Lúc này, Thượng Quan Ngưng Nguyệt đứng yên tại chỗ, hai tròng mắt nhắm chặt. Nàng tựa như lâm vào trạng thái ngủ say, bị hồng quang quỷ dị lại xinh đẹp bao quanh.
Đây là xảy ra chuyện gì? Mọi người liều mạng nhu nhu mắt, khó tin há to miệng, lại ngây ra như phỗng xem xét Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Ánh trăng trắng bạc cùng hồng quang xinh đẹp quấn lấy nhau, toàn thân nàng tỏa ra khí thế cao ngạo, rét lạnh làm người ta run rẩy, tà ác làm người ta e ngại, mị hoặc câu hồn.
Hồng quang quấn quanh Thượng Quan Ngưng Nguyệt vài vòng, tiếp nháy mắt biến mất trong tầm mắt của mọi người. Cùng lúc đó, chỗ mi tâm của Thượng Quan Ngưng Nguyệt xuất hiện hoa văn xinh đẹp, đó là một đóa hoa sen xinh đẹp đỏ tươi.
Diễn ☆ đàn Lê ☆ Quý Đôn
"Hoa sen máu?" Hiên Viên Diễm, Tiêu Hàn, Dạ Dật Phong, thậm chí là mặt nạ nam tử nhất thời trăm miệng một lời kêu to.
Tiêu Hàn nhất thời nắm chặt nắm đấm đến mức gân xanh nổi lên, trong đầu không ngừng lặp lại lời nói của quốc sư: nữ tử có cái bớt hình hoa sen giữa mi tâm, chính là phượng tinh giáng thế, có nàng có cả thiên hạ. Thái tử nếu tìm được nàng, hoặc là cưới nàng, hoặc là giết nàng.
Dạ Dật Phong cũng xiết chặt tay đến mức đầu ngón tay trắng bệch, trong cũng lặp lại lời nói của Thương Nguyệt đế.
Hoàng nhi, ngươi lần này đến Long Diệu Hoàng triều có hai mục đích. Thứ nhất: diệt trừ Thụy vương Hiên Viên Diễm, chỉ cần hắn vừa chết, Long Diệu Hoàng triều là vật Thương Nguyệt quốc ta nắm chắc trong lòng bàn tay; thứ hai: tìm kiếm một nữ tử có cái bớt hình hoa sen đỏ ở mi tâm, sau đó cưới nàng làm thái tử phi, bởi vì nàng có thể trợ giúp ngươi thống nhất thiên hạ.
Còn lại Hiên Viên Diễm khóe miệng co quắp, nâng tay day day huyệt thái dương. Nguyệt nhi thế nhưng chính là phượng tinh nắm trong tay thiên hạ mà hữu thừa tướng xem tinh tượng (xem vị trí của các ngôi sao), dựa vào kinh dịch bói toán, cùng với tính đốt tay bói ra?
Hoàng huynh Hiên Viên Ly vẫn muốn đem đế vị truyền cho hắn, đặc biệt là khi hữu thừa tướng bói ra phượng tinh, hoàng huynh lại cật lực khuyên hắn đi tìm phượng tinh, sau đó cưới phượng tinh làm phi, bất quá bị hắn một lời cự tuyệt.
Thứ nhất: người có tư cách trở thành Thụy vương phi, phải là người hắn yêu. Thế nên cho dù hắn tìm được phượng tinh thì như thế nào? Nếu ép bản thân mình phải cưới một nữ tử mình không thương làm phi, hắn cương quyết không làm.
Thứ hai: hắn căn bản là vô tâm với đế vị, hắn thầm nghĩ yên lặng phụ trợ hoàng huynh Hiên Viên Ly, bảo vệ tốt Long Diệu Hoàng triều.
Chỉ là hắn vạn lần không ngờ rằng, Nguyệt nhi mà hắn yêu chính là phượng tinh. Bất quá, vô luận Nguyệt nhi là phượng tinh nắm trong tay thiên hạ, hay là sát tinh hại người, với hắn mà nói kỳ thật không quan trọng.Diễn ☆ đàn Lê ☆ Quý Đôn
Quan trọng là Bắc Dực thái tử, Thương Nguyệt thái tử cùng với mặt nạ nam tử vừa mới khiếp sợ hô lên hoa sen máu, điều đó chứng minh bọn họ đã biết chuyện phượng tinh giáng thế, nhất thống thiên hạ, chỉ sợ từ nay về sau Nguyệt nhi phải chịu không ít nguy hiểm.
Giờ khắc này Hiên Viên Diễm, bỗng nhiên biết được Thượng Quan Ngưng Nguyệt là phượng tinh giáng thế, trong lòng không phải là tràn đầy kinh hỉ, mà là nồng đậm lo lắng. Hắn căn bản không hy vọng Nguyệt nhi là phượng tinh, bởi vì thân phận phượng tinh sẽ mang đến cho Nguyệt nhi rất nhiều nguy hiểm không thể đoán trước được, hắn thà rằng Nguyệt nhi chính là một nữ tử bình thường.
Cùng lúc đó, ngay tại thời điểm ba người Hiên Viên Diễm, Tiêu Hàn, Dạ Dật Phong tâm đang gợn sóng, suy nghĩ bay xa. Mặt nạ nam tử lại âm lãnh nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nàng. . . Cư nhiên chính là phượng tinh mình vẫn luôn ngầm tìm kiếm?
Nguyên lai người tối nay mình nên tiêu diệt, không phải Tiêu Hàn, không phải Dạ Dật Phong, lại càng không phải Hiên Viên Diễm, mà là. . .
Vèo một tiếng vang lên, thân hình mặt nạ nam tử nhanh nhẹn nhảy dựng lên, cánh tay giơ lên hướng tới phía trước, một cây ngân tiêu tẩm kịch độc từ trong tay áo bay ra bắn tới ngực Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Nghe thấy tiếng vang rất nhỏ của độc tiêu trong không khí, Hiên Viên Diễm cùng Dạ Dật Phong lập tức thu liễm suy nghĩ hỗn loạn, đồng thời theo thanh âm nhìn đi.
Nhìn thấy một độc tiêu phát ra hàn quang đang bắn tới ngực Thượng Quan Ngưng Nguyệt, mà Thượng Quan Ngưng Nguyệt vẫn như cũ an tĩnh đứng tại chỗ, phảng phất như trong trạng thái ngủ say. Sắc mặt Hiên Viên Diễm bỗng dưng kinh hãi, thân hình như tia chớp nhảy dựng lên, cổ tay vừa chuyển, một cái kim châm đánh tới độc tiêu giữa không trung.
Cùng lúc đó, Dạ Dật Phong cũng nhảy dựng lên, quạt trúc trong tay đảo qua, một kim châm tẩm kịch độc theo phiến quạt bay ra, cũng đánh tới độc tiêu giữa không trung.
Còn lại Tiêu Hàn cũng nhảy dựng lên, nhưng lại bỗng dưng khoanh tay, lạnh lùng híp mắt quét qua ba người Hiên Viên Diễm, Dạ Dật Phong cùng mặt nạ nam tử.
Mặt nạ nam tử vì sao dùng độc tiêu tập kích Thượng Quan Ngưng Nguyệt, trong lòng hắn tự nhiên hiểu rõ. Hắn hẳn là giống mình, đều không hy vọng Thượng Quan Ngưng Nguyệt sống trên đời.
Hiên Viên Diễm vì sao bắn ra kim châm đánh rơi độc tiêu, cái này lại càng không phải nghĩ nhiều. Hắn lúc trước tình nguyện chịu tâm mạch đứt đoạn mà chết, cũng muốn bảo vệ Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nay Thượng Quan Ngưng Nguyệt có nguy hiểm, hắn sao có thể không cứu chứ?Diễn ☆ đàn Lê ☆ Quý Đôn
Nhưng điều hắn nghĩ không ra là, Dạ Dật Phong vì sao cũng bắn ra ám khí đánh rơi độc tiêu đây, ý đồ cứu Thượng Quan Ngưng Nguyệt là gì? Chẳng lẽ. . .
