Mục lục
Người Tình Bí Mật Của Hoắc Tổng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 184: Công trình xảy ra chuyện

“Chắc là ông nội cậu chưa nói với cậu, nhưng tôi tin rằng nếu như cậu ở vị trí của tôi bây giờ, cậu cũng sẽ làm giống như tôi vậy, đánh cược một lần, nếu như tôi vè được, Dương Minh Hạo sẽ không còn đáng sợ nữa, nếu như tôi không về được, cậu phải đưa Thy đi trốn”

Thái độ của anh rất kiên quyết, vừa dứt lời, bèn đưa tay vỗ vỗ vai Hoắc Hải Phong rồi quay người rời đi: ‘Máy bay sắp cất cánh rồi, tạm thời giao Thy cho cậu, chăm sóc em gái tôi cho tốt.”

Từ nhỏ đến giờ, đây là lần đầu tiên anh làm loại việc không chắc chắn thế này, trong lòng Tô Kiến Định bây giờ rối rắm vô cùng, không biết là cảm giác gì.

Hoắc Hải Phong trơ mắt nhìn người chạy khỏi tâm mắt mình, chỉ hận không thể nhảy xuống khỏi giường bắt người trở lại.

“Anh trai em nói gì với anh vậy?

Sao lúc đi ra ngoài sắc mặt anh ấy có vẻ không tốt lắm. Nói chuyện lâu thế, hai người cãi nhau đấy à! Hải Phong, có phải có chuyện gì không tiện cho em biết không? Hai người rốt cuộc nói cái gì, anh nói đi chứ!” Hỏi mấy câu, kết quả anh lại im lặng không trả lời, Tô Quỳnh Thy bực bội lay anh hai cái.

Hai mắt trợn trừng, đôi mắt to tròn nhìn chằm chằm anh.

“Nhìn anh như vậy làm gì, chuyện anh trai em nói đương nhiên là em không thể biết, không thì bảo em ra ngoài làm gì.”

Nháy mắt thu lại tâm trạng, Hoắc Hải Phong bật cười, tay dí trán cô một cái.

“Chuyện gì mà thần thần bí bí thế, ngay cả em cũng không được biết, Hải Phong, anh nói xong có phải anh của em phải đi làm chuyện gì nguy hiểm không? Cho nên mới không muốn để cho em biết, em nói cho anh nghe này nếu anh mà giúp anh ấy giấu em, chờ ngày nào đó em biết được, em tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho anh, biết chưa?”

Tô Quỳnh Thy ra vẻ hung ác nhe răng trợn mắt với Hoắc Hải Phong, hai tay khoanh trước ngực, ngồi trên ghế nhìn vê phương xa có chút thất thần.

“Năng lực của anh trai em, anh không biết, chẳng lẽ em còn không rõ sao. Dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, đến bây giờ bản lĩnh của anh ấy còn lớn hơn anh, yên tâm đi, không sao đâu, chỉ là trước đó ở Mỹ xảy ra vài việc chưa xử lý tốt cho nên bây giờ buộc phải tới thôi”

Chuyện đến nước này chỉ đành tạm thời lừa gạt, chỉ sợ ông nội cũng có liên quan đến, thật đúng là không tiện giải thích.

Tạm thời nói dối đã, Hoắc Hải Phong nhăn mày lại, chuyện càng ngày càng khó giải quyết, xem ra anh cũng phải sớm tính toán lại.

Văn phòng Tổng giám đốc tập đoàn Sunrise, ông cụ Chánh mệt mỏi dựa vào ghế nghỉ ngơi, từ sau khi Hoắc Hải Phong có thể một mình đảm đương công việc, những việc này gần như ông không phải đụng tới, bây giờ lại làm lại, đúng là có chút khó khăn.

Sự vụ của công ty đều đã chuyển đổi sang một phương pháp xử lý khác, người đã già nên học tập cũng chậm hơn, tốc độ tay của ông cũng chậm hơn nhiều, đã hai ngày mới xử lý được một vài việc dễ hiểu nhất.

Huống chi còn có rất nhiều công trình ông vốn không biết, chưa được tham dự, còn phải xem lại từ đầu, với tiến độ chậm chạp này của ông, chưa đợi Trân Tuấn Tú ngáng chân, đã tự mình đánh sập Sunrise.

Cộc cộc cộc!

Đang đau đầu về vấn đề này, cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ, giọng nói của quản gia Sơn từ bên ngoài truyền vào: “Ông chủ, xảy ra chuyện rồi.”

Chuyện trong tay còn chưa xử lý xong, bên ngoài đã xảy ra chuyện, ông cụ Cháng vốn đang khó chịu trong lòng, hít sâu một hơi mở miệng nói: “Vào rồi nói.”

“Ông chủ, hai phần ba công trình của công ty đã bị dừng lại toàn bộ, chính phủ thẩm tra nói tài liệu của chúng ta không an toàn, bảo chúng ta làm lại toàn bộ, còn một phần ba thì đang bị kiểm tra, đoán chừng còn ra vấn đề khác nữa”

Quản gia Sơn thở hổn hển, nói đơn giản một lượt một lần, càng nói càng tức, cho dù năm đó ông ta làm việc dưới trướng ông chủ cũng không đụng phải trò đùa lưu manh như vậy, tất cả các công trình đều bị đình chỉ, hao tổn thế này có thể hại chết Sunrise, huống chi nhà họ Trân dường như cũng đang ngo ngoe rục rịch, khiến cho người ta không yên tâm.

“Thời gian thi công đến nay là bao nhiêu? Vật liệu có vấn đề phải được người có chuyên môn kiểm tra, nếu có vấn đề thì thay thế càng sớm càng tốt.

Nếu không có vấn đề gì thì trình báo cáo kiểm tra chuyên môn và trình bày trước đi, Dương Minh Hạo sẽ không làm rõ ràng như vậy, bản thân chúng ta đứng vững sẽ không có vấn đề gì”

Chuyện này cũng coi là dễ giải quyết, dù sao bây giờ Dương Minh Hạo cũng chỉ dám ngầm gây sự, ông ta còn chưa có cái gan lớn thế mà quang minh chính đại ra mặt, đình công mấy ngày cũng không phải vấn đề lớn, chút tổn thất này, Sunrise còn có thể chịu được.

“Ông chủ, đã cho người đi kiểm tra, tạm thời chỉ điều tra được vật liệu dùng cho một công trình có vấn đề, vật liệu lúc trước chúng ta đặt hàng với tài liệu này có số liệu chênh lệch rất lớn, nhưng đối với loại vật liệu này, sau khi kiểm tra, nhà cung cấp vật liệu sẽ không chịu hậu quả, cùng lắm là chúng ta đổi vật liệu kém lại thành lúc đầu, nhưng công trình của chúng ta đã gần kết thúc rồi…”

Đây mới là chỗ mấu chốt, quản gia Sơn nói xong thì vẻ mặt nghiêm trọng, nhìn ông cụ Chánh trong mắt tràn đầy lo lắng.

“ý là muốn đổi vật liệu thì nhất định phải xây dựng lại toàn bộ công trình sao?” Nếu thật là như vậy thì tương đối khó giải quyết, ông cụ Chánh ngẫm nghĩ một chút rồi dứt khoát đứng dậy: “Công trình bắt đầu lúc nào, hạn đến ngày bao nhiêu? Nhân viên nào là người xử lý tài liệu ngay lúc ấy? Còn cả nhà cung cấp cũng đi điều tra thêm, tạm thời dùng công trình, chỉ một công trình xảy ra sự cố ngoài ý muốn, Sunrise vẫn nên nhận tổn thất này: Nói thì nói thế nhưng một công trình gân như sắp hoàn thành lại cứ như vậy bỏ đi, hủy cũng không được mà không hủy cũng không được.

“Dự án này được chuẩn bị vào tháng năm năm trước và dự kiến hoàn thành vào cuối năm nay. Nguyên vật liệu đến tay giám đốc marketing, nhưng ông ấy đã từ chức vào tháng năm năm nay và hiện đang được trợ lý của ông ta tiếp quản. Về phần nhà cung cấp vật liệu, chúng tôi chưa tìm ra, nhưng có lẽ đây là cái bẫy của giám đốc marketing và nhà cung cấp vật liệu.

Hồi còn trẻ đi theo ông cụ Chánh, quản gia Sơn vẫn luôn nhạy cảm đối với những chuyện này, vừa rồi xảy ra chuyện liền nghĩ tới gốc rễ, chỉ có điều khi đi tìm người thì lại vồ hụt thôi.

“Tạm thời mặc kệ, bên nhà họ Trần có tin tức gì không?” Bị những chuyện này quấy nhiêu đến đau đầu, ông cụ Chánh chống gậy chậm rãi đi ra ngồi trên ghế sô pha, thật sự không nhận mình già không được, tay chân run rẩy, hai hôm rồi cũng có chút không chịu nổi.

“Hai hôm nay Trần Tuấn Tú rất yên ổn, ngược lại là Trần Hiền, có khá nhiều hành động, còn giống như đụng phải người của Dương Minh Hạo, tạm thời còn chưa xác định được cậu ta đang làm cái gì, nhưng gần đây cậu ta có vẻ như vừa gây trở ngại cho Dương Minh Hạo, vừa bí mật bàn bạc với Dương Minh Hạo”

Quản gia Sơn nhíu mày, có chút không chắc chắn nói, có đôi khi ông ta không hiểu rõ được mấy người trẻ đang nghĩ cái gì, vừa gây ảnh hưởng cho người, vừa cầu người ta giúp mình làm việc, rốt cuộc là trong đầu đang tính toán cái gì?

“Theo dõi Trần Tuấn Tú, tạm thời không cần để ý tới Trần Hiền, cậu ta không để cho bố mình độc quyền đâu, đến lúc cần thiết thì giúp đỡ th, đối với chúng ta cũng có lợi” Một kẻ từ nhỏ đã bị giấu đi làm sao có thể biết ơn người đã giấu mình, huống chi dựa theo tính tình của Trần Tuấn Tú thì sẽ không đối xử tốt với th.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK