Chất lỏng màu đỏ chảy ra từ Khấp Huyết hoa không chứa một tia độc tính nào. Nhưng điều ngạc nhiên ở đây là nếu đem một chút chất lỏng màu đỏ chảy ra từ Khấp Huyết hoa tẩm vào độc hoàn, thì độc hoàn sẽ hoàn toàn hấp thu chất lỏng màu đỏ. Khi đó, trong nháy mắt độc tính tăng cường gấp mấy trăm lần. Vì vậy, chất lỏng màu đỏ chảy ra từ Khấp huyết hoa đối với độc của Sinh Tử môn mà nói, dĩ nhiên được ví như trân bảo.
Bên trong dược phòng, phía dưới chậu đất trồng Khấp Huyết hoa cắm vô số ống thủy tinh hình bầu dục. Chất lỏng màu đỏ chảy ra từ Khấp Huyết hoa đều chảy toàn bộ vào những ống thủy tinh hình bầu dục ven chậu đất. Mà khi chất lỏng màu đỏ chảy vào trong ống thủy tinh, liền bị độc hoàn được để trong ống trước đó hấp thu không còn lại chút nào.
Dạ Dật Phong bước vào dược phòng, vốn định lấy độc hoàn bên trong ống thủy tinh ra, bỏ lên trên giá gỗ đang đặt những bình thuốc tinh xảo ở khu vực bên trái dược phòng, sau đó sẽ bắt đầu tập trung nghiêm túc chế dược.
Chỉ là, ngay khi Dạ Dật Phong định cất bước đi về phía chậu đất cắm những ống thủy tinh hình bầu dục thì ánh mắt liếc qua, tình cờ nhìn thấy một chậu đất bên trong góc dược phòng. Cái chậu đó vốn trồng một bụi dược hoa với những chiếc lá xanh màu ngọc bích và cánh hoa trắng tinh khiết nhỏ như hạt tiêu -- Độc Tiêu hoa. Vậy mà, giờ khắc này, lọt vào tầm mắt Dạ Dật Phong lại là một chậu Độc Tiêu hoa có lá héo rũ, cánh hoa héo úa, bất luận là lá hay cánh hoa đều biến thành màu đen sì. Điều này làm Dạ Dật Phong như bị năm tia sét đánh trúng.
Độc hoa này có một khắc tinh, chính là Giọt Lệ thảo có màu xanh của lông chim công với hình dạng như một chiếc lá phong. Được biết Giọt Lệ thảo dường như không mùi, thật ra nó có mùi. Chỉ là lỗ mũi con người có cực kì nhạy bén thì cũng không cách nào ngửi được một chút mùi Giọt Lệ thảo. Mà phàm là trong chu vi mười dặm nơi Giọt Lệ thảo xuất hiện, Độc Tiêu hoa tuyệt đối không thể sống sót. Bởi vì, một khi Độc Tiêu hoa gặp phải mùi của khắc tinh Giọt Lệ thảo thì trong nửa canh giờ sẽ khô héo mà chết.
Thế gian chỉ có duy nhất một bụi Giọt lệ thảo. Chủ nhân đầu tiên của Giọt Lệ thảo chính là Dạ Dật Phong hắn. Thời điểm hắn tình cờ lấy được Giọt Lệ thảo rồi trồng ở trong dược phòng, kết quả toàn bộ Độc Tiêu hoa được trồng trong dược phòng đều chết héo một cách không thể giải thích được.
Chính vì thế hắn mới biết Giọt Lệ thảo lại là khắc tinh của Độc Tiêu hia. Nhưng bụi Giọt Lệ thảo duy nhất trên thế gian đã sớm không còn ở trong điện Sinh Tử môn rồi. Mấy năm trước, khi Độc tiên Mộng La Yên tiếp nhận mệnh lệnh của hắn vào hoàng triều Long Diệu làm nội gián, hắn đã giao Giọt Lệ thảo cho Độc tiên Mộng La Yên.
Giọt lệ thảo sẽ chảy ra nước mắt trong suốt. Mà nước mắt từ Giọt Lệ thảo và chất lỏng màu đỏ của Khấp Huyết hoa đều có thể làm tăng độc tính của dược hoàn lên gấp bội. Chỉ là, chất lỏng màu đỏ của Khấp Huyết hoa tăng độc tính gấp bội nhưng vẫn không bằng Giọt Lệ thảo.
Hắn giao Giọt Lệ thảo cho Độc tiên Mộng La Yên chính là hi vọng Mộng La Yên lợi dụng Giọt Lệ thảo thật tốt để nghiên cứu ra các loại dược hoàn cực độc hòng phá hoại hoàng triều Long Diệu.