Thượng Quan Ngưng Nguyệt hiện tại không chỉ có thân phận Thụy vương phi, mà còn là phượng tinh, Dạ Dật Phong cứu Thượng Quan Ngưng Nguyệt rõ ràng chính là tự tìm phiền toái. Trừ phi. . . Dạ Dật Phong muốn cưới Thượng Quan Ngưng Nguyệt làm thái tử phi? Nếu quả thật là như vậy, trận diễn này thật đúng là càng ngày càng phấn khích.
Ngay tại lúc Hiên Viên Diễm cùng Dạ Dật Phong bắn kim châm ra, đồng thời hướng tới độc tiêu giữa không trung, hoa sen máu tại mi tâm của Thượng Quan Ngưng Nguyệt lại phóng ra hồng quang chói mắt.
Phanh, trong nháy mắt độc tiêu cùng kim châm va chạm nhau, hồng quang cũng bắn thẳng đến. Độc tiêu cùng kim châm xoay tròn, chúng không rơi xuống đất, mà là quỷ dị biến mất vô tung vô ảnh.
"Hí. . ." Mọi người đột nhiên hít vào một ngụm khí lạnh, hai tròng mắt khó tin trừng lớn. Uy lực của hồng quang cũng không khỏi quá dọa người đi? Này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra a?
Vì sao hoa sen máu giữa mi tâm của Thượng Quan Ngưng Nguyệt phóng ra hồng quang ly kỳ như thế, mà hồng quang lại tựa như có linh tính có thể cảm nhận được Thượng Quan Ngưng Nguyệt đang gặp nguy hiểm, chủ động phóng ra bảo hộ Thượng Quan Ngưng Nguyệt? Trong khoảng thời gian ngắn mọi người không khỏi cảm thấy nổi da gà.
"Nguyệt nhi, ngươi làm sao vậy? Ngươi nhanh chút tỉnh lại a, trăm ngàn lần đừng dọa ta." So với sự kinh hách của mọi người, Hiên Viên Diễm lại kích động chạy tới bên người Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Vì sao Nguyệt nhi hiện tại không chỉ nhắm chặt mắt, rơi vào trạng thái yên tĩnh, mà cả người tựa như ngủ mất không có phản ứng chứ?
Ngay tại lúc Hiên Viên Diễm sắp đến bên người Thượng Quan Ngưng Nguyệt, hoa sen máu lại phóng ra hồng quang bắn về phía hắn.
Phốc -- Hiên Viên Diễm phun ra một ngụm máu tươi, thân hình bị hồng quang đẩy lùi mấy bước.
Hiên Viên Diễm nâng tay lau máu tươi bên môi, biểu tình dở khóc dở cười, khóe miệng run rẩy nhìn về phía Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Đây là cái ý tứ gì a, hồng quang này thế nhưng không cho hắn tiếp cận Nguyệt nhi?
"Uy, ngươi nói. . . Chúng ta có nên thử tiếp cận Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nhìn xem có bị hồng quang đánh bay không đây?" Dạ Dật Phong nghiêng đầu ngây ngốc xem xét hồng quang, tiếp hắn dời bước đến bên Tiêu Hàn, nghiêng đầu trêu tức trừng mắt nhìn nói.
"Ta cũng không có ham mê bị ngược đãi." Tiêu Hàn hai mắt lạnh nhạt nhìn thẳng Dạ Dật Phong, lạnh lùng mở miệng nói.
Hiên Viên Diễm không có ác ý với Thượng Quan Ngưng Nguyệt, vậy mà đến gần sát Thượng Quan Ngưng Nguyệt còn bị hồng quang làm cho hộc máu. Mà hắn có sát tâm với Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nếu mạo hiểm tiêu sái đi qua, phỏng chừng hồng quang kia sẽ xuất ra uy lực càng lớn đi?
