“Giang Hà, thật ra các anh em đều rất hâm mộ cậu.” Lưu Đống Lương đặt tay lên vai Trần Giang Hà, dùng vẻ mặt chân thành tha thiết nói: "Người anh em, nói chi tiết chuyện trong thư viện đi.” “Khụ.” Lưu Đống Lương nghiêm trang cợt nhả, khiến khói thuốc trong miệng Trần Giang Hà bay ra từ lỗ mũi. Trần Giang Hà thầm nghĩ lúc ấy tôi cũng chỉ duỗi tay xuống dưới gầm bàn sờ sờ chút, tư vị lúc đó chỉ có thể hiểu không thể nói bằng lời, nói ra các cậu cũng không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.