Tôn Thiên vẫn luôn quan tâm Trần Giang Hà, sau khi nhìn thấy anh về thở hổn hển, lập tức cầm lấy một cái khăn lông ướt đưa đến trước mặt. "Không có, ăn một gói que cay, chạy về đến đây vị cay làm cho có chút choáng ngợp." Trần Giang Hà nói chuyện cũng không lưu loát, nhận lấy khăn lông ướt lau qua gương mặt, thở dài một hơi, cảm giác thoải mái hơn. Tôn Thiên lại gần hắn ngửi thử, chép miệng nói: "Tam ca, trên người anh có mùi của phụ nữ." "Hả?" "Lỗ mũi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.