• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Oánh chọn ngày mùng ba tháng chạp để truyền Hứa thị tiến cung. Buối sáng tuyết rơi lả tả, trong lòng nàng cũng trầm trầm,mộtlát sau tuyết ngừng. Hứa thị bước phòngnhỏbên ngoài, cởi áo choàng đưa cho Đào nhi, sau khi xuađicái lạnh mới vào trong. Thấy Tử Oánh liền hành đại lễ “ Nương nương cát tường”
“ mẫu thân mau đứng lên “ Tô Noãn nầng nàng ta ngồitrênghế con, Tử Oánh ngồitrênđại khàng, nàng mặt xiêm y đơn giản màu xanh lá mạ,trênđùi đắp chăn gấm “ Xảo nhi, thượng trà, dùng trà hôm trước hoàng thượng ban thưởng.”
“ Nương nương,thậtlà thánh sủngkhôngsuy, lão gia biết cũng an tâm.” Hứa thị dừngmộtchút mướinói“khôngdám gạt nương nương, lần này thiếp thân tiến cung là cómộtsố việc.. Lão gia nghenóiNhịcônãi nãi xảy ra chuyện?”
Tử Oánh giả bộ thở dài “ Việc này cũng lạ, nếu ta biết muội ấy có ý tưởng nàythìtốt rồi.” Nàng cho Tô Noãnmộtánh mắt, cho toàn bộ cung nữ thái giám lui xuống,nhỏgiọngnói“ Lúc đầu muội ấy hại đứanhỏtrong bụng Tuyết phi, hoàng thượng niệm tình muội ấy cònnhỏtuổi nên chỉ phạt cấm túc,khôngngờ lần này muội ấy lại đánh chủ ý lên Nhị hoàng tử..”
Hứa thị che miệng, trong mắt lộ ra sợ hãi “ Nương nương đừng làm thiếp thân sợ, nếu hoàng thượng trách tội xuốngthìlàm sao cho tốt?”
“ Nhưng cũngkhôngđược chọc giận Thái hậu,hiệntại bụng ta lớn như vậy cũng phải chép nữ giới, Thái hậu quan trọng hơn Thẩm gia chúng takhôngít đâu.”
Mặt Hứa thị trắng bệch,trong lòng thầm hận Uyểnâmgây phiền toái, cùng nương nàng giống nhau,khônglàm người ta bớt lo.
Tử Oánh nhìn sắc mặt hứa thịthìbiết bà tađangnghĩ gì. Tử Oánh nhìn tuyếtđãngừngthìnảy ramộtý “khôngbằng mẫu thân cùng tađidạomộtchút.”
“ Nương nương, ngườiđangmang thai, bên ngoài lại lạnh..”
“khôngsao, phủ thêm áo choàng là được” Đứng dậy đặt lên tay hứa thị, Tô Noãn tiến lên đỡ bên còn lại, Tử Oánh quay đầu cười “ Lát nữa Mai Ngônsẽđến tìm ta, ngươi lưu lại cùng nàng ấy.”
Tô Noãn quỳ gối đáp “ Vâng”. Xảo nhi tiến lên đỡ nàng, mấy ngườiđira ngoài.
KHi bóng dáng các nàng khuất, Tô Noãn bày ra vẻ đăm chiêu, gần đây nương nương rấtkhôngđúng. Ban đêm hoàng thượng muốn ở lại cũng bị nương nương dùng cớ thân mìnhkhôngkhỏe đuổiđi, có nên bẩm báo chủ tử?
Đoàn người Tử oánh vừađivừa ngắm tuyết, lại đến nhà ấm xem hoa lan trân quý, lúc ra ngoài trờiđãhơi mờ mịt, bất chợt có những bông tuyết phiêu du.
Dọc đườngđiHứa thị rất khẩn trương, bà ta sợ cái thai của Tử Oánh xảy ra chuyện, lúc đókhôngchỉ có mình bà ta phải chịu trách nhiệm, vinh quang của cả Thẩm gia đều phụ thuộc vào nàng.
“ Nương nương, tuyết rơi ngày càng nhiều,khôngbằng chúng ta đến cung của Huệ tần nghỉ ngơimộtchút.”
“ Cũng được, Nhị hoàng tử bị ôm đến chỗ Quý phi, nàng ấy nhất định thương tâm, chúng tađinhìnmộtcái.” Tử Oánh gật đầu “ Vừa vặn ta cũng mệt mỏi.”
Nghe nàng mệt mỏi, Lâm Ngôn và vài thái giám liền nâng cao tinh thần,đikhiêng kiệu đến, sai thái giám đến Sướng An cung thông báo.
Đến Sướng An cung, Huệ tần phờ phạc, vài ngày qua cũng gầyđimộtcòng,trênmặt gần nhưkhôngcó chút thịt. Thấy nàng cũng nhàn nhạtnóimộtcâu “ Muội muội”khôngcòn phô trưởng như ngày xưa.
“đãquấy rầy tỷ tỷ, đây là mẫu thân của muội, Hứa thị.” Hứa thị hành lễ, ba người phân theo phân vị ngồi xuống.
