên Đế trấn áp trăm quỷ năm đó, bèn đặt cái tên thần quỷ không thích cho hắn, lấy “Tà” tránh ma quỷ. Nhưng mà tên này đúng là bất nhã, vì vậy hai chữ “Vong Sơn” là ban danh của Gia Khang Đế, xóa đi tà khí của tên chính.

Bây giờ Sở Tà đã lớn, không thì như này, nếu được thì hay là sửa cả đại danh luôn.

Sở Tà không kiêu ngạo không siểm nịnh cảm tạ vạn tuế quan tâm, nói tên là phụ mẫu ban ân, tuyệt đối không dám vọng sửa, từ chối ý tốt của vạn tuế gia.

Bởi vì đang ở cữ nên Quỳnh Nương không được đến tiền viện nghênh giá, chỉ nghe nha hoàn bên dưới lui tới nói chuyện, biết vạn tuế gia ban thưởng rất nhiều.

Nghe nói chỉ là y phục của tiểu nhi đã chừng năm rương lớn, ngoài ra đồ chơi tinh xảo các loại cũng nhiều vô số. Riêng bô tiểu cho tiểu nhi hơn một tuổi đã chế bằng ngọc ấm, mép bô có rãnh nước, mùa đông lúc dùng thì đổ nước ấm lên, sẽ không lạnh mông tiểu nhi.

Quỳnh Nương cầm danh mục quà tặng đọc, càng đọc càng sợ hãi.

Vạn tuế thật sự quá coi trọng Sở Tà. Mà loại tình cảm này, thấy thế nào cũng không phải long sủng của Hoàng Thượng với sủng thần. Giống như là… như là một vị phụ thân bồi thường nhi tử vì đã bạc đãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK