Khiđingang qua núi giả, bên trong truyền đến tiếng khóc cựcnhỏ,khôngnghe cẩn thận còn tưởng tiếng mèo kêu. Tử Oánh để Lâm Ngônđixem xét.
Lâm Ngôn mau chóng quay lại, theo sau còn cómộttiểu cung nữ, Tử Oánh nhíu mày “ Vừa rồi là ngươi khóc?”
Tiểu cung nữ sợ đếnkhôngdám thở mạnh “ Bản cungkhôngphạt ngươi, chỉ là hôm qua trong cung vừa có thêm hai vị hoàng tử, ngươi lại ở nơi này khóc than là có ý gì? Lần sau hãy để ýmộtchút.”nóixong liền mang theo Lâm Ngôn rờiđi.
Liễu quý phi sau khi thỉnh an với Thái Hậu liền trực tiếp đến Vĩnh Hòa cung của Lưu thường tại. Thái Hậu vẫn trấn an giống Tuyết phi, để Lưu thường tại ngủ đến tự tỉnh mới đến Thọ Khang cung thỉnh an. NghenóiThái Hậu ban thưởngkhôngít.
Trong thời gian này, trừ bỏ thời gian đến Trường Nhạc cung còn lại Tử Oánh đều ở Hương Vận hiên phao trà, luyện chữ.
“ Tiểu chủ, nhìn người đúng là nhàn nhã.” Xảo nhi bưng điểm tâm vào “ Nghenóigần đây Lưu thường tại rất được sủng ái.”
Tử Oánh viết nét cuối cùngnói“ Nàng ta được sủng ái cũng là bình thường.”
“ Tiểu Chủ, nghenóiban đêm vài lần nàng ta ỷ vào mang thai mang Hoàng Thượng từ chỗ các nương nương khácđi”
“ Gần đây Hoàng Thượng sủng ái ai?”
“ Tô đáp ứng, Mai thường tại, còn có Tường tần.”
“Mai Ngôn được sủng ái? Hôm nào phảiđichúc mừng nàng. Tường tần là chủ vị trong cung của Lưu thường tại, nàng takhôngcó lớn mật như vậyđi.”
“ Ainóikhông, Hoàng Thượng vừa nằm nghỉ chỗ Tường tần, Lưu thường tạiđãmượn cơ đau bụng thỉnh Hoàng Thượngđi. Tường tần đáng thương, cả năm mới được Hoàng Thượng sủng ái vài lần” Xảo nhi châm trà cho Tử Oánh.
“ Chuyệnkhôngliên quan đến chúng tathìđể ý làm gì.” Vừanóixong những lời này, công công của kínhsựphòng đến tuyên chỉ: Hoàng Thượng lật bài tử của nàng.
Sáng nay nàng mới để Lâm Ngôn báo kínhsựphòng, quỳ thủ của nàng vừa hết. Hoàng Thượngđãlật bài tử của nàng. Nghĩ đến buổi tối phải đối phó Hoàng Thượng, thắt lưng của nàng lạiẩnẩnđau.
“ Tiểu chủ, nếu Lưu thường tại dám mượn cớ thỉnh Hoàng Thượngđi, nô tỳsẽliều mạng với nàng ta”Xảo nhi cười hì hì,khôngngờ Tô Noãn nghe xong những lời này, hung hăng trừng Xảo nhi “ Ngươi quản cái miệng mình cho tốt, nếu để người ngoài nghe được những lời nàysẽlàm hại đến Tiểu chủ.”
“côcô, lúc nào cũng cócôcôở phía sau chỉ bảo, nhất địnhsẽkhôngcó chuyện” Xảo nhi tự biết đuối lý liền le lưỡi chạy mất.
“ Tiểu chủ, người cũng đừng dung túng cho nàng ta, nàng takhôngbiết trời cao đất dày là gì rồi”Tô Noãn nhìn Xảo nhi chạyđilắc đầu cườinói.
Tử Oánh tắm rửa đơn giản, chải lại đầu, thay y phục màu xanh lá mạ, cài bộ diêu bươm bướm vờn hoa, còn đặc biệt phủ thêm lớp phấn, họa lông mi, sau khi trang điểm nhan sắc của nàng lại hơn vài phần so với thường ngày.
“ Tiểu chủ trang điểm như vậythậtđẹp mắt” Sương Lạc bê tráp trang sứcnói“ Trong ngày thườngkhôngthấy Tiểu Chủ trang điểm như vậy.”
