“Chậc, hôn hình như bị chênh lên trên, muốn thử lại cái khác.” Trần Giang Hà vừa nhịn đau vừa lẳng lơ nói. “Nghĩ đẹp quá ha.” Từ Chỉ Tích lặng lẽ tăng sức, trừng phạt Trần Giang Hà. “Ừm, nghĩ lại vẫn rất đẹp rất tuyệt.” Trần Giang Hà nhe răng trợn mắt, nhưng vẫn rất lì lợm: “Cô Từ, cô có họ hàng với tôm hùm à, lúc nào cũng gắp em.” “Hừ.” Từ Chỉ Tích hừ nhẹ một tiếng, không nỡ dùng sức véo anh, dứt khoát tạm thời buông tay, nói lời “uy hiếp” nói: “Cậu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.