Ánh mắt Khương Diệc Xu lóe lên, cảm giác khi nhận được hai tấm vé máy bay này càng làm cho cô kích động, vui sướng hơn so với trước kia khi nhận được thư thông báo trúng tuyển. “Cậu vui vẻ là tốt rồi.” Trần Giang Hà sờ sờ mái tóc của cô, cười hỏi: "Hai tấm vé máy bay mà đã khiến cậu nhào vào ngực rồi, về sau nếu mua cho cậu nhiều đồ ăn ngon hơn nữa, có khi nào muốn sinh con cho tớ luôn hay không?" “Không thèm.” Khương Diệc Xu xấu hổ lắc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.