"Ta cũng không tin, trên đời này có cái chuyện quỷ dị như thế này phát sinh đâu?" Dạ Dật Phong bĩu môi, tiếp bỗng dưng nín thở, rón ra rón rén đến gần Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Hiên Viên Diễm im lặng xem xét hành động của Dạ Dật Phong, hắn cũng không ngăn cản Dạ Dật Phong tới gần Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Thứ nhất: lúc trước Dạ Dật Phong phóng kim châm đánh rơi độc tiêu, tối thiểu có thể khẳng định hiện tại Dạ Dật Phong không có ý định hại Nguyệt nhi.
Thứ hai: hồng quang không cho phép mình tới gần Nguyệt nhi, chỉ sợ Dạ Dật Phong muốn tới gần Nguyệt nhi cũng là không có khả năng.Diễn ☆ đàn Lê ☆ Quý Đôn
Quả nhiên, ngay tại lúc Dạ Dật Phong cẩn thận dời bước, một chút một chút tới gần Thượng Quan Ngưng Nguyệt, hồng quang quỷ dị bắn tới hắn.
Phanh một tiếng vang lên, thân hình Dạ Dật Phong nháy mắt bị hồng quang đánh bay trên mặt đất. Phốc, hắn phun ra một ngụm máu tươi.
Nhóm hắc y sát thủ lập tức kinh hãi nhìn một màn này, lòng đầy nghi hoặc đứng yên phía sau mặt nạ nam tử. Trời ạ, này rốt cuộc là xảy ra chuyện gì a, hay là Thượng Quan Ngưng Nguyệt biết yêu pháp?
Đúng lúc này, hồng quang chói mắt làm thành vòng tròn, xoay quanh hoa sen máu ở giữa mi tâm của Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Gió lạnh thổi qua, cũng không biết là ai trừng mắt sợ hãi rống to: "Mau nhìn, mặt của nàng thế nhưng tự động thay da, nàng nhất định là yêu nữ."
Vèo, mọi người như ngừng lại nhìn mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Chỉ thấy hoa sen máu chỗ mi tâm Thượng Quan Ngưng Nguyệt như đang khiêu vũ, mặt nạ tinh xảo che dấu dung nhan, cư nhiên từ chỗ mi tâm chậm rãi hướng bốn phía rút đi.
Đầu tiên là cái trán, da thịt nõn nà như giọt sương buổi sớm làm say lòng người. Cùng với mặt nạ tiếp tục rút đi, mi cong tựa liễu cũng lập tức hiện ra.
Cùng lúc đó hai mắt Thượng Quan Ngưng Nguyệt bỗng dưng lặng lẽ mở ra, tuy rằng giờ phút này nàng vẫn không có phản ứng gì, nhưng ánh mắt lại tản ra ánh sáng cao ngạo lạnh lùng cùng mị hoặc.
Đó là một loại rét lạnh cự tuyệt người đến gần, đó là một loại mị hoặc làm người ta thần hồn điên đảo, cũng làm cho người ta tự ti mặc cảm, không dám khinh nhờn.
Mặc dù lúc này, mọi người mới chỉ nhìn được gần nửa khuôn mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt, nhưng cũng đủ làm bọn họ rung động đến cực hạn.
Gió lạnh khẽ vén lên tử y của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, tóc đen như mực ngạo nghễ tung bay, hồng quang bao quanh. Mọi người đều nắm chặt tay, gắt gao cắn chặt môi, có loại xúc động hồn lìa khỏi xác.
Trên đời làm sao có thể có nữ tử tuyệt sắc như thế, dung nhan tuyệt trần thoát tục tựa như tiên tử, khí chất lãnh mị tựa như yêu ma. Đó là loại dung hợp mỹ, tà, lãnh, ngạo, vẻ đẹp làm người mù mắt, làm tâm hồn rung động.
