Giờ phút này, cảm giác của Trần Giang Hà giống như là một con mèo thấy cá vậy, rõ ràng là muốn vươn móng vuốt chạm vào chú cá thoạt nhìn rất ngon miệng kia, nhưng chỉ có thể nhịn xuống cơn thèm, điều này làm cho anh vô cùng nóng nảy. "Không sao, sớm muộn gì đều thuộc về mình, sau này còn có thể ngủ chung, ở chung. Sớm muộn gì cũng có thể thưởng thức được hương vị của chú cá này." Trần Giang Hà vừa trấn an mình, vừa đọc thanh tâm chú, kết quả suy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.