• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

hắnnhìn chòng chọc nàngmộtlúc sau đó thở dàinói“ Được, trẫm nghe lười nàng.”
Tử Oánh nghe xong thở ramộthơi nhưng đồng thời trong lòng lạikhôngthoải mái. Đêm nằm trong khuỷu tay củahắnlại an tâm. Nàng là người ích kỷ, lại sinh ra suy nghĩ hoang đườngmộtđờimộtđôi với ngườikhôngcó khả năng nhất thiên hạ.
Lắc đầu, nàng đem ý tưởng này ném ra khỏi đầu,hiệntại nàngkhôngthểđisaimộtbước nào.
Hôm sau nàng bẩm báo chuyện này lên Hoàng hậu, Hoàng hậu cũngkhônglàm khó nàng, gật đầu để Mai Ngôn chuyển qua cung nàng. Nghe Xỏa nhinóivì Đại hoàng tử bị bệnh nên Hoàng hậukhôngcó thời gianđiđể ý mấy chuyện này.
khôngtrách được hoàng hậu lại buông tha cơ hội tốt như vậy, dù lý do đókhônglật đổ được Vinh tầnthìcũng có thể lập uy ở hậu cung.
Mùng ba tháng mười, thời tiết sáng sủa. Mọi việc đều thuần lợi, cung nữ thái giám ở Hương vận hiênthậthưng phấn. về sau nương nương là chủmộtcung, bọn họ cũngkhôngcần lo lắng đề phòng cả ngày.
Tử Oánh rửa mặt sau đó đến cáo biệt Hiền phi, từ sau khi Thái Hậukhôngvui với nàng, tuy Hiền phikhôngtỏ thái độ gì nhưng nàng vẫn phải cẩn thận.
Ngay cả hoa mà Hiền phi đưa tới đặt ở gian ngoài nếu nàngkhôngkhuyên can Xảo nhi cũng muốn vứtđi. Mấy người các nàng đềurõràng nguyên nhân Tuyết phi sanh non.
Trong cung cũngkhôngcó người thiện lương dễ đối phó.
Điển hình như Lưu tần, mới vào cung nàng ta cũng tươi cười sáng lạng, Hoàng Thượng cùng nàng ta chấp bút vẽ tranh, hình ảnh hai người ở chung làm nàngthậthâm mộ. Nhưng từ khi Lưu tần hoài thaithìkhôngđem bất cứ ai để vào trong mắt, hoàn toànkhôngcòn bộ dáng đơn thuần trước kia.
Khải Tường điện vẫn giống như ngày nàng nhập cung, nửa năm trôi qua cái gì cần đổi cũngkhôngđổi. Cầm Sắt vén rèm Hiền phiđangtỉa cành cho chậu Ngân Tiễn. Thấy nàng muốn hành lễ liền nâng nàng lên. Hai người ngồitrênđại kháng gần cửa sốnóichuyện.
“ Muộithậtcó phúc khí” Hiền phi vỗ tay nàng “ Chờ muội sinh hạ con nối dòng chính là lúc chuyên sủng hậu cung.”
“ tỷ đừngnóiđùa, Hoàng Thượng là người trọng tình trọng nghĩa, tỷ tỷ mới là người đứng mãi. Tiểu bối bọn muội chỉ có thể ở xa ngưỡng mộ.”
“thậtlà nhanh mồm miệng,khôngtrách Hoàng Thượng lại thích muội như vậy. Miệng ngọt như bôi mật vậy. Chuyển cung rồi nhớ đến nơi này thăm bản cung.”
“ Tất nhiên là còn phải đến làm phiền nương nương, thỉnh nương nươngkhôngghét bỏ.”
Động tĩnh chuyển cungkhôngnhỏ. Họa Phiến lôi kéo tay nàng, lưu luyến chia tay. Làm nàng rơi lệ,thậtra trong lòng nàng có chút luyến tiếc.
Lưu tần dựa bên cửa nhìn cung nữ thái giámđitớiđilui, Tử Oánh thấy nàng ta liền phát hoảng, sắc mặt Lưu tần tái nhợt, hai mắt lõm xuống, dáng người gầy yếu, ngay cả tóc cũngkhôngcòn sáng bóng như xưa.
trênngười là y phục được may bằng chất liệu ban thưởng khi còn được sủng ái, thấy nàng nhìn quathìgợi lên ý cườiâmngoan, ánh mắtâmtrầm đó làm nàng rùng mìnhmộtcái.
Tựa nhưmộtcon rắn ngủ đông.
“ Lưu tần, tại sao thấy Ngọc tần màkhônghành lễ.” Mai Ngônnói, Lưu tần trào phúng xoay người vào bên trong.
“ Tỷ tỷ, nhìn xem, nàng takhôngcó cấp bậc lễ nghĩa như vậy.” Mai Ngôn quay đầunóivới Tử Oánh “ Ta và nàng ta cùng vị phân, kể ra ta nên gọi nàng tamộttiếng tỷ tỷ. Nàng ta lại vừa mất đứanhỏ, trong lòng vốn khó chịu. Muội phải cẩn thậnkhôngđắc tội nàng ta.”
“ tâm trạng của tỷ tỷthậttốt. Hôm nay là do muội nóng vội. Mai Ngônkhôngnên gây thêm phiền phức cho tỷ.”
“ Muội mau xem phòng có hợp ý haykhông.”
Nàng chỉ làkhôngmuốn ngày đầu chuyển tớiđãcó tâm trạngkhôngtốt. Lưu tần, nàng tự có biện pháp thu thập. Có điều? từ khi nào Mai Ngôn lại trở lên táo bạo như thế?
Vĩnh Hòa điện được tu sửa mới, rèm trân châu trong suốt,trênđất là thảmthậtdày. Nội vụ phủ thấy nàng được sủng ái, lại hoài con nối dòng nên sửa rất dụng tâm.
Sau điện cómộtao, lớn hơn nhiều so với ao trong Hương vận hiên. Thoát xiêm y tắm, tâm tình tốt hơn nhiều. Thoải mái nheo mắt lại, ngay cảhắnvào lúc nào cũngkhôngbiết.
“ Nàngthậtbiết hưởng thụ.” Nhéo nhéo mặt nàng “ Hôm nay có mệtkhông.”
Tử Oánh cũngkhônghành lễ, cười bước ra khỏi ao “khôngsao ạ, ngườiđãdùng bữa tối chưa?”
“ Vốn dùng rồi, nhưng nhìn thấy nàng lại muốn dùng chút nữa” Ôm nàng vào lòng, bế vào phòng trong.
Thái giám cung nữ thức thời lui ra, trong điện chỉ còn hai người. Nàngkhôngsợ bị người khác nhìn thấy hôn lên máhắn
“ Oánh Oánh.”hắnthay đổi sắc mặt “ Đây là nàng tự tìm!” Vùi đầu vào lòng nàng say mênói.
Ban đêm,mộtnữ tử mặc áo choàng né tuần tra của thị vệđiđếnmộtkhu nhà trước cửa cung. Sau khi nhìn trước ngó sau mới cẩn thận bước vào.
“ Nương nương, chúng ta chưa động thủ sao? Ngọc tần cũngđãđược ba tháng.”
“ gấp cái gì, người muốn khối thịt trong bụng nàng ta nhiều lắm. Chúng ta kiên nhẫnmộtchút,khôngcần đến chúng ta động thủ. Chuyện giao cho ngươi điều tra thế nào rồi?”
“ Hồi nương nương,đãđiều trarõ. Giống như nương nương suy đoán.”
“” Nếu như thế chúng takhôngvội động thủ. Ngươi vềđiđừng để nàng ta nghi ngờ.”
“ vâng”
Đông đến thuđi. Mỗi ngày Mai Ngôn đều bồi nàng thêu thùa may vá. Lúc rảnh rỗi Uyểnâmcũng đến chỉ là Tử Oánhkhôngđể ý nàng ta. Thấy nàng ta nàng liền cảm thấy người khó chịu. Dịch Thụy cảnh hạ lệnh nếukhôngcó việc gì Uyểnâmkhôngđược đến làm phiền nàng.
Nhưng Mai Ngônhắnlạikhôngđuổi được. Buổi tối ôm nàng lên án. Nàng cười an ủihắn, nàng cũng cảm thấy mấy ngày gần đây Mai Ngôn rất chịu khó đến đây.
Sau trận tuyết, cuối năm ngày càng gần. Khắp nơi trong cungđãbắt đầu treo lồng đèn đỏ bên cửa sổ. Nàng và bọn Hàn Phong hẹn nhauđithưởng mai.
Đây là thời điểm tốt để thưởng mai lên mấy người gặp Vinh tần, Huệ tần, Phương tần, Mai thường tại đều ngồi trong đình dùng trà thưởng mai.
Thế mà cũng đụng phải nhau.
Mấy người hành lễ, Huệ tầnnóimát “ Ngọc tầnkhôngsợ bị ngã sao, đến lúc đó lạikhôngbảo toàn được đứanhỏ?”
Hàn Phong cười “ Xem nương nươngnóikìa, ngườikhônghiểu chuyện lạinóinương nươngđangnguyền rủa. mặt đất dù hơi trơn nhưng bọn muộiđirất cẩn thận a.đãlà nương nương lo lắng rồi.”
“ hừ! người ta Ngọc tần còn chưa mở miệngnóichuyện, ngươi ở đây bày trò tỷ muội tình thâm làm gì, chắc gì người tađãđể ngươi vào trong mắt.”
TừnhỏHàn Phong được nâng niu trong lòng bàn tay, nghe xong lời này tức giận nhưng vì phân vị thấp nên phải nhịn.
“ Huệ tần, ngươi mở miệng là nguyền rủa ta sinh non, lá gan đó ngươi lấy ở đâu? Nếu hoàng thượng, hoàng hậu biết chuyện nàysẽphản ứng như thế nào? Tội danh mưu hại con nối dòng ngươi có gánh vác nổikhông?”
“Ta cũngkhôngcó nguyền rủa ngươi, nhiều tỷ muội trong này cũng nghe thấy! Ngươi đừng có vu cáo!” Quả nhiên lời này vừanóira cókhôngít người cúi thấp đầu xuống. Huệ tầnkhôngbiết hổ thẹn nàngđãsớm biết nhưng vẫn có chút sinh khí.
Giằng comộtlúc, thấy Tô Noãn dẫn người lại đây “ Nương nươngkhônghay rồi, xảy ra đạisự.”
“ Ngươi chậm rãinói, đến cùng xảy ra chuyện gì?”
Tô Noãn thở hổn hển “ Sương Trân vu cáo nương nương,hiệntại Hoàng Hậu, QUý phi, Thái Hậuđãđến Vĩnh Hòa cung”
Trong lòng Tử Oánh rơi lộp bộp. Đào nhi vội đỡ nàng, Hàn Phong cũng giơ tay đõ bên còn lại “ Muội đừng nóng vội, về cung xem tình huống trướcđã.”
Ổn định tinh thần đáp hảo. Chỉ sợ tình huống trong cung lúc nàykhôngkhả quan. Chứng cứ chắcđãcó rồi, chỉ cần nàng trở về cung là xử lý.
Nàng khó chịu dẫn đến sinh non, chính là thuận thao ý các nàng.
Tất cả mọi người đến Vĩnh hòa cung. Các nàng sợsựviệckhônglớn nên đến thêm lửa.khôngkhí hôm nay có vẻkhônglạnh bằng mọi hôm.
Tử Oánh hành lễ, Thái hậu lạnh nhạtnói“ Vốn ai gia cũngkhôngmuốn tới, nhưng chuyện này lại quá lớn hoàng hậukhôngdám tự đưa ra chủ trương nên mới thỉnh ai gia đến đây” vòng vomộthồi mớinói“ Ngọc tần ngươi biết tội chưa”
“ Nô tỳkhôngbiết bản thân mắc vào tội gì, thinht Thái hậu chỉrõ“ Ngữ khíkhôngkiêu ngọakhôngxiểm nịnh.
“khôngbiết tội? Người đâu, dẫn vào.”
Sương trân bị dẫn ra, run rẩy quỳ xuống “ Nô tỳ tham kiến Thái hậu nương nương, Hoàng hậu nwuong nương, Quý phi nương nwuong.”
“ Ngươinóilạimộtlần nữa.”
“ vâng” Sương Trân nhìn Tử Oánh, dập đầu với nàng “ Nô tỳ xin lỗi nương nương, nhưng nô tỳkhôngthểnóidối. Thỉnh nương nương thứ tội.”
khôngchờ Tử Oánh phản ứng nàng ta tiếp tụcnói“ Sau khi nô tỳ được điều đến hầu hạ nương nương, nương nương đối với nô tỳkhôngtệ, nô tỳmộtlòngmộtdạđitheo nương nương. Thời điểm nhàn hạ nương nương thường hay thêu khăn, hình thức giống nhau như đúc. Nô tỳ lại chưa từng thấy nương nương dùng đến. Điều đó làm nô tỳ lưu tâm, đến khi nương nương từ hành cung trở về, Đào nhi tỷ ytr lại mang hết khănđiđốt, nô tỳ đánh bạo trộm lạimộtcái.”