“khôngbiết muộikhôngquản lạnh giá đến tìm bản cung là có chuyện gì?”
“ Việcthìkhôngcó, cùng mẫu thân thưởng tuyếtmộtlát liền mệt mỏi nên đến chỗ tỷ nghỉ tạm” Tử Oánh nâng trà nhấpmộtngụm “ Xem ra tỷkhôngchào đón muội. Muội nhớ ngày mới tiến ung, Tỷ rất thích muội, thưởng truyền muội đến Sướng An cung.”
Huệ tần biến sắc, Hứa thị ở bên cạnh như ngồi đống lửa.trênmặt tử Oánh thủy chung mang nụ cười “ Chẳng lẽ tỷ tỷđãquên, lúc trước mảnh tâm ý của tỷ với Nhi hoàng tử cũng làm muội cảm động, ngay cả tư vị của canh hồng lệ cũng làm muội nhớ mãikhôngquên.”
Nghe thấy canh hồng lệ,trênmặt Huệ tần lúc đỏ lúc trắng, chỉ nghe Tử Oánhnhỏgiọngnóitiếp “ Ngươi nwoj ta đâu chỉ là canh hồng lệ!” Ngữ khíkhôngsắc bén nhưng lại như daonhỏcắt thịt nàng ta, làm nàng ta cảm thấy nhưđãlàm chuyện gì thương thiên hại lỹ.
Cố gắng hòa hoãn sắc mặt Huệ tần cườinói“ Muội muộinóiđùa, tỷkhôngcó tâm tư tinh tế như muội nênkhônghiểu muộiđangnóigì.”
Tử Oánh nở nụ cười khinh thường, cho Xảo nhimộtánh mắt “ Tỷ tỷ, ở đây nhiều ngườikhôngbằng để các nàng ra bên ngoài dùng chén trà, cũng là thểhiệnsựhiền từ của tỷ.”
“ bọn họ là nô tàithìcó bổn phận phải hầu hạ chúng ta.” Huệ tầnkhôngcó quên Tử Oánhđangmang thai, nếu xảy ra chuyện mà chỉ có mình nàng tathìnàng takhôngthể chối cãi. Nghĩ đến Tử Oánh vừa uốngmộtngụm trà trong Sướng An cung, nếu đứanhỏxảy ra chuyện, nàng tathậtkhôngcòn đường chối cãi, nghĩ đến đây sắc mặt nàng ta trắng bệch.
Nhưng chắc nàng ta ( Tử Oánh)khônglấy đứanhỏra đùa chứ?
“ Đúng vậy, mà tỷ tỷ cũng đừng quá lo lắng, tuy rằng Nhị hoàng tử được đưa cho QUý phi nuôi dưỡng nhưng dù thế nào tỷ cũng là mẹ đẻ củahắn. CHờ khihắnlớn hơn chút nữasẽbiết hiếu kính tỷ.”
nóixong lại nhấpmộtngụm trà, Huệ tần nhìn thấy mà hết hồn, trong lòng nàng taẩnẩnbất an, cảm thấy lai gải bất thiện ( người đếnkhôngtốt)
“ Bụng, bụng ta đau quá..” Tử Oánh đột nhiên ôm bụng kêu, dọa cho Hứa thị chết trân, nhũn ởtrênghế, muốn gọi người cũngkhôngphát ra tiếng.
Xảo nhi vội gọi Lâm Ngôn, Lâm Ngôn sai tiểu thái giámđitìm thái y, còn bản thânthìđibẩm bào hoàng thượng. Huệ tần ngồi yêntrênghế, chẳng lẽ Ngọc tầnthậtsựdùng đứanhỏđể hãm hại bản thân?
Nhưng là xảy ra chuyện ở Sướng An cung, dù thế nào bản thân cũngsẽbị liên lụy.
Nhị hoàng tửkhôngthể cómộtmẫu thân phạm tội, dù là mẹ đẻ cũngkhôngthể. BắngkhôngNhị hoàng tử sao có tư cách tranh cùng đại hoàng tử? Sao triều thần có thể ủng hộ Nhị hoàng tử? Hoàng thượng còn trẻ, về sausẽngày càng có nhiều đứa trẻ, trong bụng Tuyết phi còn cómộtcái, ai có thể dám chắc sau này Hoàng Thượngkhôngghét bỏ Nhị hoàng tử?
Cung nữ gắt gao che chở Huệ tần, Huệ tần phun ramộtngụm khí khó chịu, nàng ta thấy thế nàothìbản thân cũng bị thuamộtnước cờ, thậm chíkhôngcần Tử Oánh cáo trạng, hoàng thượng cũngsẽxử trí nàng ta.
Thậm chí Hoàng Thượng vì muốn đền bù cho nàng ta ( Tử Oánh) có khả năngsẽôm Nhị hoàng tử cho nàng ta ( Tử Oánh) nuôi nầng, lúc đó ở trong cung chính làkhôngcòn chỗ cho nàng ta ( Huệ tần) sống.
Sinh nhưngkhôngcó công nuôi dưỡng, huống chi mười mấy năm sau nàng ta còn ởtrênđờikhông? Bên tai truyền đến tiếng của Ngọc tần, mỗi tiếng rơi vào tai nàng ta giống như bùa đòi mạng.
Nàng ( Huệ tần) và nàng ta ( Tử Oánh) có thâm thù đại hận gì? Chỉ là nàng( HT) để nàng ta ( TU) dùng canh hồng lệ mà nàng ta ( TU) muốn đưa nàng vào chỗ chết.
Thẩm tần- Uyểnâm! Các nàng là tỷ muội, trong cung lại truyền ra các nàng bất hòa, nhưng dù sao cũng là nữ nhân Thẩm gia. Uyểnâmvừa vào lãnh cung, Tử Oánh liềnkhôngtiếc đứanhỏtrong bụng mà hãm hại nàng( HT)?
Rất nhanh thái yđãchạy đến, sau khi xem mạchnói“ nâng nương nương trở về,khôngđược để gió lọt vào, lại cho người chuẩn bị nước nóng.”nóixong nhanh chóng khai đơn thuốc.
Khi Dịch Thụy Cảnh chạy đếnthìTử Oánhđãđau đến mức ngấtđi, bọn thái giámđangmuốn nâng lên kiệu.hắnliền phân phó Ngụy công công “ nâng kiệu của Trẫm đến đây, đặt Ngọc tần lên kiệu của Trẫm.”
“ hoàng thượng, chỉ sợkhôngổn,trênngười Ngọc tần nương nương có máu, chỉ sợ ô uế..” Ngụy công công thấp giọngnói. Dịch Thụy cảnh đạphắn“ Dong dài thêmmộtcâu Trẫmsẽthưởng cho người hai mươi đại bản, cònkhôngđimau”
Miễn lễ cho thái y “ thai của Ngọc tần như thế nào? Có việc gìkhông?”
Trong lòng thái y biết sợ là hôm nay phải để đầu lại đây, thanhâmnghẹn ngàonói“ Hồi, hồi hoàng thượng, thai của Ngọc tần sợ là khoogn giữ được, vi thần mở đơn thuốc đảm bảo Ngọc tần bình an vôsự.”
Dịch Thụy Cảnh bóp cổ với thái y “ Ngươinóirõcho Trẫm! thai cỉa Ngọc tần rất tốt, sao lại đẻ non?!”
Thái ykhôngdám giãy dụa, hít thở ngày càng khó khăn, đến khihắnsắpkhôngthở nổi Dịch Thụy Cảnh mới buônghắnra, nhìn Huệ tầnđangnhũntrênghế, trong mắt đầy sát khí.
Nếuhắnđộng thủhiệntại nàng tađãlà xác chết, nhưnghắnsẽkhôngtự giết nàng ta, ngay cả nhìn nàng tahắncũng thấy bẩn.
Dịch Thụy Cảnh xoay ngườiđira ngoài, phân phó Ngụy công công bao vây Sướng An cung, bên ngoài tuyết bắt đầu rơi nhưnghắnkhôngngồi kiệu, mà nhanh chóng đuổi theo kiệu của Tử Oánh. TRong lònghắnbuồn bã,hắnvà đứanhỏcủa nàngkhôngcó duyên.
hắncảm thấy dường như bản thânđãtừng trải qua loại tình cảnh này, khi vội vàng chạy đếnthìchỉ còn lại thi thể cảu nàng và đứanhỏ.
Thậm chí đến cái liếc mắt cuối cùng nàng cũngkhônglưu chohắn.
;loại cảm giác này làm cho ngựchắnkhó chịu. Dưới chân bước càng mau, Ngụy công công thở hổn hển chạy theo màkhôngkịp.
hắnsâu sắc cảm thấy hoàng thượng đối với vị chủ tử kiakhôngphải chỉ là nhất thời nhiệt tình.
Cả người nàng nâng nâng,khôngbiết bản thânđangở đâu, bây giờ là năm nào. Bụng truyền đến cảm giác đau đớn để nàng cảm thấy nàngđãsinh ra đứanhỏmềm yếu nhonhỏ.
Lát sau nàng lại ở tỏng cảnh Uyểnâmbóp chết đứa bé của nàng, nàng ở bên cạnh nhưng lạikhônglàm được gì. Cung nữ bên người UYểnâmlôi kéo nàng, vả miệng nàng, cuối cùng do nàng cầu xin Uyểnâmmới ban cho nàng ly rượu độc.
Đau đớn khi uống rượu độc nàngkhôngthể chịu được nhưng khi nghĩ đến như thế có thểđicùng con, giúp nókhôngcòncôđơn,nàng liềnkhôngsợ hãi.
mộtbàn tay ấm áp lau nước mắttrênmặt nàng, sau đó nàng được ôm vào vòm ngực ấm áp. Nàng như cảm nhận được và thấy yên tâm hơn, người dần trầm lại, nặng nề ngủ…Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK