Trên quãng đường về nhà Sở Diễn một đường hốt hoảng, có thời điểm thậm chí thiếu chút nữa biểu diễn một màn ngã trên đất bằng, cho mọi người chủ đề bàn tán đến đời sau.
Hệ thống đã từng nói, giá trị hắc hóa của Tiêu Mục rất cao, hắn là cô nhi, từ nhỏ đã thiếu thốn tình thương, sau khi trải qua một loạt trắc trở, nhấp nhô lại bị Liên Bang nhận nuôi, sau đó một lòng coi Đế quốc là địch.
Đời trước Lăng Phong sẽ là người cảm hóa hắn, nhưng những việc này y không rõ lắm, bởi vì nhiệm vụ của y đã kết thúc sau vụ nổ mạnh đó.
Nhưng y sợ rằng mình không đợi được đến một ngày Tiêu Mục bị cảm hóa y đã bị hắn sử dụng với tư cách là một pháo hôi.
Y không buồn ăn uống suy nghĩ xem nên làm thế nào để hòa hoãn một chút giá trị hắc hóa của Tiêu Mục, việc này quyết định phần lớn tỷ lệ sinh tồn về sau của y.
Đột nhiên một ngày nọ, bộ não đã bị sử dụng quá độ cảm thấy việc này dứt khoát nên để mặc cho đến đâu thì đến, sau đó hóa thành một bãi bùn nhão không chát được tường, tự sa ngã mà ngã xuống giường xem video.
Lúc này, thiết bị nhảy ra một cái quảng cáo.
Cánh tay y có chút mỏi, run run rẩy rẩy muốn ấn nút [X] lại không cẩn thận nhấn sai, giao diện kia tựa như sợ y hối hận nháy mắt nhảy ra.
Nói đạo lý, Đại hoàng tử thời đại kinh tế còn phải gặp phải vấn đề quảng cáo quấy rầy, hợp lý sao?
Nhưng mà, cái quảng cáo quấy rầy này vậy mà lại vừa lúc hấp dẫn sự chú ý của y, hơn nữa cung cấp cho y một phương pháp giải nan đề ——
Đây là quảng cáo thông báo tuyển dụng, muốn tuyển nhân viên bồi nói chuyện trên mạng.
Sắc mặt Sở Diễn ngưng trọng mà nhìn quảng cáo, trong đầu đột nhiên toát ra một ý tưởng lớn mật.
***
Đầu tiên là sơ lược lý lịch, phỏng vấn qua mạng, huấn luyện kỹ năng nhuần nhuyễn, Sở Diễn rất nhanh đã mang theo hy vọng của lãnh đạo mà khai trương.
Khách hàng đầu tiên của y là một người phụ nữ văn phòng thành thục.
Sở Diễn cảm thấy mình là một người làm việc văn hoá, hẳn là nên cùng cô đàm luận thơ ca.
Nhưng vấn đề đầu tiên mà người phụ nữ kia hỏi đã khiến y sửng sốt:
"Em trai, là lần đầu tiên sao?"
Sở Diễn tạm dừng một chút sau đó thẹn thùng nói: "Ách... đây là lần đầu tiên tôi làm công việc này."
Người phụ nữ cười quyến rũ, nói đùa lần đầu tiên việc kia*.
*là vấn đề xxx hay chưa chăng=)))
Sở Diễn: "....."
Này... Cởi mở như vậy sao.
Truyện chỉ được đăng tại Wp @qinyi090405, ở các wed khác đều là ăn cắp.
Lần bồi nói chuyện phục vụ này Sở Diễn vẫn luôn cực kỳ thẹn thùng, bị khách hàng lang sói kia làm cho không thể nói được lời nào, toàn cuộc nói chuyện đều trong trạng thái bị đùa giỡn, cả mặt đỏ bừng, không biết làm sao.
Y vốn còn lo rằng mình sẽ không đủ tiêu chuẩn, nhưng y thẹn thùng như vậy lại chọc trúng tâm tư khách hàng, nàng vũ mị nói tiếp theo sẽ còn gọi y.
Sở Diễn run bần bật.
Khách hàng thứ hai của y là một người đàn ông phí hoài bản thân, cả cuộc nói chuyện đều lộ rõ sự tự ti: "Ô ô ô, tại sao cậu lại là nam, nhìn ảnh tôi cho rằng cậu là một cô gái nhỏ nhắn khả ái cơ, tôi thật thảm a ô ô ô."
"....."
Ảnh cậu xem có thể là của nhân viên bên cạnh tôi.
Vì thế Sở Diễn lại nghe cậu ta kể về câu chuyện tình yêu bi thảm, đơn giản mà nói chính là bạn gái cậu ta có một bạch nguyệt quang cao phú soái, chỉ là bạch nguyệt quang không thích cô, vì thế cô gái tìm cậu ta làm thế thân, kết quả bạch nguyệt quang kia lại thích cậu ta, cậu ta hiện đang say rượu ở một quán bar nào đó khóc lóc tìm người giãi bày.
Sở Diễn nghe mà vô cùng đau đớn, hai người an ủi nhau, cùng chung kẻ địch, sôi nổi mắng bạn gái cậu ta cùng bạch nguyệt quang kia không phải người.
Người đàn ông phí hoài bản thân khóc chít chít nói: "Nếu về sau anh ta còn tới quấy rầy thì tôi nên làm gì bây giờ?"
Sở Diễn hiên ngang lẫm liệt nói: "Không cần lo, cậu có thể nói dối tôi là bạn trai cậu, làm anh ta hết hy vọng, làm anh ta bỏ đi."
Người đàn ông phí hoài bản thân nức nở nói: "Không được, cậu quá 0*."
* chỉ người nằm dưới ấy=))
Sở Diễn: "?"
Nhưng mà rất nhanh người đàn ông phí hoài bản thân đã bỏ qua đề tài này, trọng điểm của hai người tiếp tục quay về phân đoạn mắng người.
Sau khi thành lập tình nghĩa giang hồ thâm sâu, hai người đều trào dâng cảm xúc mà cắt đứt cuộc điện thoại này.
Sở Diễn lau lau nước mắt, ánh mắt dừng trên tài khoản riêng tư không muốn ai biết của Tiêu Mục, sau khi liên tục hít sâu ba cái, rốt cuộc run run rẩy rẩy bấm vào.