Tử oánh vẫn cười nhạt nhưng trong lòng lại nghĩ đến là aiđãthấy nàng dùng cái khăn đó? Nghe thấy hai chữ hành cung, Tử oánh mới hiểu. Ngày đấy Quý phi, Vinh tần, Huệ tần đều thấy nàng dùng khăn này, Quý phi còn muốn nàng thêumộtcái cho nàng ta.
Trừ việc nhìn thấy khăn của nàng còn phải nhìn thấy cả khăn của Trang Dương. Mà ba người kia lại đều có thể có cơ hội nhìn thấy. Ở hành cungkhôngnhiều quy củ như trong cung, Trang Dương lạiđilại khắp nơi,khôngkể đến quãng đườngđi.
Sương Trân trình khăn lên “ Nô tỳ mấy ngày trước theo nương nương đến ngự thư phòng, gặp Trang thống lĩnh, bắt gặp ngài ấy cũng dùng khăn tay giống hệt như vậy. từ ngày đó nô tỳ luôn bất an, cuối cùngkhôngthắng được lương tâm nên mới bẩm báo Hoàng hậu nương nương.”
Thái hậu nghe xongnóivới Tử Oánh “ Ngọc tần, người còn muốnnóigì?”
“ Thái hậu nương nương, nô tỳkhôngbiết vì sao Sương Trân lại hãm hại nô tỳ. Cho tới bây giờ nô tỳ chưa từng gặp qua Trang thống lĩnh. Thỉnh Thái hậu nương nwuong cho nô tỳmộtcái tỏng sạch.” Tử Oánh che bụng trả lời, hôm nay động tĩnh lớn như vậy mà Hoàng thượng vẫn chưa đến, chẳng lẽ hôm nay nàng…
“ Trong sạch?hiệntại ai gia cũngkhôngbiết đứanhỏtrong bụng ngươi là của ai!”
Sắc mặt Tử Oánh trắng bệch. Ý cảu Thái hậu là đứanhỏkhôngphải con Hoàng Thượng? Như thế dù đứanhỏđược sinh ra cũngkhôngthể nhập tên vào gia phả.
hắncũng nghĩ như vậy sao?
Trong đầu nàng bật ramộtý niệm như vậy. Nàngthậtmuốn biếthắncó nghĩ như vậykhông?hắntin tưởng nàng sao?
Trong bụng có luồng nhiệtđixuống, nàng vội điều chỉnh hô hấp, nàng nhất định phải chống cự đến khihắnđên!
“ tỷ tỷ, sao tỷ lại hồ đồ như vậy” thanhâmcủa Uyểnâmvang lên “ Muội biết tỷ luôn tâm niệm Trang thống lĩnh. Nhưng vào cung rồithìchính là người của Hoàng thượng, Hoàng thượng lạiyêuthương tỷ như vậy. ngàn vạn lần tỷkhôngnên làm như vậy, nếu phụ thân biếtsẽhối hận ngày ấyđãmười trang thống lĩnh đến phủ làm khách!”
Lời này vừanóira khiến mọi người tin tưởng rất nhiều. hoàng hậu luônkhôngnóichuyện mở miệng “ Ngọc tần, bản cung thấy ngày thường ngươi thông minh cơ trí, sao lại có thể hồ đồ nhưu vậy? cònkhôngquỳ xuống thỉnh tội.”
Thái Hậu cười lạnh “ Nhân chứng vật chứng đủ ca, Ngọc tần ngươi vẫnkhôngnhận tội sao?”
Tử Oánh chậm rãi quỳ xuống “ Nô tỳ trong sạch, thỉnh thái hậu trarõ.”
Hàn Phong, họa Phiến, mai ngôn cũng quỳ xuống “ Thỉnh thái hậu, nương nương trarõ.”
khôngkhí trong điện lạnh tanh. Nàng cực kỳ sợ hãi. Saohắncòn chưa đến? đứanhỏcủa bọn họ nàngkhôngđảm bảo được nữa rồi.Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK