Nàngkhôngtrêu chọc họ, họ cũngsẽđối phó nàng.
Trở lại Khải tường cung, lạiđibái kiến Hiền phi nương nương, Hiền phi nhiệt tình hỏi han sức khỏe của nàng, rồi cho nàng về Hương Vận hiên nghỉ ngơi.
“ Chuẩn bị nước” Tử Oánh phân phó Xảo nhi,hiệngiờ nàng chỉ muốn tắm rửamộtlần.
“ Tiểu chủ, nướcđãchuẩn bị tốt.” Xảo nhi đỡ Tử Oánh đến phòng tắm, đến khi nước ấm lướt qua da thịt, nàng mới cảm thấy thoải máimộtchút.
Hai mắt Xảo nhi ngấn lệ “ Tiểu chủ…”nóikhôngra lời.
Tử Oánh hiểu là Xảo nhi thấy dấu vếttrênngười nàng, chỉ dặn Xảo nhikhôngđược lộ ra.
Sao Hoàng Thượng lại thú tính như vậy? Cùng với Hoàng Thượng ôn nhu trong ký ức của nàng như là hai người khác nhau. Dường như rất chán ghét nàng, nếukhôngsao lại đưa thứ kia nhét vào miệng nàng? Nghĩ trến đây Tử Oánh cảm thấy dường như trong miệng tràn ngập hương vị kia, vội kêu Xảo nhi dâng trà.
Nhấpmộtngụm trà mới cảm thấy miệngkhôngcó hương vị khác thường. Xảo nhi ởmộtbênkhôngrõ, nghĩ nàng khát liền tinh tế hỏi nàng có muốn thêmmộtly?
Nằmtrênđại kháng bên cửa sổ, rất nhanh Tử Oánh liền ngủ. Hoàng Thượng chán ghét nàng như vậy, đại kháisẽkhôngthăng vị cho nàng, kế tiếp nàng còn có trận chiến phải đánh.
“ Tiểu Chủ đến giờ dùng bữa?” Tô Noãn bưngmộtly trà tiến vào, Tử Oánh mơ màng tỉnh lại, nhìn cây cối xanh tốt ngoài cửa sổ, tâm tình cũng tốt lên.
“ Bày trong phòngđi.”
“ Vâng, Thái hậu vừa cho Phó công công đến ban thưởng, thấy người cònđangngủkhôngdám làm phiền.”
Thái hậu! Xem ra Thái hậu là muốn mượn sức nàng.
“ Rất nhanh Hoàng Hậu cũngsẽban thưởng.” Tử Oánhnói, Hoàng Hậu giỏi nhất là thểhiệnhiền lành rộng lượng, huống chi việc này còn có thể lấy lòng Thái Hậu.
Tô Noãn muốnnóilại thôi “ Sao vậy?”
“ Tiểu Chủ, chỉ là Hoàng Thượng cũngkhôngban thưởng gì đó, trước đây sau khi phi tần thị tẩm đềusẽban thưởng vài thứ.”
Tử Oánh sửng sốt, đúng vậy, kiếp trước sau mỗi lần thị tẩm, Hoàng Thượng đều ban thưởng này nọ đến chỗ nàng.
Tử Oánh nhìn mặt trời xuyên qua lá cây “khôngcó gì,hiệntại cũngkhôngthể quản nhiều như vậy.”
Hoàng Thượngđangnghịsựcùng các ngoại thần trong Ngự Thư phòng, chờ vị đại thần cuối cùng rờiđi, Ngụy công công bưngmộtchén trà tiến vào dâng cho Dịch Thụy Cảnh.
“ Hoàng Thượng, người muốn ban gì cho Ngọc thường tại?” Hoàng Thượng cầm chén trà nhấpmộtngụm.
Ban thưởng gì sao? Tối qua bản thânkhôngkhống chế được, lại giống như tiểu hài tử mới lớn chưa trải quasựđời. Mỗi khi tiến vào, địa phương kia gắt gao vây chặt bản thân, thoải mái đến nỗi hậnkhôngphải ra ngoài.
Nhưng khi chạm phải ánh mắt nàng,hắnvừa muốnyêuthương lại vừa muốn tra tấn nàng.
Đó là ánh mắt gì? Mang theo oán hận,khôngquan tâm,mặc cho số phận.
khôngcó vui thích!
hắnkhôngcho phép có thứ bản thânkhôngkhống chế được tồn tại, để cho nữ nhânkhôngbiết tốt xấu đó tự sinh tự diệt trong cungđi, phất tay với Ngụy công công, Ngụy công công biết ý lui ra.
Trà trong tay thế nàokhôngcó hương vị như hôm qua.
Tiểu Huyền tử đồ đệ của Ngụy công công, thấy sư phụ bước ra, liền tiến lên đỡ Ngụy công công “ Sư phụ, Hoàng Thượng muốn thưởng gì cho Ngọc thường tại?”
Ngụy công công phất tay, Tiểu Huyền tử kinh ngạc há hốc miệng, sao có thể,rõràng hôm qua Hoàng Thượng muốn Ngọc thường tại cả buổi tối, từ khihắnhầu hạ đến nay, Hoàng Thượng chưa bao giờ hành động như thế.
“ Hỷ giậnkhônghiệnlên mặt, muốn tanóibao nhiêu lần nữa.” Ngụy công công làm bộ muốn đánh Tiểu Huyền tử, Tiểu Huyền tử cơ trí tránhđi.
“ Sư phụ, lần sau đệ tửsẽchú ý, người đừng tức giận.”
Dùng xong ngọ thiện, Tử Oánh cảm thấy thân mình tốt hơn nhiều “ Tô Noãn chuẩn bị lễ, chúng ta đến chỗ Hàn tỷ tỷ” nghĩmộtchút lại thôi” Quênđi, ngày khác chúng tasẽđi.”
Trong cung tỷ muội trở mặt thành thù vì Hoàng Thượng ân sủng rất nhiều, lúc này nàngđi, trong mắt người khác chính là diễu võ dương oai.
Cho dù Hoàng Thượngkhôngthích nàng, nàng vẫn còn Thái Hậu làm chỗ dựa.
Tử Oánh cười tự diễu, kiếp trước nàng trăm phương nghìn kế muốn lấy lòng Thái hậu màkhôngđược,hiệntại Thái hậu lại rất ưu ái nàng, đúng là làm cho người ta phải trào phúng.
“ Tiểu chủ, khi nào chúng tađikhấu tạ Thái Hậu.”
“hiệngiờ Thái Hậuđangnghỉ trưa, đợi látđi.”
Tử Oánh cầm khăn ra thêu, Đào nhi ở bên cạnh phân chỉ “ Tiểu Chủ, người thêu khăn cho Hoàng Thượng sao?”
Tử Oánh dừngmộtchút,khônggật đầu cũngkhônglắc đầu, tiếp tục lấy chỉ xanh thêu lá trúc.
Giờ Thân, Tử Oánh mang theo Tô Noãn đến Thọ Khang cung của Thái Hậu, Phó công công thỉnh an, dẫn Tử Oánh đến Đông thiên điện “ Thái hậu mới tỉnh ngủ, Tiểu chủ chờmộtlát.”
“ Đa tạ công công.” Tử Oánh nhìn Tô Noãn, Tô Noãn hiểu ý xuấtmộthà bao cho Phó công công, Phó công công cười rạng rỡ thu vào tay áo.
Chờ trong thời gian nhấpmộtchén trà, Tử Oánh được dẫn vào chính điện, Thái hậuđangdựatrênsạp mỹ nhân, Đỗ ma ma bóp chân cho người.
“ Nô tỳ tham kiến Thái Hậu nương nương, Thái hậu vạn phúc kim an.” Tử Oánh quy củ dập đầu thỉnh an.
“ Đứng lênđi, hôm qua thị tẩm mệt mỏi? Ai gia nghenóitối qua ngươi ngủ lại Thanh Lương điện?”
“ Nô tỳkhôngsao, là do nô tỳ ham ngủ, làm rối loạn quy củ.”
“ Ân, lần sau phải chú ý,khôngthể rối loạn quy củ.” Thái Hậu được bóp đến thoải mái, ra hiệu Đỗ ma ma dừng tay. “ Ngồiđi”
mộttiểu cung nữ bê ghế tiến vào, Tử Oánh tạ ơn, hơi ngồi xuống.
“ Hoàng thượng là người trọng tình, nhưng quan trọng nhất là phải có đứa trẻ. So với ân sủng gì đó đều trọng yếu hơn, con nối dòng của Hoàng Thượng đơn bạc, ngươi phải nắm bắt cơ hội này.”
Tử Oánh cúi đầu nghiêm cẩn nghe Thái Hậunóichuyện trong cung,hiệntại nàng có thể chắc chắn Thái hậu muốn mượn sức nàng.
“ Đây là đôi vòng tay theo ai gia từ hồi còn trẻ, mặc dùkhôngtrân quý, nhưng cũng là vật kỷ niệm. Bây giờ thưởng cho ngươi, phải hầu hạ Hoàng Thượngthậttốt.” Đỗ ma ma bưngmộtkhay tiến vào, bên trong là vòng tay phỉ thúy, nhìn tỷ lệ cũng chỉ là hàng trung đẳng.
“ Nô tỳ tạ ơn ân điển của Thái Hậu, nhưng lễ nặng như vậy nô tỳkhôngdám nhận”
“ Ai gia chothìngươi cứ cầm lấy” Thái Hậu tỏ rakhôngvui.
“ Vâng, nô tỳ tạ ơn Thái hậu nương nương.”
Tử Oánh cầm vòng tay, đeo vào tay, Thái hậu lúc này mới gật đầu hài lòng.
“ Trở về nghỉ ngơi nhiềumộtchút, tranh thủ hoài con nối dòng.”
“ Vâng”
Ngồitrênghế, Tử Oánh vuốt ve vòngtrêncổ tay, Thái Hậuđãban thưởng, nay lại thưởng thêm cho nàngmộtlần nữa?
“ Tô Noãn, theo ngươi Thái Hậu là có ý gì?” Tử Oánhnhẹgiọngnói.
“ Nô Tỳ cảm thấy đây là Thái hậu coi trọng tiểu chủ, phần ân sủng nàykhôngbiết có bao nhiêu người mơ ước” Tô Noãn thấp giọngnói.
Rất nhiều cung tần mơ ước,hiệnthời coi như nàng có chỗ dựa vững chắc. Mặc dùkhôngbiết chỗ dựa này muốn dùng nàng vào việc gì, chẳng qua nàng cũng chỉ làmộtquân cờ mà thôi.
Vậy nàng ở Khải Tường cung là vì cái gì? Hiền phi xuất ra từ hậu cung, là người của Thái hậu.
Sắc mặt Tử Oánh trầm xuống, Tô Noãn dường như cũng nghĩ ra gì đó sắc mặt rất khó coi “ Nô tỳ biết phảinóithế nào.”
Khó khăn thởmộthơi, xem ra con đường báo thù của nàng còn rất dài,hiệntại ngay cả bản thân nàng cũng khó bảo toàn.
Mặt trời ngả về tây, bầu trời như bị nhuộm thành màu đỏ. Lá liễu rủ xuống, lá ngô đồngđangquay vòng theo gió. Dương thụ sàn sạt,khôngbiết thời tiết tốt như thế nàysẽkéo dài được bao lâu?
Bữa tối, nội vụ phủ chuẩn bị nhiều hơn hai món ăn, Xảo nhi bĩu môi, Tử Oánh cười trêu ghẹo “khôngbiết khi tiểu chủ của ngươi thất sủng, có phải ngươisẽđem miệng kéo đến hỏngkhông.”
“ phi phi, Tiểu chủ miệng quạ đen” Xảo nhi vội vàng phi vài tiếng lên mặt đất.
“ Muộithậtlà hào hứng, xem chúng ta đến rất đúng thời điểm.” Vén mành tiến vào là Hàn quý nhân và Tô đáp ứng. Tử Oánh vội vàng đứng lên, kéo tay hai người.
“ Hàn tỷ tỷ, Tô muội muội, sao hai người lại đến đây?”
“ Cònkhôngphải là kiếm cơm ở chỗ muội” Hàn Phong cườinói“ Còn có chúc mừng muội muội thị tẩm.”
“ Tỷ đừng trêu muội, ngày khác muộisẽđến đòi lại.”
Trong tay Tố Trễ cầmmộthộp thức ăn “khôngnháo với muội, ta mang theo mấy món ăn, hôm nay chúng ta cùng nhau ănmộtchút.”
Tô đáp ứng ngượng ngùng cười “ Tỷ cũngkhôngđược cất giấu đồ tốt a.”
“ Tô tiểu chủ yên tâm, tiểu chủkhônglấy ra, chúng nô tỳ cũngsẽlấy ra” Xảo nhi sảng khoáinói.
“ Sao tỷ có thể dạy được nô tỳ lanh lợi như vậy, hôm nào phải chỉ giáo cho muội đó.” Tô Mai Ngôn đùa.
“ Tô Noãn,đithỉnh Thu đáp ứng đến đây, bốn người chúng ta cùng ăn mới náo nhiệt.”
Tô Noãn lĩnh mệnhđixuống, lát sau Thu đáp ứng vén mành tiến vào.
“ Nơi này của tỷthậtnáo nhiệt a” Hành lễ xong ngồi xuống.
“ Mặc dù bốn người chúng takhôngcùng tiến cung, nhưng cùng là tú nữ. ở trong cung lại là nơi ăn thịt ngườikhôngnhả xương, chúng ta nhất định phải đồng tâm hiệp lực” Hàn Phongnói.
“ Đúng, những điều Hàn tỷ tỷnóichúng muội muội nhất định ghi tạc trong lòng” Tử Oánh trêu ghẹo.
Tô Mai Ngôn, Họa Phiến gật đầu đồng ý, bốn người lấy trà thay rượu uốngmộtly.
Ăn uống xong, bốn người ngồitrênđại kháng dưới gốc cây, đến khi cửa cung sắp đóng mới rờiđi.
“ Ngày khác chúng ta đến Thải Vi cung dùng bữa” trước khi rờiđiHàn Phongnói.
“ Ân, chúng ta nhất định phải ăn nhiều hơn, để Hàn tỷ tỷ mang món ngon nhất ra” Tử Oánhnói.
“ con mèo tham ăn này” Hàn Phong điểm mũi Tử Oánh.
“ Cònkhôngphải do tỷ tỷ, Xảo nhi đưa tỷ tỷ và Mai Ngôn trở về.” Hàn Phong và Mai Ngôn cáo từ về Thải Vi Cung, Họa Phiến cũng cáo từ về Tây thiên điện.
Nơi này vui đùa an tĩnh, trong Sướng An cung lạiâmu.
“khôngnghĩ đến tiện nhân kia lại giống như muội muội hồ ly tinh của nàng ta, làm cho Hoàng Thượng lưu nàng ta lại Thanh Lương điện qua đêm.” Huệ phi hấtmộtchén trà nóng lên tay tiểu cung nữ, tiểu cung nữ bị bỏng cũngkhôngdám lên tiếng, chỉ cắn môi cúi đầu.
“Nương nương chớ lên tức giận” Cung nữ chưởngsựThanh Ngưng bưng trà tiến vào “khôngphải Hoàng Thượngkhôngban thưởng cho nàng ta sao? Nàng ta cũng giống muội muội của mình, đều là Hoàng Thượng nhất thời thấy tươi mới.”
Thanh Ngưng liếc mắt, tiểu cung nữ biết ý vội lui xuống.Đọc nhanh tại Vietwriter.com