Mục lục
[Đồng Nhân] Tứ Hồn Chi Nguyệt Lão
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Inuyasha nghiêng đầu không nhìn hắn, quật cường nói: " Ta nhất định cố gắng, sẽ không chết vô nghĩa ở nơi hoang dã này. "

Là tiểu mao bệnh a. Sao lại giống Sesshomaru vậy trời? 

Mikazuki xoa xoa mũi, bất đắc dĩ mở lời:" Hảo! Nếu đó là điều ngài mong đợi. "

Hắn nhẹ nhàng kéo tay Inuyasha, hai người đạp trên huyết nhục rải rác đi ra ngoài.

" Ta thay ngài bố trí một chỗ ở di động vậy. Ngài muốn cẩn thận hơn nữa, ta sẽ ghé thăm hàng tháng. "

" Được rồi. " Tiểu hài tử không yên lòng đáp.

Huyết khí bốc cao, che đi bóng dáng một lớn một nhỏ. 

Phía bên kia, nội chiến cuối cùng cũng chấm dứt.

Jaken khóc ròng nhìn hơn nửa tòa cung điện chìm trong đổ nát, trong lòng đau xót tính toán chi phí sửa chữa. