“ Lão phu nhân lo lắng, phái lão nô đến xem tiểu thư. Tiểu thư, Lão phu nhân có chuyện muốnnóiriêng với người.” Tử Oánh gật đầu hiểu ý “ Để Tân ma ma bồi ma mamộtchén trà.”
“ Đa tạ Tam tiểu thư.”
Nửa đêm Tử Oánh khoác áo choàng đến Vạn Cúc đường, Lão phu nhân vỗ bên cạnh “ Tam nha đầu, đến đây.” Ngữ khí như giàđirất nhiều.
“ Tổ mẫu.” Tử Oánh cởi giày leo lên sạp, cho nha hoàn bà tử lui ra,nhỏgiọngnóichuyện cũng Lão phu nhân.
“ Tam nha đầu, hãy kểmộtchút chuyện hôm nay tuyển tú.”
“ Vâng” Tử Oánhnhỏgiọng kể lại, việc tiểu cung nữ kia cũngnóiđến, Lão phu nhân trầm tưmộtlátnói“ Ta thấy việc con tiến cung là domộttay Thái Hậu thúc đẩy, Hoàng Thượng chắc cũngkhôngvui. Vào cung, mọi việc đều phải suy xétthậtkỹ, tổ mẫukhôngcầu con nổi bật, chỉ cần bình an vôsựlà tốt rồi.”
“ Tổ mẫu…” Tử Oánh nước mắt rưng rưng, cảm giác có người sủng áithậttốt, nàng cũngsẽkhônghối hậnmộtđời.
“ Tam nha đầu nghe tổ mẫunói. Ngày thường con và Uyểnâmở trong phủ tiểu đánh tiểu nháo tổ mẫusẽmắt nhắm mắt mở cho qua,hiệntại hai tỷ muội các con cùng vào cung, là nhất vinh câu vinh. Nếu muội muội con làm gì saithìcon phải khoan dung cho nó.” Ý muốnnóivề việc tiểu cung nữ ban ngày.
“ Tổ mẫu yên tâm, Oánh nhi minh bạch.” Hiểu làmộtchuyện nhưng làm lại là chuyện khác.
Lão phu nhân sai Tiết ma ma cầmmộttập ngân phiếuthậtdày và rất nhiều bạc vụn “ Trong cung nhân tình cũng phải chuẩn bị, con cầm lấy. Nếukhôngđủthìphái người truyền tin cho tổ mẫu.”
“ Tiến cung mang theo Đào nhi và Xảo nhiđi, hai người các nàngmộtổn trọng,mộtcơ trí lanh lợi. Ở trong cungkhôngcó người tin cậy cũng giống như bướctrênbăng mỏng, nhớ nhất định phải tìm được người tin cậy, nếukhôngngốcmộtchút cũng tốt.”
“ Còn có Lê nhi bên cạnh con, tốt xấu gì cũng hầu hạ con nhiều năm,khôngphạm phải sai lầm gì, ngày khác tasẽtìm cho nàngmộtgia đình tốt để gảđi, coi như tận tình chủ tớ. Tân ma mathìđể bà ta trông coi Phù Dung viện.”
Kiếp trước nàngkhôngbiết Lão phu nhân có muốn dặn nàng như vậy haykhôngnhưng Tiết ma mathìcó mang cho nàng chút ngân phiếu, dặn nàng mọisựcẩn thận.
Đêm nay Tử Oánh ngủtrênsạp với Lão phu nhân,mộtđêm nàykhôngmộng mị. Hôm sau rời giường vài cái di nương cũng đến thăm.
Đại lão gia cũng đưa cho Tử Oánhmộtít ngân phiếu, dùkhôngnhiều như Lão phu nhân nhưng cũng đủ. Lại vỗ vai nàng dặn dò,khôngthể hành động theo cảm tình, phải giữ bình an mới tốt.
Thái giám truyền ý chỉ ngày tiến cung và vị phân của nàng, năm nay theo phân vị của các tú nữthìphân vị của nàngkhôngthấp cũngkhôngcao, phân vị thường tại, ban thưởng hào “ Ngọc”. Mặc dù thấp hơn Uyểnâmmộtgiai nhưng cũngkhôngbôi nhọ thân phận của nàng. Kiếp trước nàng cũng tiến cung với thân phận thường tại nhưngkhôngđược ban thưởng hào, đến khi hoài long thai mới được phong Quý nhân.
Qua mấy ngày các đại thần chấp lễ và thái giám cung nữ chuẩn bị nghi thức đón Tử Oánh tiến cung, nàng là tiến vào bằng tuyển tú, nên nghi thức tiến cung so với nửa năm trước của Uyểnâmthìphô trương hơn rất nhiều. Rất nhiều người đến xem náo nhiệt, cũng cókhôngít người đến chúc mừng,mộtnhà có đến hai tiểu chủthậtlàm người ta ghen tỵ đỏ mắt.
Pháo hoa, cổ nhạc vang lên, giờ lànhđãđến, Tử Oánh rưng rưng bái biệt Lão phu nhân và Đại lão gia, gật đầu với Tân ma ma ở phía sau vụng trộm gạt lệ, lên kiệu hoa, tiến về phía cửa cung.
Lần này tú nữ có mười lăm người, mỗi lần có ba người tiến cung, tiến cung cùng Tử Oánh là các tú nữ có phân vị ngang nàng: Lưu thường tại và Từ đáp ứng, Tử Oánhkhôngbiết hai người này. Sau khi hạ kiệu ở Đức Dương môn, chỉ nhìn thoáng qua gật đầu, dù sao cũng có duyên tiến cung cùng ngày.
Tử Oánh quay đầu nhìn cảnh sắc ngoài cung, bầu trời trong xanh, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng hài tử đùa giỡn, tiếng cha mẹđangquát lớn. Cảnh đó chỉ sợ nàngkhôngcòn có thể nhìn thấy. Trong cung tường cao ngói ngọc, điêu lan ngọc thế,mộtmảnh phú quý. Nhưng nơi này lại là chiến trường của nàng, chiến trường nàngkhôngđược lựa chọn. Nàng thống hận nơi dơ bẩn này, nhưng lạikhôngthểkhôngliều mạng tiến vào. Thái giám, cung nữ, tiểu chủ đều biết nơi này dơ bẩn nhưng lạikhôngthểkhônglựa chọn con đường này.
Trừ bỏ đấu tranh tựa hồkhôngcòn lựa chọn nào khác.
đãcó thái giám chờ sẵn ở Đức Dương môn, Tử Oánh, Lưu thường tại và Từ đáp ứng được tiểu thái giám dẫn về cung. Tử Oánhđidọc theo con đường hai bên tường đỏ thắm trongmộtchén trànhỏ, lạiđitheo con đường đá cuội trong ngự hoa viên, có thể thấy trong hoa viên hoa bướm vui đùa, đá thanh tuyền, khi đếnmộttòa cung điện trước mặt, hoa nở trắngtrêntường, cửa cung có nước sơn màu đen,trênbảng hiệu viết: Khải Tường cung.
Trong Khải Tường Cung đứng đầu là Hiền phi, phân vị chính tam phẩm, chấp chưởngsựvụ trong cung. Hiền phiyêuhoa cỏ, nơi này cách khá xa Thanh Lương điện của Hoàng Thượng, lại gần kề với Ngự hoa viên. Lúc trước mọi người đềunóisau lưng là Hiền phi ngốc, kiếp trước nàng cũngđãtừng nghĩ như vậy. Chỉ là sau này nàng mới biết được, chỉ cần Hoàng Thượng đến ngự hoa viên giải sầusẽđến ngồi ở Khải Tường cung.
Nàng cảm thấy may mắn Hoàng Hậukhôngphân nàng đến cung của Huệ phi, nàng sợ nhữngẩnnhẫn của bản thân với Uyểnâmsẽsụp đổ khi sống chung với Huệ phi, kiếm củi ba năm thiêu trongmộtgiờ.
Khải Tường cung có ba viện, bước vào là phòng ngoài, sau đó làmộtđường chữ thập rải đá, Hiền phi ở chính điện, hai bên là Thiên điện cho các tiểu chủ có phân vị thấp. Trong sân có mấy khối đá Thái Hồ, bên trái là trúc xanh, bên phải là mấy gốc quế, gốc lựu, xanh xanh đỏ vừa thanh lịch vừa tao nhã. Phía sau làmộthoa viênnhỏ, có đủ các loại hoa, tất cả đều là báu vật của Hiền phi.
Chỉ sợ khi hè đến đây là nơiyêuthích của bọn muỗi a.
Thái giám Khải Tường cung dẫn nàng đến Đông thiên điện, cửa Chính điện và Tây thiên điện đóng chặt, các cung nữ thái giám hầu hạ nàng quỳ trước Đông thiên điện nghênh đón nàng. Nàng thoáng nhìn cẩn thận, quả nhiên thấy những gương mặt quen thuộc.
Kiếp trước cung nữ chưởngsựTô Noãn cùng thái giám tổng lĩnh Lâm Ngôn đến cuối cùng cũngkhôngnóilà nàng làm hại nhị hoàng tử, cuối cùng hai người họ bị Hoàng Hậu loạn côn đánh chết ném ra bãi tha ma,trênngườikhôngcó chỗ nào lành lặn.
“ Nô tỳ ( nô tài) tham kiến Ngọc thường tại, Ngọc thường tại cát tường.” Lâm Ngôn và Tô Noãn cùng bốn thái giám và sáu cung nữ dập đầu báo danh.
Nàng cực kỳ vui mừng nhưngkhônglập tức cho bọn họ đứng lên, trong viện yên ắngmộtlúc lâu sau đó nàng mới tươi cười cho bọn họ đứng dậy.
“ Về sau các ngươi là người của ta, quan trọng nhất là trung thành, nếu để ta pháthiệncác ngươi hai lòng,thìsẽbẩm báo Hoàng Hậu đuổi các ngươi ra khỏi cung. Nếu các ngươi trước sau nhưmột, tasẽkhôngbạc đãi các ngươi.”
