“ Hoàng thượng ở ngự thư phòng sao?” thần sắc mệt mỏi, quay đầu hỏi Tô Noãn.
“ Chắc là vậy, nghenóiphía nam có nạn, hoàng thượng và các vị đại thầnđãthương nghị mấy ngày.” Tô Noãn đắp thêm chăn cho nàng “ hôm nay nương nương cảm thấy thế nào?”
“ Tốt, uống thuốc của Từ thái y nênkhôngcòn gì đáng ngại.” Dừngmộtchútnói“ Trước kia trong phủ cómộtnha hoàn phản bội chủ tử, bị loạn côn đánh chết, sau đó bị ném tới bãi tha ma… Sương trân cũng bị thế sao”
Tô Noãnkhôngnghĩ tới tử Oánh lạinóiđến Sương trân,trênmặt lạikhôngbiểuhiệngì, hành lễ “ Vâng”
Sau khi nàng ta lui ra, nàngnhỏgiọngnóivới Đào nhi “ Xảo nhi vẫn nhìn chằm chằm Tô Noãn?”
“ hồi nương nương, Xảo nhi vẫn theo lời người để làm.” trong mắt Đào nhi xoẹt qua đau lòng “ Nương nương, người hãy dưỡng thân thểthậttốt, hài tử sau nàysẽlại có.”
“nóicái gì vậy.” Tử Oánh cau mày quát lớn “ hài tử của ta còn ngoan ngoãn ở trong bụng!hiệntại chúng ta phải cẩn thận nhiều hơn. Loại lời này đừng để ta nghe thấy lần hai!”
“ vâng, nương nwuong.” Đào nhi biết bản thân lỗ mãng, chuyện đứanhỏchỉ có nàng ta và Tử Oánh biết, ngay cả Xảo nhi cũngkhôngbiết chuyện.
khôngphảikhôngtin Xảo nhi mà càng ít người biết càng tốt.
“ tỷ tỷ.” Mai Ngôn thong thả bước vào, ở gian ngoài xuađihàn khí mới tiến vào “ vẫn là chỗ của tỷ ấm áp.”
“nóigiống như chỗ muộikhôngcó than vậy” kéo tay nàng thấy lạnh “ Nha, sao lại lạnh thế này? Đào nhi, mau lấy lò sưởi tay.”
“ Muội mới đến chỗ hàn tỷ tỷ. Bên ngoài gió lớn, nên dứt khoátkhôngmang lò sưởi tay.” Mai Ngôn cúi đầu cười, bộ dáng nhu hòa. Nàng giật mìnhmộtcái, trong đầu nhày ramộtý niệm.
“ Muội nha, phảiyêuquý bản thân, bằngkhôngsau này chỉ có muội là chịu khổ” Điểm trán Mai Ngôn nàng trịnh trọngnói.
Khi bị trúng gió lạnh, nữ tử rất khó mang thai.
“ Xem muội này, đến cả nửa ngày màkhônghỏi xem tỷ thế nào? Hàn tỷ tỷ cũng muốn đến nhưng vì hoàng thượng bảo tỷ cần tĩnh dưỡng nên cũngkhôngdám đến.”
“ Chỉ là bị kinh hãi, dưỡng mấy ngàyđãtốt hơn rồi. Rất nhanh là cuối năm, muội có rảnhthìnên đến ngự thư phòng.”
“ Tỷkhôngnên lấy muội ra trêu đùa. Hoàng thượngđãhạ chỉ, bất luận kẻ nào cũngkhôngđượcđingự thư phòng. Nghenóimấy ngày rồi hoàng thượng cũngkhôngdùng bữa tử tế. hoàng hậu avf Quý phi gấp gáp, sai người đưa điểm tâm đến cũngkhôngthấy được bóng dáng hoàng thượng. vẫn là huệ tần có biện pháp. Ngày đó Nhị hoàng tử khóc nháokhôngchịu ăn mời hoàng thượng đến. Nhưng hoàng thượng chit ngồimộtlát liền rờiđi.”
Mấy ngày gần đây hoàng thượng bận rộn nàng cũng biết,đãmấy ngàyhắnchưa đến Vính hòa cung.khôngbiết bây giờhắnthế nào. Ngày khác nàng tốt hơnsẽđến thămhắn.
Thấy Tử Oánh trầm tư, Mai Ngôn vẫnkhôngngừng thêunói“ Tỷkhôngcần lo lắng, Hoàng thượngđãcó Ngụy công công chăm sóc. Hôm nay lúc thỉnh an Hoàng hậu trào phúng huệ tầnkhôngbiết cấp bậc lễ nghĩa, lấy hoàng tử để tranh thủ tình cảm. huệ tần thay đổi sắc mặt, tranh luận với hoàng hâu vài câu.hiệntạiđangbị chép phạt nữ giới.”trênmặt là nét cười trào phúng
Nàng cũng phụ họa cười vài tiếng, trong lòng có cân nhắc nhưngtrênmặt lạihiệnlên mệt mỏi. mai Ngôn thấy thếthìngượng ngùng “ Xem muội này, cứ mảinóichuyện mà quên mất tỷkhôngkhỏe. Muội cáo từ trước, chờ tỷ khỏe hơnsẽđến quấy rầy.”
