Đang rảnh nên ra chương mới cho các nàng luôn nè😘
Sở Diễn kể cho Lăng Phong nghe sự việc phát sinh mấy ngày nay, đương nhiên, chủ ngữ đều là "Bạn tốt của tôi".
Chuyện này đích xác rất khúc chiết.
Sau khi Lăng Phong nghe xong, cũng hoảng hốt hơn nửa ngày.
Nhưng rốt cuộc hắn là người gặp qua việc đời, rất mau liền từ những lời của Sở Diễn biết được một ít việc bản thân y cũng không phát hiện.
Tuy rằng không biết Sở Diễn cùng "bạn bè" này rốt cuộc có quan hệ gì, hoặc là nói cái người gọi là "bạn bè" có phải Sở Diễn hay không, nhưng thứ Lăng Phong quan tâm hàng đầu vẫn là vấn đề an toàn của Sở Diễn.
Từ thần sắc thấp thỏm bất an của Sở Diễn cho thấy, chuyện này cùng y có quan hệ tương đối lớn, hơn nữa có ảnh hưởng không nhỏ tới y mấy ngày nay.
Y gầy đi rất nhiều, sắc mặt cũng càng thêm tái nhợt.
Nhìn quầng thâm dưới mắt y, Lăng Phong bắt đầu đau lòng.
Hắn nắm lấy bàn tay lạnh lẽo của Sở Diễn, rũ mi, thần sắc ôn nhu nhìn chăm chú vào y, loại ánh mắt này không thể tiếp xúc lâu, bởi vì sẽ khiến người ta có một loại ảo giác bị hắn đặt lên đầu quả tim mà cưng chiều.
Vậy mà lại sinh ra loại ảo giác này, Sở Diễn ở trong lòng phỉ nhổ bản thân tự mình đa tình.
Không hổ là vai chính, bất động thanh sắc cũng có thể phóng điện với người đối diện.
Không phải đâu anh ưiiii 😅
Sở Diễn hơi hơi quay đầu, lảng tránh sự ôn nhu không thuộc về y.
Lúc này, Lăng Phong chậm rãi nói: "Tôi cảm thấy tên bi3n thái quấy rối bạn cậu chỉ là tên dùng lời nói mê hoặc, đe dọa con mồi."
Thanh âm hắn giống như nước suối trong rừng, có thể an ủi tâm hồn.
Sở Diễn có chút không hiểu ý tứ người kia, nhẹ nhàng nghiêng đầu, dùng ánh mắt hoang mang nhìn hắn chăm chú, ánh mắt lập loè, chờ hắn nói tiếp.
Lăng Phong cảm thấy y như vậy rất đáng yêu, vì thế có chút ý xấu muốn trêu đùa y, cong môi lại không nói tiếp, mà là nâng tay đặt lên mái tóc xù xù của y xoa xoa vài cái.
Sở Diễn: ⊙v⊙?
Lăng Phong cũng không trêu đùa y lâu lắm, rất nhanh lại nghiêm túc lên, tinh tế phân tích: "Nếu tôi là tên bi3n thái kia, nếu tôi thật sự có biết được nhất cử nhất động của bạn cậu tôi sẽ không gửi cho cậu ta loại tin nhắn mập mờ này, tôi sẽ chụp lén cậu ta, sau đó gửi đi từng tấm từng tấm một, như vậy cậu ta sẽ có cảm giác bị nhìn trộm, suốt ngày lo lắng hãi hùng, khiến cậu ta cảm nhận được sự uy hiếp của tôi."
"Nhưng nếu tôi không quen biết bạn cậu lại muốn đạt được hiệu quả đồng dạng, kỳ thật cũng có biện pháp, đó chính là nắm giữ định vị thiết bị cậu ta, sau đó suy ra người này trong thời gian này có khả năng đang làm gì, nhưng loại thủ đoạn này nhiều lắm cũng chỉ có thể gửi loại tin nhắn quấy rối ấu trĩ này, đây cũng là lý do tôi bảo hắn ta chỉ đang nói lung tung bậy bạ, cậu hiểu chưa?"
Nghe được Lăng Phong phân tích có trật tự như vậy, trong lòng Sở Diễn mạc danh có chút thụ sủng nhược kinh.
Y.... Y giống như đã thật sự ôm trúng một cái đùi khó lường.
Nhưng cái đùi này vào vai tên bi3n thái, lại còn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, rất hợp lý, giống như một tuyển thủ dự bị bi3n thái*, quả thực khiến người ta miên man bất định, ân.
*ý SD là LP hiểu tâm lý tên bi3n thái như vậy quả thực rất có tố chất về phương diện này=)))
Nhưng cũng nhờ Lăng Phong nhắc nhở, Sở Diễn cũng phát hiện cái loại tin nhắn quấy rối này kỳ thật khuyết thiếu cơ sở xây dựng.
Nghĩ thông suốt điểm này, y nháy mắt tỉnh ngộ!
***
Tối hôm đó, Sở Diễn liền bắt đầu thử dò hỏi tên bi3n thái đối diện: [ chúng ta ngả bài đi, ông rốt cuộc muốn gì. ]
Người đối diện tựa hồ đối với y nhất định phải có được, còn rất nhàn nhã từng bước từng bước một dẫn đường y: [ thân ái, ta rất hiểu em. ]
[ Em là học sinh, nhưng vẫn như cũ muốn kiêm chức loại công việc buồn cười này ở trên mạng, ta biết về mặt kinh tế của em chẳng ra gì. ]
[ phải chiếu cố cả học tập lẫn công tác rất vất vả đi. ]
[ nhưng thân ái không cần lo lắng đâu, ta thực thích em, nguyện ý giúp đỡ em. ]
Nếu y thật sự giống như lời tên bi3n thái nói, là một học sinh nghèo khổ, dưới sự tân công liên tiếp của những viên đạn bọc đường nói không chừng sẽ thật sự khuất phục.
Nhưng mà, tên bi3n thái kia khả năng không thể tưởng tượng nổi, hiện tại y vẫn là Đại hoàng tử.
Việc này chứng tỏ, Lăng Phong nói đúng, hắn ta thật sự không hiểu biết y.
Rõ ràng điểm này, Sở Diễn học được thông minh, không tính toán rút dây động rừng.
Y giống như thỏa hiệp nói: [ Ông muốn thế nào? ]
Đối diện trả lời: [ chúng ta gặp mặt đi. ]