“ Nô tài( nô tỳ’) chắc chắn trung thành và tận tâm.”
Đào nhi thưởng bạc cho tiểu cung nữ và thái giám, thái giám tổng lĩnh Lâm Ngôn và cung nữ chưởngsựTô Noãn theo Tử Oánh tiến vào nội điện. Chính giữa điện có đôi câu đối, là bút pháp của thần đề tiền triều “ Hương trung có khác vận, thanh cựckhôngbiết hàn.”
Ca tụng hoa mai, Tử Oánh nhợt nhạt cười,thậthợp khẩu vị của nàng, chẳng trách tấm biển ngoài Đông Thiên điện đề: Hương Vận hiên.
Hậu viện có bình phong bằng gỗ lê khắc sen tịnh đế ngăn thành hai gian. Phòng trong cómộtsạp mỹ nhân nước sơn còn mới.trêngiường chăn đệm cũng mới tinh, màn thêu trăm hoa.trênbàn trà là bình hoa Cảnh đức lam cắm hoa hải đường.
“ Nô tài thái giám tổng lĩnh Hương Vận hiên Lâm Ngôn bái kiến Ngọc Thường Tại.”
“ Nô tỳ cung nữ chưởngsựHương Vận hiên, Tô Noãn tham kiến Ngọc Thường Tại.”
“ Đứng lênđi, về sau mọi việc lớnnhỏtrong cung giao cho các ngươi, takhôngcần gì khác, chỉ cần trung thành.” Tử Oánh uốngmộtngụm trà do Xảo nhi phao,khôngphải loại nàng từng uống. Ngẩng đầu liếc nhìn Xảo nhi,khôngnóigì thêm.
“ Nô tài( nô tỳ) chắc chắn trung thành với tiểu chủ.”
Đào nhi thưởng cho Lâm Ngôn và Tô Noãnmộtít bạc, Lâm Ngôn lui xuống lo công việc, Tô Noãn ở lại bồi Tử OánhđiNoãn các.
Mọi vật trong Noãn các đều hoàn hảo, đây là nơi Hoàng Thượng lâm hạnh, trong ngày thường cũngkhôngcó người lui tới, Tử Oánh chỉ nhàn nhạt nhìn qua, quay đầu hỏi Tô Noãn “ Trước đây ngươi là cung nữ của cung nào?”
“ Nô tỳ trước đây là người của Trường Lạc cung, được Hoàng Hậu nương nương điều tơi hầu hạ Tiểu Chủ.”
“ Ồ?” Tử Oánh nhíu mày, kiếp trước nàngkhôngbiết Tô Noãn lại là người trong cung của Quý phi, chỉ thân cận với Quýt nhi mang từ trong phủ đến, cuối cùng Quýt nhi bị mua chuộc, Tô Noãn lại luôn trung thành với nàng.
Tô Noãn vội vàng quỳ xuống “ Tiểu chủ, trước đây trong cung của Quý phi, nô tỳ chỉ là cung nữ hạ đẳng, được Hoàng Hậu nương nương tín nhiệm mới có thể hầu hạ Tiểu Chủ, nô tỳkhôngdám hai lòng.”
“ Đứng lênđi” Tử Oánh cười cười “ Ta tất nhiên là tin tưởng ngươi.”
Tô Noãn kinh ngạc ngẩng đầu, trong nháy mắt hiểurõ, đứng dậy đỡ Tử Oánh “ Tiểu Chủ, chúng ta phảiđibái kiến Hiền Phi nương nương.”
“ Ân, ai là chủ của Tây Thiên điện?”
“hiệntại chưa có chủ nhân, nghenóimấy ngày nữa tú nữ mới tấn phong, Thu đáp ứngsẽchuyển vào.”
Thu đáp ứng? Tử Oánh hoàn toànkhôngcó chút ấn tượng, kiếp trước thời điểm các tú nữ tiến cung tựa hồ cũngkhôngcó Thu đáp ứng. Qũy đạo tuy phần lớnkhôngthay đổi nhưng cũng có nhiều chuyện thay đổi rất lớn.
Tỷ như kiếp trước nàng tiến cung với phân vị thường tại nhưngkhôngcó phong hào. Uyểnâmvớisựtrợ giúp của Thái Hậu tiến cung với phân vị đáp ứng thăng lên làm Khởi,hiệntại lại trực tiếp làm Quý nhân.
hiệntại nàng lại nhờ vào Thái Hậu mới có thể tiến cung, nhân sinhthậtđầy châm chọc.
Thậm chí lúc trước nàng cònkhôngbiết Lưu Thường Tại và Từ đáp ứng.
Từ khi nàng tiến vào đến giờ Khải Tường điện của Hiền phi luôn đóng chặt, nếuđiquấy rầy sợkhôngổn. Tô Noãn như nhìn ra băn khoăn của Tử Oánhnói“ Tiểu Chủ yên tâm nô tỳđãphái Sương Trân đến tuân vấn Hiền phi.”
Tử Oánh tán dương nhìn Tô Noãn, cũngkhôngnóichuyện.Đọc nhanh tại Vietwriter.com