“ Vậy takhôngtiễn muội.”
Mai Ngônđirồi, Đào nhi thay cho nàng chén trà, bưng đến chút điểm tâm, Tử Oánh cân nhắcnói“ ĐÀo nhi, gọi Sương lạc đến đây.”
Tử khi Sương trân gặp chuyện, nàngkhôngcho gọi Sương lạc hầu hạ. cung nữ trong VĨnh Hòa cungkhôngđủ, nhưng vì trong và ngoài cungkhôngyên ổn nên nàngkhôngđề nghị thêm cung nữ.mộtlà vừa chuyển cung nên nàngkhôngmuốn bị bắt lỗi, hai là nàngkhôngmuốn gióng trống khua chiêng, nạn dân cònđangở bên ngoài giãy dụa, trong cung có thể tiết kiệm liền tiết kiệm.
Sương lạc bị đưa đến trước mặt nàng, sợ hãi dập đầu “ Nương nương, nô tỳkhôngbiết tâm tư của Sương trân, mặc dù nô tỳ và nàng ta đến hầu hạ nương nương cùngmộtlúc nhưng no otyf là sau này mưới quen nàng ta..”
“ Được rồi” Tử oánh bị ầm ĩ làm cho đau đầu “ Hôm nay bản cung gọi ngươi đến là muốn người làm việc. làm xong chuyện này, bản cungsẽcho ngươi xuất cung, và cho ngườimộttrăm lượng bạc.”
Sương Lạckhôngngờ hôm nay tìm nàng ta đếnkhôngphải làm vấn tội,nhẹnhàng thở ra đồng thời trong lòng nhảy nhót. Tử Oánh nhìn thấy cũngkhôngnóigì, để Đào nhi cho mọi người lui xuống.
“ Ngươi biết cung nữ bên người của Thẩm tần?”
Sương lạc tinh tế cân nhắc “ Nô tỳ chỉ biếtmộttam đẳng nha hoàn, cũngkhôngphải gần Thẩm tần.”
“khôngsao” Tử Oánh xoay vòngtrêntay “ Ngươi lại gần đây.”
“…”
“ Ngherõchưa?”
“ Nô tỳ minh bạch.”
“ Được, từ hôm nay ngươi tiếp tục hầu hạ bên cạnh ta.” Sau đó hạ giọng “ Những lười tanóivới ngươi hôm naykhôngđược phép lộ nửa chữ, bằngkhôngbản cung có rất nhiều cách làm cho ngươi hối hận!”
Sương Lạc phủtrênđấtnói“ Vâng” Nhìn Sương lạc ra ngoài, gọi Đào nhi “ Để Lâm Ngôn nhìn chằm chằm Sương lạc, có động tĩnh gì báo lại ta.”
“Vâng”
Sương lạc ra khỏi điện thấy Tô Noãnđivào vội hành lễ “côcôcát tường.”
Tô Noãn nhăn mi “ Sao ngươi lạiđira từ đây?khôngsợ nương nương thấy người liềnkhôngthoải mái.”
“ Cẩn tuâncôcôchỉ bảo, chỉ là vừa rồi nương nươngnóitrong cung thiếu người, để nô tỳ ở lại bên người hậu hạ. Nô tỳ trở về chuẩn bị,khôngcôphụ nương nương ưu ái.”
“ Như thế là nương nương muốn cất nhắc ngươi, ngươi phải hiểu cho nỗi khổ tâm của nương nương. Nương nươngđãnghỉ ngơi chưa?”
“ Lúc nãy nương nương có chút mệt mỏi, Đào nhi tỷ tỷđanghầu hạ nương nương nghỉ.”
“ Ân, ngươiđixuốngđi.” Tô Noãn gọimộtcung nữđangnhàn rỗiđiMai lâm hái hoa. Nàng ta còn nhớ lần đó nương nương muốnđiMai lâm hái hoa nên mới xảy ra chuyện, cũng mai lâm hữu kinh vô hiểm.
Xảo nhi luônđitheo Tô Noãn, mấy ngày cũng chưa pháthiệnđược điều gì. Lại sợ bị Tô Noãn pháthiệnnênkhôngdám tiếp cận quá gần. Thấy Tô NoãnđiMai lâm hái hoathìchưa bao giờđicung, vào đông sương phòng bẩm báo Tử Oánh.
“ Nhiều ngày nay vẫnkhôngcó biểuhiệnkhác thường?” Tử Oánh nhíu mi, Tô Noãn truyền tin tức ra ngoài,khôngcó khả năngkhôngcó động tĩnh.
“ Đúng vậy nương nương, nàng ta ngủ nô tỳ cũngkhôngdám ngủ nhưng lạikhôngpháthiệnđược điều gì.”
“điMai Lâm a” Xảo nhi bốcmộtmiếng điểm tâm bỏ vào miệng “ Nàng ta thương xuyênđihái hoa?”
“ Đúng vậy, khi còn ở tỏng Hương vận hiên Tô Noãncôcôthường xuyên chiết hương hoa, khi nương nương mang thai,khôngdùng đến hương hoa nên nàng ta thường đặt ở hành lang hoặc thiên điện, chẳng lẽ…”
Đúng rồi nhất định là lúc Tô Noãn nhân lúcđihái hoa truyền tin ra ngoài.
“ Còn nhớ chuyện Đào nhi bị Lưu tần phạt roi? Ta luôn cảm thấy kỳ quái, Lưu tần có thai lại giữa trưađingự hoa viên, cố tình lại chỉ gặp được Đào nhi. Nghĩ đến nhất định là có người mật báo..”
Nhất định là mật báo cho Quý phi, Quý phi lại hơi chỉ điểm cho Lưu tần, liền cómộtmàn cứu trong mưa đó.
Xem ra người của QUý phi ở trong cungthậtsựnhiều, nhưng người mấy năm nay nàng ta bố trí cũngkhôngthể coi khinh.
Nàng có thể ra tay từ Liễu gia?
“ Xảo nhi, mời từ thái y đếnmộtchuyến.” Cómộtsố việc nàng phải dựa vào Từ thái y.
Từ thái y đến rất nhanh,, Tử Oánh chống đỡ thân thể xuống giường thi lễ “ Từ đại ca, nửa năm nay ít nhiều nhờ người chiếu cố, Thẩm tam nươngkhôngbiết báo đáp thế nào.”
Từ thái y bị dọa nhảy dựng vội hành lễ “ Nương nương, xin hãy mau đứng lên, người làm vậy là tổn thọ của vi thần a? Huống hồ gia phụ luôn dặn dò phải chiếu cố nương nương, ngày đó cũng là Tân lão gia cứu gia phụmộtmạng, phần ân tình này dù Từ gia làm trâu làm ngựa cho nương nương cũng phải làm.”
Tử oánhkhôngđoán được ngoại tổ phụ của nàng lại cứu phụ thân của Tử thái y, nàng đối với ngoại tổ phụkhônghiểu nhiều lắm, nghĩ đến thời còn trẻ ngoại tổ phụ cũng là nhân vật oai phongmộtcõi.
“ Như thếthìlà Tam nươngkhôngkhách khí với từ đại ca. Nghenóigần đây Nhị hoàng tửkhôngchịu ăn uống, thường hay khóc nháo, đại ca có biết là chuyện gìkhông?”
“ Nhị hoàng tử tuổi cònnhỏnên khẩu vịkhôngtốt hay khóc nháo là chuyện thường” Đây lànóilênkhôngcó ý hại người.
“ Nếu ăn quả sơn tràthìthế nào?”
Từ thái y nhìn thoáng qua Tử Oánh “ Nhị hoàng tử cònnhỏnếu ăn sơn tràsẽcó bệnh trạng giống như bây giờ,khôngăn được gì, còn nôn mửa.”
“ thai của Tuyết phithìsao?”
“ tâm tư Tuyết phi tích tụ dẫn đến thai tượngkhôngổn. Lại dùng dược lung tung để bồi bổ, làm cho thân mình suy yếu, chỉ sở đến lúc đó chỉ có thể giữ lạimột.”
Thở dài, nữ nhân trong cung đềukhôngdễ dàng “ Thai của ta có thể giữ được bao lâu?”
“ Nhiều nhất là hơnmộttháng nữa, đến mười năm bắt buộc phải đưa ra. Thỉnh nương nương sớm quyết định.”
“ Cònmộtchuyện thỉnh Từ thái y hố trợ, điều tra Liễu gia của Quý phi.”
“ Vi thầnsẽtận lực.”
Nằmtrênsạp, nàng đau lòng lạikhôngkhóc được nên trong lòng rất khó chịu.
khôngbiết giờ nàyhắnđanglàm gì? Dù sao cũngkhôngngủ được, nàng gọi Đào nhi “ Ngươi làm chút canh mang đến cho Hoàng Thượng,khôngcần cầu kỳ, cho nhiều đườngmộtchút.”
Nàng nhớ Chi Hoanóihắnthích đồ ngọt.
“ Nếu Hoàng Thượng biết nương nương thương nhớ người như vậy, nhất địnhsẽrất cao hứng.” Đào nhi che miệng cười treey ghẹo.
“ Cònkhôngmauđi.” Tử Oánh làm bộ muốn đứng lên, làm Đào nhi sợ vội vàng đỡ nàng nằm xuống..Đọc nhanh tại Vietwriter.com