• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lãnh cung luônâmlãnh, cũngkhôngvì đêm nay là đêm trừ tịch mà náo nhiệt. Thủ vệ, thái giám là người thô tục,đangngồi ăn lạc. Thấy đoàn người Tử Oánhthìhành lễ, đón các nàng vào.
“ Nương nương, nô tài theo lời người làm việc, tuyệt đốikhôngbạc đãi hai đáp ứng”mộtthái giám tranh côngnói.
“ Biết ngươi trung tâm,qua năm mới cũng phải bảo vệ các nàng, Đào nhi, ban thưởng.” Tử Oánh xoay vòng taytrêncổ taynói.
“ nương nương của chúng ta khai ân, cònkhôngmau cút ra ngoài.” Đào nhi lấy ra hầu bao ném cho thái giám, còn giả đá tên thái giám đómộtcước. thái giám cười hề hề cầm hà bao lui ra ngoài. Như vậy, cho dù Tử Oánh thưởng chohắnchậu nước rửa chân,hắncũng tươi cười nhận lấy khen thơm.
Trong lãnh cung lúc nàykhôngcó vật dễ cháy, người bên trong thấy động tĩnhthìthò ra ngoài xem náo nhiệt. Đại đa số đềuđãđiên khùng, cómộtlão bà chạy tới ôm chân nàng gọi hoàng thượng.
Lâm Ngôn giơ chân đámộtcước,nói“khôngcó mắt sao, nương nương của chúng ta ngươi có thể tùy tiện động vào.” Lão bà thống khổ nằmtrênđất gọi hoàng thượng. đưa đèn đến gầnrõthần sắc,trênngười phát ra từng trận hôi thối, mơ hồ có thể thấy móng tay màu đen xì.
Đào nhi che mũi đỡ Tử Oánh lùi lại sau. Nàng nhìn người trước mắt, kiếp trước nếu nàngkhôngchếtthìcũngkhôngtốt hơn nàng ta bao nhiêu, tối thiểu nàng ta còn có hi vọng sống, còn nàng dũng khí sống cũngkhôngcó.
Phía sau truyền đếnmộttiếng “ tỷ tỷ” thanhâmthê lương quỷ mị, đến Lâm Ngôn nghe thấy cũng nổi da gà. Uyểnâmkhoácmộtcái áo đứng bên cửa, mắt lõm xuống nhìn từ xa giống như lệ quỷ. Hơnmộttháng đủ để giập tắt kiêu ngạo của nàng ta, làm tôn nghiêm cũng mấtđivài phần.
ở trong nàykhôngchỉ bị tra tấn về thể xác mà còn tra tấn về tinh thần. ở chung với những kẻ điên đến bản thân ngươi cũngkhôngbiết bắt đầu từ bao giờ bản thân cũng điên khùng.
Tử Oánh bước tới gần Uyểnâm, nhìn nàng ta già hơn nàng cả mười tuổi. Nàng câu môi cười lạnh “ Tựa hồ muội ở trong này cũngkhôngtệ.khônguổng công tỷ tỷ dùng bạc để chiếu cố muội.”
Nghe những lời này cả người Uyểnâmrun lên, giống như nhớ đếnsựkiện khủng bố nào đó, căn môikhôngnóichuyện, Tử Oánhkhôngcho nàng ta cơ hội thở dốc “ tỷ nhớ muội từnhỏđãsợ sâu,hiệntại ngày ngày được ở chung với chúng nó,khôngbiếtđãyêuthích chúng nó hay chưa?”
Gạt tóctrêntrán nàng ta sangmộtbên “ Muội muộikhôngnóitỷsẽcoi như muội thích tỷ chiếu cố như thế, Lâm Ngôn, ngày mai phân phó xuống Thẩm đáp ứng thích ở cùng rắn, nhớ tìm rắnkhôngcó độc.”
“ Nương nương yên tâm, nô tài nhất định làm Thẩm đáp ứng vừa lóng. Đêm naysẽlàm Thẩm đáp ứng vừa ý.”
Rốt cuộc Uyểnâmphản ứng lại, hung hắng trừng Tử oánh “ Thẩm Tử oánh, chờ ta rời khỏi đâysẽlàm cho ngươi muốn sốngkhôngđược muốn chếtkhôngxong.”
“ Tỷsẽchờ muội.” Tử Oánh ngồi vào kiệu, trong kiệu đặt lò sưởi ấm áp. Xảo nhi đưa cho nàng lò sưởi tay, tuyệt đốikhônglạnh, nàng nguyện ý ở trong này thưởng thứchiệntrạng của Uyểnâm.
“ồ, đột nhiên ta nhớ mấy ngày trước hứa thị tiến cungnóihoàng di nươngkhôngcòn, nghenóimộtmiếng thịt cũngkhôngcòn.”
Uyểnâmkhôngthể tin “khôngcó khả nawngm nhất định là ngươi gạt ta, nhất định là ngươi gạt ta” vừanóivừa xông lên phía trước, Lâm Ngôn chắn tước người nàng, đầy nàng ta ngãtrênđất.
Thái giám thủ vệ thấy thế tiến lên đánh Uyểnâmmấy bạt tai, thanhâmtrong trời đêm vô cùng thanh thúy dễ nghe. Uyểnâmnhổ ramộtcái răng.
Tử oánh phất tay rờiđi, nàngkhôngmuốnnóinhiều với nàng ta, về sau còn nhiều thời gian. Sảng khoảinóivới Uyểnâm“ Uyểnâm, Hoàng di nương là bị phụ thân đánh chết, sau đókhôngđược chôn cất, phỏng chừnghiệntại thi cốt cũngđãbị dã cẩu ăn sạchsẽ.”
Thấy nàng ta ngơ ngáckhôngphản ứng, Tử Oánh tiếp tục mở miệng “ Hứa thị pháthiệnmấy năm trước Hoàng di nương kê đơn phụ thân, khiếnhắnkhôngthể sinh con. Sau khi phụ thân biết chuyện tất nhiên giận dữ, huống chi mẫu thân ta cũng là Hoàng di nương hại chết,hiệntại bà ta có kết cục này ngươi nên cảm kích phụ thânđãniệm tình cũ. Về phầnhắncó nghĩ biện pháp cứu ngươi ra ngoài haykhông, người hẳnrõhơn ta.”
khôngquay đầu nhìn Uyểnâm,nóivới Xảo nhi “ chỗ Huệ tần, ngươiđimộtchuyến,nóivới nàng ta, Nhị hoàng tửsẽvĩnh viễn nhớ đến người mẹ đẻ là nàng ta.” Khiến nhị hoàng tử trong lòng hận người mẹ đẻ này.
“ yên tâm nể tình tỷ muội, tasẽkhôngđể ngươi xuống địa ngục, giống như ngươi vừanói, sốngkhôngbằng chết.”khôngcó hi vọng ra ngoài, ngày ngày tại lãnh cung nhận hết tra tấn, so với làm nàng ta chếtđithìcàng khó chịu.
Ra khỏi cửa lãnh cung vẫn còn nghe thấy tiếng Uyểnâmnguyền rủa, sau khi thái giám quát lớn mới yên tĩnh lại, nàng cũng thở dàinhẹnhõm.
Chết là giải thoát, nàngsẽkhôngđể nàng ta chết dễ dàng,sẽđể nàng ta nhận hết tra tấntrênđời.
“ Đào nhi, có phải ta quá ác độc haykhông.” Ngồitrênkiệu nàng nặng nề nhắm mắtnhỏgiọngnóigiống nhưđangtự hỏ.
“ Nương nương, nếu hôm nay người ở lãnh cung là nương nương, nhị tiểu thư cũngsẽdùng mọi biện pháp tra tấn người.” Đúng vậy,khôngphải kiếp trước nàng trơ mắt nhìn con của nàng bị nàng ta bóp chết?