Đúng vậy, nàng trang điểm như vậy là có dụng tâm. Lưu thường tại vì có thai nên kiêu ngạo, Huệ tần bị cấm túc, hơn phân nửa người trong cung đềuđangnhìn vào hai người đó, nàng phải tranh thủ cơ hội này mà thăng vị phân.
Chỉ khi vị phân càng caothìnàng mới có thể làm được nhiều việc!
Giờ thânmộtkhắc Hoàng Thượng đến Hương Vận hiên, Tử Oánh còn chưa dùng bữa tối, thấy Hoàng Thượng đến sớm như vậy Tử Oánh cũng giật mình, đầu tiên nàng rửa tay hầu hạ Hoàng Thượng dùng trà,khôngkhí giữa hai người có chút quái dị, làm động tác của nàng cũng cứng ngắc. Hai người chỉ cầnnóihai câu nàngsẽchọchắntức giận, nàng hítmộthơithậtsâu hỏi “ Hoàng Thượngđãdùng bữa chưa?”
Dịch Thụy Cảnh thấy nàng trang điểm xinh đẹp như vậy, trong ngườiđãbốc hỏakhôngít “ Còn chưa, Ngọc thường tạiđãdùng xong?”
Tử Oánh vội lấy lòng cườinói“ Nô tỳ cũng chuẩn bị ăn, vừa khéo Hoàng Thượng cũng tới. Mấy ngàykhônggặp nhìn người gầyđikhôngít. Ở chỗ Nô tỳ Hoàng Thượng phải ăn nhiềumộtchút.”
Dịch Thụy Cảnh buồn cười nhìn Tử Oánh vuốt mông ngựa “ Mới sáu ngày mà Ngọc thường tại có thể nhìn ra trẫm gầy,thậtlà có bản lĩnh.”
Tử Oánhđangdiễn vui vẻ, bị câunóiđó làm nghẹn họng, dứt khoát ngậm miệngkhôngnói.
Bữa tối được dọn ở phòng khách, Dịch Thụy Cảnh nhìn bàn ăn đơn giản, nhăn mày “ Thường ngày Ngọc thường tại cũng ăn như thế này?”
Tử Oánh nhìn bàn ăn phong phú hơn thường ngày, lắc đầu “ Nô tỳ làm sao có thể ăn như thế này? Đây đều là vượt quá phân lệ tần, nô tỳ là hưởng phúc của Hoàng Thượng.”
Dịch Thụy Cảnh trừng mắt với nàng, ngồi xuống, Ngụy công công đứng phía sau chia thức ăn, bữa cơm này nàng ănkhôngcó khẩu vị. Kiếp trước khi nàng mang thai Hoàng Thượng có ăn cùng nàngmộtbữa, trí nhớ ùa về làm nàng ănkhôngcó khẩu vị.
“khôngcó khẩu vị sao? Trẫm cảm thấy canh này cũng được lắm.”
“ Buổi chiều nô tỳ có ăn chút điểm tâm nên giờ có chútkhôngđói bụng.”
Ăn cơm xong, trời vẫn còn sớm. Dịch Thụy Cảnh thấytrênkỷ án có bức chữ nàng viết, khó có khi khen ngợi nàng “ Chữ rất đẹp, giống như chữmộtvị tiên sinh tiền triều.”
Vì thế Tử Oánh kết luận: Hôm nay tâm tình của Hoàng Thượng rất tốt.
Tâm tình tốtthìnàng càng có cơ hội thăng vị phân!
Tử Oánh lập tức vuốt mông ngựa Dịch Thụy Cảnh “ Nô tỳ chỉ là học chút da lông, sao có thể viết đẹp như Hoàng Thượng. Khi nô tỳ còn ở nhà, nghenóitrong dân gian cókhôngít người học viết theo chữ của Hoàng Thượng.”
“ Ồ?” Dịch Thụy Cảnh nhíu mày “ Tỷ như ai học viết theo trẫm?”
Tử Oánh trợn tròn mắt, nàng cũng là thuận miệngnóira, nào biết ai học theo chữ củahắn.
“ Tỷ như phụ thân nô tỳ, nô tỳ cũng từng học theo chữ của Hoàng Thượng” đây cũngkhôngphảinóiđôi, kiếp trước nàng ngưỡng mộhắn, thường xuyên vụng trộm học theo chữ củahắn, chỉ là viết thế nào cũngkhôngthể học theo.
