Hắn nói như vậy nhưng Tiết Hoài Tông sao dám thật sự coi hắn là huynh trưởng? Nói cảm ơn xong, nghiêng người ngồi đối diện Lục Trầm Chu.
Lục Trầm Chu rót đầy rượu, đưa một ly tới trước mặt hắn, nhìn hắn hai tay nhận rượu, mới cùng hắn nhàn thoại vài câu chuyện nhà.
Giây lát, dường như vô tình hỏi: "Ngày đó Bản hầu nhìn thấy ngươi ở Ngự Sử đài, còn cân nhắc muốn tìm cho ngươi một mối hôn sự, cũng không ngờ năm ngoái ngươi đã thành hôn, không biết là cưới cô nương nhà ai?"
Tiết Hoài Tông nói: "Không dám để đại nhân hao tâm tổn trí, kẻ hèn cưới tam tiểu thư của Hộ bộ viên ngoại lang Thẩm Chiêm Thẩm đại nhân.”
Lục Trầm Chu hơi nhíu mày: "Ta và Thẩm đại nhân làm quan trong triều cũng đã hai ba năm, dưới gối hắn có một trai hai gái, chỉ là dựa theo thứ tự tỷ muội Thẩm gia, nữ nhi của hắn cũng không phải là hàng ba.”
Tiết Hoài Tông nghe vậy cười: "Theo như lời đại nhân nói không sai, chuyết kinh* cũng không phải là con gái ruột của Thẩm đại nhân, mà là con thừa tự dưới gối Thẩm đại nhân.”
“Vậy sao bản hầu nghe nói, ngươi và nữ nhi Thẩm đại nhân đã định hôn từ nhỏ? Thẩm gia ngoại trừ Thẩm Chiêm, ba người con thứ đều không ở kinh thành, Tiết gia các ngươi từ tổ tông đã định cư ở kinh thành.”
Tiết Hoài Tông không hiểu vì sao thượng cấp lại muốn tìm hiểu Thẩm gia và Tiết gia kỹ như vậy, mặc dù không biết hắn muốn thế nào, nhưng vẫn thản nhiên nói: "Vâng, khi còn bé chuyết kinh không ở kinh sư, mà lớn lên ở Cô Tô, mấy năm trước nhạc phụ nhạc mẫu qua đời mới được Thẩm đại nhân đón vào kinh thành. Ban đầu người có hôn ước từ nhỏ với kẻ hèn cũng không phải là chuyết kinh, mà là tứ tiểu thư trong phủ Thẩm đại nhân.”
Lục Trầm Chu mím môi, mình đoán được quả nhiên không sai, người đính hôn với Tiết Hoài Tông vốn nên là Thẩm Tứ mới đúng.
Tiết Ích vốn là Hộ bộ thị lang, Thẩm Chiêm là Hộ bộ viên ngoại lang, hai người như vậy định ra hôn nhân từ nhỏ, mới hợp tình hợp lý.
Mà Thẩm Căng....
Lục Trầm Chu rũ mắt suy nghĩ một chút, lúc nhỏ cha mẹ Thẩm Căng đều mất, sau khi vào kinh chỉ có thể sống dựa vào phu thê Thẩm Chiêm.
Vị phu nhân kia của Thẩm Chiêm hắn đã gặp qua, tầm nhìn thiển cận, làm việc vô trật tự, nếu Tiết Thị Lang còn sống, hôn sự giữa Tiết Hoài Tông và Thẩm Tứ, bà ta nhất định rất thích.
Mà nay Tiết Thị Lang không còn, Tiết gia cũng nay không bằng xưa, có khả năng bà ta vì nữ nhi ruột thịt, thay mận đổi đào gả Thẩm Căng đến Tiết gia.
Chắc hẳn trong lòng Thẩm Căng cực kỳ tức giận?
Lục Trầm Chu nghĩ tới đây, không khỏi coi thường Thẩm đại phu nhân, cũng đối với Tiết Hoài Tông có một chút đồng tình: "Lấy tiền đồ của ngươi bây giờ, đã xứng đôi với Thẩm tứ tiểu thư kia. Đoán chừng Thẩm đại phu nhân ở nhà nhất định hối hận đến xanh ruột, ngày đó vì sao không gả nữ nhi cho ngươi, lại hết lần này tới lần khác đưa một cô nương mồ côi gả qua.”
Tiết Hoài Tông nghe hắn nói như vậy, lắc đầu: "Đại nhân đoán sai rồi, hôn sự này không phải đại phu nhân ép buộc, mà là chuyết kinh tự nguyện gả thay.”
Tự nguyện?