"Lão ngũ, cậu làm sao vậy, ở bên ngoài bị ai khi dễ?" Lưu Đống Lương đi chân trần tới, đưa tay ôm lấy vai Lý Tuấn, quan tâm nói: "Đừng khóc, đàn ông không dễ rơi lệ, nói anh nghe xem, ai con mẹ nó dám bắt nạt cậu, anh đây không tha cho hắn!" Lý Tuấn lắc đầu một cái, không lên tiếng, khóc một hồi liền ngừng, khịt khịt mũi, nhưng nước mắt vẫn không ngừng chảy. Trần Giang Hà cúi đầu nhìn hắn, nhỏ giọng hỏi một câu: "Thất tình, đúng không?" "Ừm." Lý Tuấn gật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.