Bên trong hoàng triều Long Diệu, không ít đại thần trung thành ủng hộ Long Diệu hoàng Hiên Viên Ly bỗng trong một đêm đều tử vong một cách kỳ lạ. Cũng bởi vì bọn họ uống nước trà đã bị Độc tiên Mộng La Yên lặng lẽ hòa với độc dược, hoàn toàn hấp thụ độc hoàn chứa độc tình của Giọt Lệ thảo.
Mỗi lần có nhiệm vụ giao cho Mộng La Yên, hắn đều viết nhiệm vụ vào một phong mật hàm rồi dùng chim bồ câu mang mật hàm truyền lại cho mật thám của hắn ở hoàng triều Long Diệu, sau đó mật thám sẽ đưa mật hàm đến Độc Cốc của Mộng La Yên. Cứ cách sáu ngày, Mộng La Yên sẽ lặng lẽ đi Độc Cốc một chuyến xem có mật lệnh chứa nhiệm vụ của hắn không.
Một tháng trước--
Mật thám cho chim bồ câu truyền tin báo lại, nói thân phận nội gián của Độc tiên Độc La Yên đã bị bại lộ, còn bị bốn nữ tử mặc lục y dùng mưa tên bao vây phủ Tả tướng bắt đi.
Nhận được tin tức, hắn lập tức cho chim bồ câu truyền lệnh cho mật thám, ra lệnh cho bọn họ điều tra một chút xem rốt cuộc là thần thánh phương nào bắt Mộng La Yên và làm như vậy có ý đồ gì?
Mật thám một phen điều tra cũng không tra được thân phận phận của bốn nữ tử mặc lục y. Bọn họ chỉ điều tra được bốn nữ tử che mặt thần bí mặc lục y từng mang Mộng La Yên đi qua Độc Cốc. Sau đó không biết các nàng mang Mộng La Yên đi nơi nào. Mật thám lập tức chạy tới Độc Cốc, bởi vì trong lòng bọn hắn hiểu rõ, chỉ cần Mộng La Yên có cơ hội, nhất định sẽ thừa dịp bốn nữ tử che mặt mặc lục y không chú ý sẽ lén để lại ám hiệu cho bọn hắn.
Quả nhiên, ở trong dược phòng ở Độc Cốc của Mộc La Yên, mật thám phát hiện ra ám hiệu đặc biệt do nàng lưu lại. Tuy rằng ám hiệu đặc biệt mà Mộng La Yên lưu lại hết sức nguệch ngoạc nhưng mật thám vẫn có thể nhìn hiểu, vì vậy lập tức cho chim bồ câu truyền ám hiệu đó cho Dạ Dật Phong.
Ám hiệu Mộc La Yên lưu lại có nghĩa là -- Kẻ bắt ta là Bốn sứ giả Linh Cung Mai, Lan, Trúc, Cúc, mục đích là mượn tay ta lấy Giọt Lệ thảo đưa cho Thụy vương Long Diệu Hiên Viên Diễm.
Hôm nay, Độc Tiêu hoa trong dược phòng vốn đang tươi tốt, bỗng nhiên trở nên khô héo... chuyện này nghĩa là gì?
Độc Tiêu hoa gặp khắc tinh Giọt Lệ thảo mới có thể chết khô, biến thành màu đen sì. Nhưng Giọt Lệ thảo đã không còn ở trong điện Sinh Tử môn, làm sao Độc Tiêu hoa có thể sẽ gặp phải khắc tinh Giọt Lệ thảo đây? Nguyên nhân chỉ có một, chính là hai nam tử áo lam tới thăm không có ý tốt. Bọn họ mang Giọt Lệ thảo vào trong điện Sinh Tử môn, vì vậy Độc Tiêu hoa mới chuyển thành trạng thái đen sì, héo rũ mà chết.
Căn cứ vào ám hiệu đặc biệt do Độc tiên Mộng Yên lưu lại, trước mắt Giọt Lệ thảo hoặc là đang ở trong tay bốn sứ giả Linh Cung Mai, Lan, Trúc, Cúc, hoặc là đang ở trong tay Thụy vương Hiên Viên Diễm.
Người Linh Cung ỷ vào thân phận chí cao vô thượng, kiêu ngạo coi mình lớn nhất trên đời. Cho nên người Linh Cung nếu muốn Khấp Huyết hoa tuyệt đối sẽ không giấu giếm thân phận thực sự của mình. Lấy tác phong làm việc của Linh Cung, bọn họ sẽ trực tiếp kiêu ngạo nói ra thân phận thật, khiến Sinh Tử môn ngoan ngoãn dâng ra Khấp Huyết hoa.
Vì thế, hai nam tử áo lam che mặt tuyệt đối không phải là người Linh Cung. Nếu đã không phải người Linh Cung thì chỉ còn một khả năng: một người trong đó là Thụy vương của hoàng triều Long Diệu Hiên Viên Diễm, người còn lại hẳn là người gắn bó với Hiên Viên Diễm như hình bóng -- Thụy vương phi Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Khó trách hắn luôn có cảm giác toàn thân nam tử áo lam thấp bé tuôn ra khí chất vương giả cuồng ngạo bức người tương tự Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
May mà Độc Tiêu hoa gặp phải mùi của khắc tinh Giọt Lệ thảo, sau nửa canh giờ có thể khô héo mà chết. Mà lúc này, Thượng Quan Ngưng Nguyệt và Hiên Viên Diễm đã rời khỏi điện Sinh Tử môn đúng nửa canh giờ.
Nếu Độc Tiêu hoa gặp phải mùi Giọt Lệ thảo, ngay lúc ấy liền khô héo mà chết, thấy một màn Độc tiêu hoa khô héo như vậy, với tính cảnh giác của Thượng Quan Ngưng Nguyệt nhất định sẽ đoán ra Giọt Lệ thảo là khắc tinh của Độc Tiêu hoa. Sau đó nàng sẽ rời khỏi dược phòng trước rồi đem toàn bộ Độc Tiêu hoa và dược bên trong phòng, còn có độc hoa độc thảo phá hủy thành bột phấn, làm hắn không thể nhìn thấy màn Độc Tiêu hoa khô chết héo đen sì.
Làm sao hắn có thể biết được... Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt không ở trong hoàng triều Long Diệu lại chạy tới Sinh Tử môn “làm khách” cơ chứ?
Mẹ kiếp, hắn bị lừa!
Nếu hắn biết một nam tử áo lam trong hai người thật ra là Thụy vương Long Diệu Hiên Viên Diễm, hắn tuyệt đối sẽ không chịu uy hiếp Thương Nguyệt mất nước, chật vật giao ra Khấp Huyết hoa.
Thứ nhất: Hiên Viên Diễm không phải người nhân từ nương tay gì, nhưng cũng không tàn sát người vô tội. Hắn tuyệt đối sẽ không vì mình cố chấp không giao ra Khấp Huyết hoa mà ra lệnh cho thuộc hạ hạ độc tất cả người của Thương Nguyệt quốc.
Thứ hai: Bây giờ Thương Nguyệt mất nước, đối với Hiên Viên Diễm và hoàng triều Long Diệu mà nói không có chút lợi ích nào. Bởi vì địa thế Long Diều, Tây Thần, Bắc Dực, Thương Nguyệt ghép lại thành cục diện hình vuông, bên trái Long Diệu là láng giềng Thương Nguyệt, bên phải là láng giềng Bắc Dực, đối diện là Tây Thần.
Mà giữa hoàng triều Long Diệu và Tây Thần cách nhau một đại dương mênh mông bát ngát.
Nghe nói Linh Cung thần bí ngụ tại một đảo trên đại dương. Cho nên nếu Tây Thần muốn tấn công Long Diệu, tuyệt đối không dám dẫn đại quân theo đường biển đến lãnh thổ bờ bên kia của hoàng triều Long Diệu. Tây Thần chỉ có thể đi qua Thương Nguyệt hoặc vòng qua biên giới phía trên Bắc Dực rồi tấn công Long Diệu.
Bốn quốc gia đều đối địch lẫn nhau. Nếu Tây Thần đi qua Thương Nguyệt hoặc vòng qua biên giới phía trên Bắc Dực, ý đồ tấn công Long Diệu, Tây Thần đế nhất định lo lắng hai mặt thụ địch. Tình thế đối với đại quân Tây Thần vô cùng bất lợi. Cho nên, nếu Tây Thần đế muốn tấn công Long Diệu, biện pháp tốt nhất chính là diệt láng giềng Thương Nguyệt bên trái Long Diệu, loại bỏ hậu hoạn hai mặt thụ địch nguy hiểm mới tấn công hoàng triều Long Diệu.
Hôm nay, hai quốc gia Bắc Dực và Thương Nguyệt cùng Long Diệu tạm thời kí kết một hiệp nghị hòa bình, trong vòng một năm không xâm phạm lẫn nhau. Vì vậy, trước mắt Bắc Dực và Thương Nguyệt là lá chắn tuyệt đối an toàn, tạm thời thay Long Diệu kiềm chế ánh nhìn chằm chằm của đại quân Tây Thần.
Nhưng nếu Hiên Viên Diễm khiến Thương Nguyệt mất nước, không có Thương Nguyệt kiềm chế,Tây Thần liền có thể trực tiếp tấn công hoàng triều Long Diệu rồi, chuyện này... đối với hoàng triều Long Diệu có lợi ích gì?
Dung nhan Dạ Dật Phong cực kì vặn vẹo, nhìn chằm chằm Độc Tiêu hoa đã chết héo đen một lúc rất lâu, bóng dáng lúc này mới “xoẹt” một cái, chạy ra cửa lớn của dược phòng.
-- Phó Môn Chủ, lập tức tới dược phòng.
Nghe Dạ Dật Phong rống giận ra tám chữ, Phó môn chủ Sinh Tử môn cảm thấy sống lưng như bị gió lạnh quất vào, dùng tốc độ sét đánh tới cửa lớn của dược phòng.
Bị sát khí nồng đậm phun trào trong đôi mắt Dạ Dật Phong làm cho hồ hôi lạnh trên trán lấm tấm rịn ra, Phó môn chủ nuốt xuống một ngụm nước miếng, nói: “Môn... Môn chủ, ngài... ngài có gì chỉ thị?”
“Lập tức cho chim bồ câu gửi mật lệnh của bổn Môn chủ cho các tử sĩ mai phục tại Long Diệu, để bọn họ khắc hình xăm hắc điêu lên trước ngực rồi xâm nhập hoàng cung Long Diệu, ám sát Long Diệu hoàng Hiên Viên Ly. Nói cho các tử sĩ, bất luận nhiệm vụ ám sát có thành công hay không, nhất định phải khiến cấm vệ quân của Long Diệu...”
Song chưởng nắm lại thành hình nắm đấm, các đốt ngón tay “rắc rắc” vang dội, Dạ Dật Phong mở miệng nói từng câu từng chữ lạnh lẽo: “...nhìn thấy hình xăm hắc điêu trước ngực bọn họ, khiến cấm vệ quân hoàng triều Long Diệu cho rằng kẻ phái người ám sát Long Diệu hoàng Hiên Viên Ly... là Tây Thần đế Tư Đồ Kiệt.”
Nghe lời nói của Dạ Dật Phong, Phó môn chủ Sinh Tử môn cũng không mở miệng hỏi vì sao lại đột nhiên hạ lệnh cho tử sĩ Thương Nguyệt giả mạo tử sĩ Tây Thần vào cung ám sát Long Diệu hoàng Hiên Viên Ly.
“Dạ!” Phó môn chủ Sinh Tử môn chỉ cung kính đáp một tiếng, trong nháy mắt bóng dáng liến giống như mũi tên nhọn nhanh chóng biến mất ở bên ngoài của lớn của dược phòng.
Mà lúc Phó môn chủ lắc mình biến mất, hai mắt Dạ Dật Phong lạnh lẽo nhíu lại, cả người tỏa ra sát khí âm trầm, cũng xoay người đi vào dược phòng lần nữa.
--Hiên Viên Diễm, ngươi tặng Thương Nguyệt một phần đại lễ khiến lòng người bàng hoàng, ta thân là Thái tử Thương Nguyệt cũng nên đáp lễ lại cho Long Diệu của ngươi một phần đại lễ khiến lòng người bàng hoàng không phải sao?
Ánh trăng màu bạc mộng ảo chậm rãi lan tỏa cũng không che giấu được lệ khí hắc ám nồng đậm bao quanh bên trong điện Sinh Tử môn.
Gió đêm chậm chạp thổi qua lại không thể thổi đến bên trong dược phòng của Sinh Tử môn, trong lòng thái tử Thương Nguyệt Dạ Dật Phong đang nổi lên huyết tinh âm mưu quỷ kế.
Cùng lúc đó, ở Tụ Anh sơn trang, ánh nến đỏ lay động, mùi hoa lờn vờn lượn quanh trong phòng ngủ.
Gió đêm dịu dàng ngâm một khúc ca. Trên giường gỗ tử đàn chạm trổ những con bướm màu sắc trông rất sống động, Hiên Viên Diễm đã tắm rửa xong, thoải mái mặc áo ngủ tím nhạt, lòng bàn tay nâng gương mặt trắng nõn, thân thể vô cùng lười biếng nửa nằm nửa ngồi. Thành công lấy được Khấp Huyết hoa, ngày mai sẽ đi khỏi Thương Nguyệt đi về phía Tây Thần quốc, Hiên Viên Diễm đã lột xuống tầng da mỏng dịch dung tinh xảo, khôi phục dung mạo chân chính.
