"Vâng, em biết rồi." Tần Thiệu Hải cũng gãi gãi đầu giống như Trương Minh Kiệt. Mắt thầy Chu lóe lên, nhìn qua Trần Giang Hà cười nói: "Trần Giang Hà, tên nhãi cậu cười rạng rỡ như vậy, chứng tỏ cuộc sống kiêu ngạo, cuộc sống đại học hẳn là rất dễ chịu." "Dạ, cũng thường thôi ạ." Trần Giang Hà mỉm cười, lấy điếu thuốc ra đưa cho thầy Chu. Thầy Chu nhận lấy, nhìn nhãn hiệu rồi nhướng mày: “Hút cả Hoa Tử mà vẫn nói thường thôi? Tuy là thi đại học không thi vào nơi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.