Mọi người ở đây thân hình cứng ngắc, ánh mắt dại ra nhìn Thượng Quan Ngưng Nguyệt, trong lòng có chờ đợi, có khát vọng, xen lẫn mong mỏi, chuẩn bị thời điểm thấy toàn bộ dung mạo của Thượng Quan Ngưng Nguyệt. . .
Trong không khí xuất hiện một mùi thơm ngát, tiếp theo hoa đào bay đầy trời. Bốn gã nam tử tướng mạo thanh tú, nâng một cỗ kiệu chậm rãi hạ xuống đất.
Nếu là bình thường, Vô Ngân công tử thần bí khó lường bỗng nhiên xuất hiện, tất nhiên sẽ có sóng to gió lớn. Nhưng mà giờ khắc này, cư nhiên không ai để ý tới Vô Ngân công tử đã đến. Đối với bọn họ mà nói, giờ khắc này cho dù là thiên tháp địa hãm, cũng không quan trọng bằng việc nhìn thấy dung mạo của Thượng Quan Ngưng Nguyệt.Diễn ☆ đàn Lê ☆ Quý Đôn
Nhóm hắc y sát thủ vẫn nhìn không chuyển mắt khuôn mặt của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, thậm chí ngay cả Hiên Viên Diễm, Tiêu Hàn, Dạ Dật Phong cùng với mặt nạ nam tử, cũng chỉ quét mắt qua Vô Ngân công tử, rồi lại đem tầm mắt chuyển đến trên mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Mặt nạ da tinh xảo vẫn tiếp tục rút đi, toàn bộ dung nhan của nàng lập tức sẽ lộ ra, bọn họ ai cũng không nghĩ, cũng không nguyện ý bỏ qua dung nhan của nàng, nháy mắt mang cho bọn hắn kích động cùng rung động.
Nhưng mà, ngay khi mặt nạ rút đến mũi Thượng Quan Ngưng Nguyệt, Vô Ngân công tử vén kiệu bước ra.
Gió đêm cuốn quanh, Vô Ngân công tử đột nhiên vung ống tay áo lên, vô số hoa đào từ trong kiệu bay ra ngoài. Ngay sau đó, Vô Ngân công tử đem nội lực ngưng tụ trong bàn tay, bắn tới hoa đào.
Một luồng khí mạnh mẽ đánh tới, vô số cánh hoa đào như những vì sao rơi xuống dải ngân hà, bay bay giữa không trung, toàn bộ nhất tề bay tới chỗ Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Vạn cánh hoa đào đè lên nhau, tỏa ra sắc hồng, đồng thời tạo thành một mạn che hình tròn xinh đẹp, hoàn toàn che lấp thân hình Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Bên trong mạn che hoa đào, mặt nạ da trên mặt Thượng Quan Ngưng Nguyệt vẫn chậm rãi rút đi, nhưng mà mọi người đã không thể thấy được hình dáng tuyệt mỹ của Thượng Quan Ngưng Nguyệt sau khi thay da hoàn toàn.
Cùng lúc đó vèo một tiếng vang lên, bóng dáng Vô Ngân công tử nhanh như tia chớp nhảy lên, lẳng lặng đứng ở trước kiệu.
"Vô Ngân công tử đây là có ý gì, cảnh đẹp ý vui mỗi người đều thích, không biết Vô Ngân công tử vì cái gì vô duyên vô cớ xuất hiện, lại vì sao vô duyên vô cớ phá hủy nhã hứng thưởng cảnh của chúng ta đây?" Dạ Dật Phong khóe miệng đột nhiên co rút, hai tròng mắt cực độ bất mãn nhìn về phía Vô Ngân công tử muốn phá hoại.
"Vô Ngân công tử muốn diễn trò gì a? Thượng Quan Ngưng Nguyệt là vương phi của Hiên Viên Diễm, ngay cả hắn cũng không ngại để chúng ta thưởng thức phong tư tuyệt sắc của vương phi của hắn, Vô Ngân công tử lại che che lấp lấp phong thái của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, này không khỏi cũng quá kỳ quái đi?" Tiêu Hàn kinh ngạc nhìn thẳng Vô Ngân công tử, giọng điệu thản nhiên nói.
Diễღn đàn Lê Qღuý ĐônHiên Viên Diễm không nói gì, hắn chỉ là nhíu nhíu hai hàng lông mày, híp mắt yên lặng nhìn về phía Vô Ngân công tử. Kỳ thật, lần đầu tiên đụng chạm đến mặt Nguyệt nhi, hắn đã biết mặt của Nguyệt nhi đã trải qua dịch dung.
Có vài lần, hắn đã thiếu chút nữa không nhịn được hỏi Nguyệt nhi rốt cuộc vì sao lại dịch dung. Bất quá cuối cùng hắn vẫn kìm nén, bởi vì hắn yêu chính là con người của Nguyệt nhi, chứ không phải dung mạo của nàng.
Cho dù Nguyệt nhi vĩnh viễn đều dịch dung, cho dù hình dáng của Nguyệt nhi có xinh đẹp tựa thiên tiên hay giống y như dung mạo đã dịch dung, với hắn đều không sao cả. Nguyệt nhi chính là Nguyệt nhi, vô luận hình dáng của nàng ra sao, nàng vẫn là Nguyệt nhi mà hắn yêu.
Điều hắn tò mò duy nhất là, nguyên nhân Nguyệt nhi dịch dung là gì. Bất quá lúc trước Nguyệt nhi vẫn không chủ động nhắc tới, vậy chứng minh Nguyệt nhi là không muốn nói. Cho nên hắn liền đè nén lòng hiếu kỳ xuống, yêu Nguyệt nhi thì nên tôn trọng ý tưởng của Nguyệt nhi. Nguyệt nhi đã không muốn tiết lộ, vậy hắn cũng không chủ động hỏi nhiều.
Mà mới vừa rồi mặt nạ rút đi, hắn kỳ thật muốn giúp Nguyệt nhi bảo vệ sự riêng tư của nàng, nhưng mà hồng quang lại không cho phép hắn đến gần Nguyệt nhi a. Cho nên, cho dù hắn có muốn giúp Nguyệt nhi bảo vệ riêng tư, cũng là bất lực a.
Nhưng, có một chuyện tựa hồ rất kỳ quái, vì sao bọn hắn dùng ám khí hay thân hình đều không thể đến gần Nguyệt nhi, mà hoa đào của Vô Ngân công tử lại có thể gần sát Nguyệt nhi, lại còn có thể vây quanh che lấp cho Nguyệt nhi a?
Vô Ngân công tử lạnh nhạt quét mắt qua Dạ Dật Phong cùng Tiêu Hàn, nhưng không có trả lời. Chỉ nhẹ nhàng thưởng thức một đóa hoa đào trong tay, hắn ngưng mắt nhìn Hiên Viên Diễm, dùng nội lực truyền âm cho một mình Hiên Viên Diễm nói: "Thụy vương, nếu ngươi thật sự yêu Thượng Quan Ngưng Nguyệt, trăm ngàn đừng cho bất luận kẻ nào trong rừng cây nhìn thấy toàn bộ hình dáng của Thượng Quan Ngưng Nguyệt."
"Vì sao?" Hiên Viên Diễm híp mắt nhìn thẳng vào Vô Ngân công tử, cũng dùng nội lực truyền âm cho một mình Vô Ngân công tử.
"Dung nhan của Thượng Quan Ngưng Nguyệt không thể hiện thế, nếu không nàng sẽ gặp họa sát thân." Vô Ngân công tử nói xong, trong lòng không khỏi u ám thở dài.
Tối nay hắn được ảnh vệ mật báo, có một nam tử thần bí xông vào Thụy vương phủ, dùng phong thư dẫn dụ thái tử nước Dạ Dật Phong cùng Tiêu Hàn tới rừng cây. Cùng lúc đó Hiên Viên Diễm và Thượng Quan Ngưng Nguyệt cũng lặng lẽ theo đuôi, theo sát vào trong rừng cây.
Diễღn đàn Lê Qღuý ĐônHắn lo lắng Thượng Quan Ngưng Nguyệt gặp nguy hiểm, cho nên lập tức chạy đến rừng cây. Nhưng mà, ngay tại lúc hắn vừa mới đến rừng cây, liền phát hiện hoa sen máu giữa mi tâm Thượng Quan Ngưng Nguyệt phóng ra hồng quang uy lực vô cùng. Chuyện này không khỏi làm hắn mạnh mẽ chấn kinh. Nếu hắn không đoán sai, phượng tinh Thượng Quan Ngưng Nguyệt mà hắn theo lệnh ân sư phải bảo vệ chỉ sợ là. . .
Nếu đúng như hắn dự đoán, dung mạo của Thượng Quan Ngưng Nguyệt tuyệt đối không thể để cho người trong rừng cây nhìn thấy, tối thiểu. . . Hiện tại khẳng định không thể.
"Vô Ngân công tử có thể nói rõ ràng chút không, bổn vương không hiểu, vì sao dung nhan của Nguyệt nhi không thể hiện thế, nếu không sẽ gặp phải họa sát thân đây?" Hiên Viên Diễm nhíu nhíu mày, dùng nội lực truyền âm cho Vô Ngân công tử, hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
"Có một số việc, biết càng muộn đối với ngươi càng có lợi. Thụy vương, ngươi hiện tại không cần hỏi nhiều, tiến vào trong hoa đào trận của ta, xe ống tay áo của ngươi xuống che lại khuôn mặt của Thượng Quan Ngưng Nguyệt." Vô Ngân công tử rũ mắt xuống, đầu ngón tay bắn đóa hoa đào trong tay đi, làm nó từ từ xoay tròn giữa không trung, hắn vận nội lực truyền âm cho Hiên Viên Diễm.
"Hoa sen máu giữa mi tâm của Nguyệt nhi phóng ra hồng quang quỷ dị, không cho phép ta đến gần nàng." Hiên Viên Diễm nâng tay nhu nhu cái mũi, tiếp tục truyền âm.
Hắn không có tiếp tục truy vấn, bởi vì lúc trước tuy rằng chỉ thấy được nửa khuôn mặt của Nguyệt nhi, nhưng hắn lại mơ hồ cảm thấy dung nhan này có chút quen thuộc. Hay là. . . Nếu thật sự là như thế, vậy Vô Ngân công tử nói rất đúng, hình dáng của Nguyệt nhi xác thực không thể hiện thế.
Diễღn đàn Lê Qღuý Đôn"Hiện tại hồng quang đã không còn lực sát thương, mà nghe nói Thụy vương tinh thông các loại trận pháp trong thiên hạ, ta tin hoa đào trận của ta không làm khó được ngươi." Vô Ngân công tử thản nhiên nói.
Vừa mới bởi vì hồng quang có uy lực vô cùng, cho nên hắn mới không dám ra tay, dùng hoa đào trận che lấp dung nhan đã lộ ra một nửa của Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Ngay tại thời điểm hắn không biết làm sao, lại phát hiện giữa hồng quang dần dần xuất hiện một luồng kim quang không dễ phát hiện, hắn biết uy lực của hồng quang đã bị Thượng Quan Ngưng Nguyệt toàn bộ hấp thu vào cơ thể, cho nên hắn mới lập tức bày hoa đào trận che lại dung nhan sắp bại lộ của Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
"Được, ta tiến vào hoa đào trận che lại dung nhan cho Nguyệt nhi. Bất quá trước khi ta đi vào, hy vọng Vô Ngân công tử giải thích một chút nghi vấn của ta, ngươi. . . Cùng Nguyệt nhi rốt cuộc có quan hệ như thế nào?" Hiên Viên Diễm ngưng mắt, thật sâu nhìn vào mắt Vô Ngân công tử, lặng lẽ truyền âm nói.
Nguyệt nhi từng nói, nàng căn bản không biết Vô Ngân công tử. Nhưng vị Vô Ngân công tử này trước đưa huyền băng thiết cho Nguyệt nhi, sau đó lại đưa kim lũ y đao kiếm bất nhập, nước lửa bất xâm cho Nguyệt nhi, nay lại ở trong rừng cây giúp Nguyệt nhi che đi dung nhan, mục đích của hắn rốt cuộc là gì?
"Ta với Thượng Quan Ngưng Nguyệt không có quan hệ gì, ta khắp nơi bảo hộ nàng, đơn giản vì nàng là phượng tinh thống nhất thiên hạ, cứu vớt muôn dân." Vô Ngân công tử cũng nhìn lại Hiên Viên Diễm, giọng điệu lạnh nhạt ôn nhu trả lời.
Hiên Viên Diễm nhíu mày, hắn không tiếp tục vận nội lực truyền âm nữa, mà cất bước đi tới hoa đào trận.
Cổ tay khẽ chuyển, một cái kim châm hiện ra trong tay Hiên Viên Diễm, kim châm nhẹ nhàng đâm vào hoa đào trận, tạo ra một khe hở. Thân ảnh Hiên Viên Diễm nhanh chóng chợt lóe, liền tiến vào trong hoa đào trận, cùng lúc đó khe hở kia cũng khép lại.
"Không nghĩ tới thân phận thần bí võ công khó lường Vô Ngân công tử, ngay cả tính tình cũng thần bí khó lường. Trong chốn giang hồ không phải nghe đồn Vô Ngân công tử tao nhã sao, sao hiện tại lại không coi ai ra gì đến cả bản thái tử cũng lười hồi đáp, này thật sự là rất không lễ phép đi?" Dạ Dật Phong lắc lắc quạt trúc trong tay, nhướng mày nhìn về phía Vô Ngân công tử, giọng điệu trào phúng nói.
Còn lại Tiêu Hàn thâm thúy xem xét Vô Ngân công tử, lại xem xét hoa đào trận vây quanh Thượng Quan Ngưng Nguyệt.
Diễღn đàn Lê Qღuý ĐônNếu như hắn đoán không sai, Vô Ngân công tử cùng Hiên Viên Diễm vừa rồi nhất định là vận nội lực truyền âm đối thoại đi? Bọn họ rốt cuộc nói cái gì? Vô Ngân công tử và Thượng Quan Ngưng Nguyệt có quan hệ như thế nào, hắn vì sao hiện thân che lấp dung nhan của Thượng Quan Ngưng Nguyệt, chẳng lẽ dung nhan của Thượng Quan Ngưng Nguyệt có cái bí mật lớn nào sao?
"Đêm đã khuya, hẳn là các vị đều buồn ngủ, không bằng sớm trở về nghỉ ngơi đi." Vô Ngân công tử nhếch môi nhợt nhạt cười, giọng điệu thản nhiên nói.
"Nếu chúng ta cảm thấy không buồn ngủ, không muốn trở về nghỉ ngơi thì sao?" Lúc này, mặt nạ nam tử vẫn trầm mặc bỗng lạnh lẽo nhìn thẳng Vô Ngân công tử, trong môi tràn ra lời nói không chút độ ấm.
"Hay là các hạ cảm thấy trận giết chóc vừa rồi không đủ đã nghiền, cho nên muốn tiếp tục? Nếu đúng là như vậy, không bằng đê bốn người hầu của Vô Ngân bồi các hạ chơi chút đi, như thế nào?" Vô Ngân công tử tao nhã cười, trong lời nói tuy có máu tanh, nhưng thanh âm lại vẫn vô cùng dễ nghe.
"Nguyệt nhi?" Cùng lúc đó Hiên Viên Diễm tiến vào hoa đào trận, khẽ gọi Thượng Quan Ngưng Nguyệt, tầm mắt tập trung lên khuôn mặt đã hoàn toàn bại lộ của Thượng Quan Ngưng Nguyệt. Bỗng dưng, cả người hắn cứng đờ, ngây ngốc tại chỗ. . .