Dưới ánh nến đỏ hồng tận tình bao phủ, mái tóc Hiên Viên Diễm tùy ý xõa xuống hai vai, dung nhan tuyệt sắc mị nhân tâm càng làm tăng thêm vài phần vẻ đẹp phong tình vạn chủng ma mị cuồng dã. Lúc này đôi mắt đen của Hiên Viên Nhiễm không chớp một cái, giương mắt nhìn bình phong ở trạng thái bán trong suốt được làm từ ngọc thạch trắng thêu phong cảnh bốn mùa ở phía trước...
Chính xác mà nói, làm mắt đen của Hiên Viên Diễm nhìn không chớp lấy một cái, không phải bình phong ở trạng thái bán trong suốt được làm từ ngọc thạch trắng thêu phong cảnh bốn mùa ở phía trước, mà là...
Sau bình phong bán trong suốt truyền đến một loạt tiếng hạt nước văng lên, cảnh đẹp giai nhân tắm rửa diễm lệ như ẩn như hiện.
Trong bồn tắm, vô số cánh hoa thơm ngát lềnh bềnh trên mặt nước ấm áp, mùi thơm thẩm thấu vào cánh mũi.
Thượng quan Ngưng Nguyệt lột xuống lớp da dịch dung tinh xảo, khôi phục dung nhan tuyệt sắc, bờ vai trắng như tuyết lộ ra, thân thể mềm mại ngâm trong cánh hoa và nước ấm. Nàng nghĩ tới thành công lấy được Khấp Huyết hoa cho nên tâm tình vô cùng vui vẻ, ngón tay thon dài đang bắn ra những tia nước trong bồn, làm những giọt nước óng ánh trong suốt bay lên dưới ánh nến hồng. Giọt nước óng ánh trong suốt bay lên không trung, sau khi xoay một vòng cực nhanh, một số bay về phía bình phong bạch ngọc, làm bình phong phảng phất như bị che phủ bởi một tầng sương mù mông lung, một số trở lại bên khuôn mặt tuyệt sắc như hoa như ngọc của Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Những giọt nước trong suốt dọc theo hai bên má phấn mềm mại và chiếc mũi thanh tú đẹp đẽ của Thượng Quan Ngưng Nguyệt chậm rãi chảy đến cổ, tiếp theo lại từ cổ trắng nõn chậm rãi chảy xuống đường cong lả lướt. Cuối cùng, vô số giọt nước óng ánh trong suốt trở lại trong bồn tắm lềnh bềnh những cánh hoa thơm ngát lần nữa.
Thượng Quan Ngưng Nguyệt cũng không biết hình ảnh nàng vui vẻ không ngừng dùng ngón tay thon dài chơi đùa những giọt nước trong suốt làm chúng không ngừng bay lên, xuyên qua bình phong bán trong suốt, như ẩn như hiện, rơi vào bên trong đôi mắt đen như mực trầm ngâm yên lặng kia, đến tột cùng là có bao nhiêu phong tình mị hoặc?
“Ực --”
Hiên Viên Diễm mấp máy môi mỏng nuốt nước miếng, mắt đen vốn tràn đầy ý cười dịu dàng, bất tri bất giác chuyển thành ngọn lửa nóng bỏng hừng hực thiêu đốt.
Đột nhiên Hiên Viên Diễm xoay người, cố dứt ánh mắt khỏi cảnh giai nhân tắm rửa, vui vẻ nghịch nước như ẩn như hiện phía sau bình phong.
Chỉ là --
Âm thanh bàn tay Thượng Quan Ngưng Nguyệt chơi đùa với nước ấm chảy xuống đường cong lả lướt liên tục rơi vào hai lỗ tai Hiên Viên Diễm.
Hiên Viên Diễm đưa lưng về phía bình phong bạch ngọc, hô hấp dần có chút gấp rút, rốt cục vẫn không nhịn được... Thân thể vốn đã quay đi lại chậm rãi quay lại, đôi mắt tràn đầy lửa nóng thiêu đốt, xuyên qua phía sau bình phong, cách một tầng hơi nước, lại một lần nữa lờ mờ nhìn thấy khuôn mặt y hệt hoa sen mới nở của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, sau đó chuyển đến da thịt trắng như tuyết lóa mắt.
“Ực --”
Trống ngực khó mà tự khống chế, đập "bịch bịch bịch" loạn nhịp, Hiên Viên Diễm có cảm giác cổ họng vô cùng khát, không hỏi lặng lẽ nuốt nước miếng thêm vài lần...