Tay Trì Tiểu Úc chống cằm, nghĩ tới có nên đi làm quen cấ dưới ngay bây giờ hay không, đường điện thoại nội bộ lập tức vang lên.
"Có chuyện gì?" Trì Tiểu Úc nhận cuộc gọi đến, nói.
"Giám đốc Trì, tổng giám đốc muốn ngài đi đến phòng ngài ấy một chuyến, đi ngay bây giờ.” giọng nói lạnh nhạt của Thạch Mật truyền đến.
"À, tôi biết rồi." Trì Tiểu Úc cúp điện thoại, thở dài, nơi cần phải đi thủy chung vẫn sẽ phải đi.
Trì Tiểu Úc đứng dậy,đi hướng về phía cửa phòng, vừa hướng về phía Trầm Mạt nói: "Cô an bài một chút, thời gian mà tất cả mọi người đều rảnh, tôi mời mọi người ăn cơm để làm quen nhau một chút."
"Vâng." Trầm Mạt gật đầu một cái, Trì Tiểu Úc đã mang giày cao gót đông đông đông đi được một đoạn khá xa rồi. Trì Tiểu Úc mặc bộ đồ công sở tiêu chuẩn, không hề có tác phong giống một Đại tiểu thư ham hư vinh theo lời đồn.
Trì Tiểu Úc mới từ thang máy đi ra ngoài, Thạch Mật nhân tiện đi tới bên người cô, nhỏ giọng nói: "Người ngày hôm qua lại tới, chính là tôi cũng không biết bọn họ đang bàn chuyện gì ở bên trong."
"À, chỉ một mình anh ta thôi sao?" Trì Tiểu Úc hỏi.
"Đúng vậy."
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, chỉ nghe thấy trong phòng làm việc truyền ra tiếng gầm giận dữ: "Mẹ kiếp, cho nên ông là muốn đối nghịch với Tần thị sao?"
Trì Tiểu Úc cau mày, họ đang nói chuyện gọi cô tới làm gì? Tới chế giễu sao?
Nhưng mà nếu đã tới rồi, cũng nên xem màn náo nhiệt này một chút, cô muốn nhìn xem Thẩm Hải Quyền sẽ giải quyết chuyện này như thế nào, hậu bối mà ông ta nhìn trúng lại gây họa.
Trì Tiểu Úc trộm vui mừng trong lòng, hoàn toàn không có ý thức cái công ty này là của cô.
Không nên đắc tội Tần gia!
Mặc dù Cẩm Tú có chỗ đứng trong giới thời trang, dường như không có địch thủ, nhưng là Tần thị cũng không thể xem thường, ngắn ngủn mấy năm đã phát triển đến mức độ này, có rất nhiều nhân tài mới nổi đầu quân vào Tần thị, mấu chốt là Tần gia không chỉ có mấy nhân tài mới nổi, mà còn dây dưa mật thiết với quân sự và giới chính trị, không thể khinh thường.
Bàn về sức ảnh hưởng chung, nếu Cẩm Tú đối nghịch với Tần thị, vậy thì mấy chục năm tới Cẩm Tú sẽ tràn ngập nguy cơ.
Trì Tiểu Úc gõ cửa, đi vào.
Tần Lương giống như một con khỉ, mặt đỏ bừng vì tức giận, tức cười chính là trên mặt anh ta vẫn còn đeo kính râm.
Thẩm Hải Quyền rất có uy nghiêm ngồi trên ghế, chân mày nhíu chặt, không có bày tỏ bất kỳ thái độ gì, mà kẻ gây họa Triệu Húc Nghiêu đang yên lặng cúi đầu đứng một bên, tùy ý Tần Lương mắng chửi.
Thấy Trì Tiểu Úc đi vào, Thẩm Hải Quyền chỉ là lạnh lùng nhìn cô một cái, sau đó hướng về phía Tần Lương nói: "Người chịu trách nhiệm chuyện này của công ty chúng tôi đã đến, anh bàn bạc chuyện này với cô ấy."
Nói xong nhìn về phía Trì Tiểu Úc, con ngươi lạnh như băng, "Chuyện này đối với công ty rất quan trọng yếu, ta tin tưởng cô nhất định có thể thuyết phục Tần thị thực hiện hiệp ước này."
Có chuyện gì vậy? Trì Tiểu Úc cho là mình nghe nhầm rồi, chuyện này và cô không có nửa xu quan hệ, làm sao lại giao cho cô giải quyết vấn đề này, cô thuộc bộ phận thiết kế mà?
Mắt Tần Lương xuyên thấu qua cái kính râm, híp mắt nhìn Trì Tiểu Úc, hừ lạnh một tiếng, "Nếu như muốn đánh bài quan hệ, tôi khuyên các người vẫn nên bỏ cái ý định đó đi, cho dù chính Giản Diệc Tu yêu cầu, cũng vô ích, huống chi, hừ, một người phụ nữ không biết là có quan hệ gì với hắn, nếu như không muốn cùng Tần thị đối nghịch, biết điều một huy bỏ hiệp ước."
Trì Tiểu Úc nghe lời nói của anh ta, mắt khẽ nheo lại, khóe miệng khẽ cười khẽ, "Anh là đứa trẻ chưa dứt sữa mẹ sao?"