Nàng mở to mắt,khôngcòn mê mang như lúc nãy. Nàng thắng, nàngđãbáo được thù, nàngkhôngsợ chết vì như thế có thể gặp lại con.
Trở lại Vĩnh Hòa cung, Mai Ngônđangquỳ ở hành lang. Sắc mặt và môi tái nhợt, xem rađãquymộtlúc. Thấy nàngthìrơi lệ, Tử Oánh thấy nghi thức của hoàng thượng ở trong sân, cởi áo choàng đưa cho Đào nhi,nhỏgiọngnóivới Mai Ngôn “ tỷ thay muội cầu tình trước mặt hoàng thượng, cẩn thận đừng để bị đông lạnh.”
Mai Ngôn miễn cưỡng cười, Tiểu Huyền tử đứng ở cửa vém rèm cho nàng, nàng nhìn tư thế này nhất định là hoàng thượng phát giận, bọn họ là muốn nàng tới dập lửa.
Quả nhiên Ngụy công công cúi đầu mời nàng vào. Tử oánhđithay y phục đớn giản, rửa mặt, mới vào trong, thấy Dịch Thủy Cảnhđangđen mặt chờ nàng
“Nàngđiđâu? Để Trẫm chờ rất lâu.”
“ Mới vừa đến lãnh cung gặp Uyểnâm. Ai chọc gia tức giận vậy?” đặt chén trà trước mặthắn“nóira, thiếp báo thù cho gia.”
hắnôm nàng vào lòng, vùi mặt vào cổ nàng “đichỗ xúi quẩy đó làm gì? Xem này, cả người cung muốn đông lạnh rồi.”nóixong gặm cổ nàngmộtcái, vệt hồngtrêncổ thập phần chói mắt.
Nàng đẩyhắnra “ Sao Mai Ngôn lại quỳ bên ngoài, quỳ thêm chút nữa chỉ sợ sinh bệnh.”
Dịch Thụy Cảnh áp đảo nàngtrêngiường, trong lòng bực mình,hắnluôn ngồi nàng trở về, nàng lạikhôngquan tâmhắn, vừa về mở miệng là Mai Ngôn.
Phủ lên môi nàng, tranh đoạtkhôngkhí. Đến khi nàng mềm nhũn mới buông tha, thấy sắc mặt nàng đỏ lên mị nhãn như tơ làm cho người ta động tâm.mộtthángkhôngchạm vào nàng,hắnthậtnhớ.
Nhưnghiệnnay ngay cả đứanhỏcủa nànghắncũngkhôngđảm bảo được,khôngđưa nàng lên được vị trí tôn quý nhất. Phế hậukhôngphải chuyện đơn giản, tuy Hoàng hậu luôn sai nhưng đó chỉ là chuyệnnhỏ, chưa gây lên lỗi lầm gì lớn, huống chi với thực lực củahắnchưa thể đối mặt với người kia…
Ánh mắthắnấm áp, Tử Oánh ổn định hơi thở, trong lòng vẫn nhớ Mai Ngônđangquỳ bên ngoài, khẽ đẩyhắn“ hoàng thượng, Mai Ngônđangquỳ bên ngoài, xưa nay hai tỷ muội thiếp giao hảo,hiệntại nàng ấy lại quỳ như vậysẽkhiến người khác rèm pha.”
Dịch Thụy Cảnh thấy nàng vẫn còn để ý đến Mai Ngônthìcắn vành tai nàng, còn cố ý mút vào. Làm ý thức nàng lại tan rã,hắnmới vừa lòng, nghiến răng nghiến lợinói“ Trẫmthậtmuốn biết trong đầu nàng chứa cái gì? TRừ trẫm ra, ai cũng ở trong đó, hoàng hậu, quý phi, giờ lại là Mai Ngôn.”
Mai Ngôn quỳ đến đầu gối phát đau, đệm mềm cũngkhôngđược dùng, từng đợt lạnh chui vào cơ thể. Gió ngày càng lớn,khônglâu sauđãcó tuyết rơi, bên tại truyền đến tiếng cười của Tử Oánh, trong lòngẩnẩnđau.
Nàng ta thấy Hoàng thượng đến Vĩnh Hòa cung, Tử oánh lại chưa trở về, lá gan nàng ta lớn hơn tiến vào hầu hạ. Nàng ta có vài phần tư tâm, nghĩ hoàng thượng say rượu có khả năng phát sinhmộtsố chuyện, nhưng ai biết hoàng thượng thấy nàngkhôngnhững k sủng hạnh còn để Ngụy công công kéo nàng ra ngoài phạt quỳ dưới hành lang.
Nàng ta được sủng hạnhmộtlần, lúc đó trừ đau vẫn là đau. Nàng ta cho rằng chuyện nam nữ vốn chính là như vậy, nghĩ Tử Oánh mới đẻ non đượcmộttháng, thân mình vẫn chưa khỏe hoàn toàn, nàng ta muốn giúp đỡmộtphần.
Lưu tần nhìn qua cửa sổ, khóe môi nhếch lên nụ cười nhạo. Lạimộtkẻ tự cho là đúng,hiệntại coi như nàng ta nhìn thấu. TRừ Ngọc tần, còn lại hoàng thượng đềukhôngquan tâm đến kẻ khác.
Tử oánh thấy qua giờ tý mà hoàng thượngkhôngcó ý định rờiđi, nàng cho rằngmộttháng hoàng thượng chưa tới nhưng cũng chỉ ngồimộtlát vì hôm nay là đêm thất tịch.khôngngờ hôm nay hoàng thượng đánh vào mặt hoàng hậu, ở đêm trừ tịch lại qua đêm ở Vĩnh Hòa cung.
Cùngmộtđêm nhưng người ởtrêntrời người dưới mặt đất.trênyến hội nghe hoàng thượng phong phi chi Tử Oánh, máu toàn thân nàng ta đều sôi trào. Nàng ta ghen tỵ,khôngcam lòng nhưng hoàng thượngkhôngliếc mắt nhìn nàng tamộtcái, cả đêm ở với Ngọc tần.
Ai cũng có mắt cũng có thể thấy? Hoàng thượng đây là để cho mọi người biết, dù Tử oánh mất con vẫn nhận được thánh sủng như thường.
Trong điện cảnh như tháng ba, quần áo rơi xuốngmộtnửa, nơikhôngcần lộ hay cần lộ đều ở trong tầm mắthắn. Miệng còn vấn vương hương rượu củahắn, nàng quên cả phản kháng. Động tình, nàng ôm thắt lưng củahắn, gọi “ phu quân.”
hắndừng lại động tác, ánh mắt đen láy tỏa sáng, nghiêm cẩn hỏi “ Oánh Oánh gọi lạimộtlần nữa.”
Nàng khó chịu, tay đụng chạm lung tungtrênngườihắn, ánh mắt ngấn lệ “ phu quân, van cầu phu quân” giờ phút này dùhắnbảo nàng gọi tênhắnnàng cũng gọi.
Lau thân mình nàng mới nhớ Mai Ngôn vẫn còn quỳ bên ngoài, vội vàng bước ra gọi Ngụy công công,hắnkéo nàng lại, khoác áo choàng gọi Ngụy công công.
Thái giám cũng là nam nhân, dù có cắt thứ kiađicũng là nam nhân. Nữ nhân củahắnđừng nam nhân mong nhìn thấy.hắncẩn thận nhớ lại thái giám trong Vĩnh Hòa cung, đầu lĩnh là Lâm Ngôn cũngkhôngđược hầu hạ trước mặt, lúc này mới gật đầu cười cười.
Mai Ngôn quỳ qua giờ tý, chânđãsớm chết lặng, vẫn là cung nữ đỡ nàng ta trở về, vừa rồi nàng ta nghe thấy gì? Phu quân? Tỷ tỷ gọi hoàng thượng là phu quân?Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK