“Bây giờ tôi là nhân viên của công ty, gọi tên tôi là được.”
Trong lúc vô tình Trì Tiểu Úc nghiêng mắt nhìn đống tư liệu trong tay cô ta, hóa ra là bảng báo cáo tài vụ của Cẩm Tú.
“Tổng giám đốc muốn tôi mang tài liệu này vào cho ngài ấy.” Thạch Mật chủ động nói.
“Để tôi mang vào cho.” Trì Tiểu Úc nhận lấy đống tài liệu, đẩy cửa đi vào.
Đi vào đã thấy cái mặt lạnh của Thẩm Hải Quyền. Trì Tiểu Úc đem giấy tờ để lên trên bàn làm việc, đi thẳng vào vấn đề: “Tìm tôi có chuyện gì không?”
“Người nam nhân tối hôm qua là ai?” Thẩm Hải Quyền lạnh giọng hỏi, nếp nhăn giữa lông mày nhíu chặt.
Trì Tiểu Úc nhún vai cười khẽ, “Ông nếu muốn nói về chuyệnnày, tôi xin phép đi trước.”
Vừa nói xong, xoay người muốn rời đi.
“Ngươi đứng lại cho ta!!!” Thẩm Hải Quyền rống giận, vỗ lên bàn một cái, đứng lên chỉ trích cô: “Đây chính là thái độ mà ngươi nên có khi nói chuyện với ta sao?”
“Tôi tưởng rằng ông đã sớm thích nghi được rồi chứ.”Trì Tiểu Úc cười khẽ một tiếng, sau đó dừng cười, lạnh nhạt nhìn ông ta: “Ông lớn tuổi rồi, nên biết kiềm chế cơn giận của mình, vạn nhất cứ như vậy mà chết, cái danh làm cha tức chết này tôi không gánh nổi đâu.”
“Ngươi cũng biết ta đã lớn tuổi rồi sao?” Không biết lời nói nào của Trì Tiểu Úc làm Thẩm Hải Quyền xúc động, giọng nói ông ta trở nên hơi nhu hòa một chút: “Chớ cùng cha náo loạn, chúng ta dù sao cũng là người một nhà, không nên để cho người ngoài chiếm tiện nghi.”
Trì Tiểu Úc nhếch khóe miệng, lời của ông ta cô cũng không có hứng thú nghe.
“Người nam nhân kia, con tốt nhất nên cắt đứt quan hệ, cha sẽ không đồng ý quan hệ của hai người.” Giọng nói Thẩm Hải Quyền chợt trở lên cương quyết, nhướng mày nói: “Hôn sự của con không chỉ quan hệ đến một mình con, còn quan hệ đến cả Cẩm Tú, người đàn ông này không rõ lai lịch, anh ta có thể có ý đồ gì với Cẩm Tú, chúng ta làm sao biết được.”
Trì Tiểu Úc trầm mặc vài giây, trong đầu một mảnh hỗn loạn, ông ta đã cho người điều tra Giản Diệc Tu, vậy mà ông ta... thế nhưng không phát hiện ra quan hệ của bọn họ.
Trì Tiểu Úc cười giễu cợt, ngước mắt, tự tiếu phi tiếu nhìn Thẩm Hải Quyền: “Vậy ông cảm thấy tuýp đàn ông như thế nào thích hợp với Cẩm Tú, thích hợp với tâm ý của ông.”
Trì Tiểu Úc nhấn mạnh chỗ cần nhấn, còn pha chút giễu cợt. Chỉ cần hơi để ý hay có lòng muốn biết tin tức của cô, cho dù cô có lòng muốn dấu diếm cũng dấu diếm không được Thẩm Hải Quyền. Mà theo cô được biết Thẩm Hải Quyền có cùng một vài quan viên chính phủ quan viên cấu kết, vậy mà ông ta lại không biết chuyện cô đã kết hôn.
Có thể khẳng định rằng Thẩm Hải Quyền đối với cuộc sống của cô không hề quan tâm chút nào, nói cách khác ông ta không hề chú ý đến cô, chỉ khi cô gây ảnh hưởng đến lợi ích của ông ta thì ông ta mới nhớ tới chuyện mình là cha của cô, rồi muốn dùng lá bài thân tình này với cô, thật là buồn cười, người một nhà của ông ta chưa bao giờ bao gồm cô trong đó. Trước kia đã không, hiện tại cũng không, sau này càng sẽ không.
Thẩm Hải Quyền ánh mắt khẽ đảo qua người cô một chút, nói đến một người không liên quan: “Ta nghe nói Húc Nghiêu là bạn thời đại học của con.”
“Tôi không có hứng thú với anh ta.” Trì Tiểu Úc đi tới ghế sa lon, ngồi xuống, đứng đã lâu chân cô hơi mỏi.
“Vậy con có muốn tiếp xúc với Húc Nghiêu một chút không? Dù sao cũng có tình nghĩa đại học.” Thẩm Hải Quyền nói: “Húc Nghiêu là một người không tệ, nó cũng có lòng cầu tiến.”
“Chuyện của tôi cũng không cần ông nhọc lòng quan tâm.” Trì Tiểu Úc khó chịu cau mày, dùng tay vuốt tóc, thật giống như cô không để mắt đến ông.
“Cha tin tưởng con sẽ xử lý tốt chuyện của mình.” Thẩm Hải Quyền ngồi xuống ghế sa lon, thật giống như nhớ tới chuyện gì: “Đệ đệ của con... “
“Tôi đã nói, tôi không có đệ đệ.” Trì Tiểu Úc lạnh giọng cắt ngang lời ông.
“Kỳ Tinh, con thu nó làm phụ tá, rồi cho nó tiến vào công ty đi.” Thẩm Hải Quyền hạ giọng, tuyên bố quyết định của mình, cũng không chờ xem Trì Tiểu Úc có đồng ý hay không.