“ Trẫmthậtmuốn biết nàngsẽviết như thế nào.” Dịch Thụy Cảnh rất có hứng thú, trải giấy tuyên thành, đưa bút lông cho nàng.
Tử Oánh nhận bút viết, chữ của nàng sinh động nhưng lạikhôngcó đượcsựcứng cáp củahắn.
“ Rất giống, từ bảy tuổi Trẫmđãbắt đầu viết, tất nhiên nàngkhôngthể viết giống hoàn toàn được.”nóixong nắm tay nàng chỉ nàng viết. Tử Oánh kinh ngạc nhìn chằm chằm tờ giấy, hô hấp củahắnthổi vào mặt nàng, Ngụy công công biết y lui ra từ lâu, trong Noãn các chỉ còn hai người bọn họ.
“ Cầm bútkhôngđủ lực nên thoạt nhìn chữ có chútkhôngphóng khoáng.”Dịch Thụy Cảnh thấy nàng lặng lẽ nhìnhắn, dứt khoát buông tay “ Thế nào? Ngọc thường tại nghĩ rằng Trẫm làm như thế này là sủng hạnh nàng sao?”
Trong lòng Tử Oánh phimộtngụm nhưngtrênmặt vẫn là cung kính “ Những lười Hoàng Thượng dạy nô tỳ luôn khắc sâu trong tâm khảm, nô tỳđiphao trà cho Hoàng Thượng.”
Nàngsẽlàm chohắndùkhôngvừa lòng nàng nhưng thích uống trà nàng phao.
Dịch Thụy Cảnh nhấpmộtngụm trà, vừa lòngnói“ Gần đây Ngọc thường tại biếtkhôngít chuyện.”
Tử Oánh lấy lòng cười cười, quỳtrênmặt đất bóp chân chohắn“mộtngày Hoàng Thượng trăm công nghìn việc, nô tỳ tất nhiên là phải chăm sóc ngườithậttốt.”
Dịch Thụy Cảnh miễn cưỡng dựa lưng ra sau, trong Noãn các rất yên tĩnh, trong đầu Tử Oánh mơ hồ, lần này Đào nhi điều chế hươngkhôngtốt lắm, làm đầu óc nàngkhôngnghĩ ra nênnóigì.khôngainóigì làm chokhôngkhí thập phần quỷ dị, nàng rất muốn đập tan bầukhôngkhí này.
Saumộtlúc lâu Dịch Thụy Cảnh mới hỏi “ Đây là hương gì?”
“ Là nô tỳ nhàn rỗi nên cũng cung nữ chế. Nếu Hoàng Thượng thích, nô tỳsẽchếmộtít, để khi Hoàng Thượng phê sổ con có thể thanh tâm”
“ Đứng lênđi” Dịch Thụy Cảnh kéo tay nàng, ôm eo nàng, làm nàngkhôngđứng vững ngã vào lònghắn. Hơi thở củahắnphun vào gáy nàng, ngón tay tayhắnlần đến nơi cao nhất, môi quấn quýt lấy môi nàng.
Cái tay kia theo thắt lưng của nàngđixuống. Tử Oánh bịhắntrêu chọc nóng bừng lên, phía dướimộtdòng nước ấm muốn chảy ra.
Nàngkhôngbiết nênnóigì, cả người nàng mềm nhũn trong lònghắn, phía dưới nước ngày càng nhiều. Con ngươi củahắnđen như hắc bảo, phía dưới củahắncứng đơ nóng bừng.hắnmạnh mẽ áp nàng xuống dưới, che lại môi nàng, tách hàm răng dây dưa với lưỡi của nàng.
Bờ ngực rắn chắc củahắntiếp xúc với nơi mềm mại của nàng, làm cho nàng cảm thấy bản thân như rơi vào ma ỹ.hắncắn vành tai của nàng, tay tinh tế dao độngtrênngười nàng,khôngbiết xiêm y rơitrênmặt đất lúc nào.
hắnhítmộthơi, động chạm vào nơi nhạy cảm của nàng “ Ô”. Nàng run rẩykhôngthôi, cảm giác hưkhôngchạy dọc theo cột sống của nàngđilên.Đọc nhanh tại Vietwriter.com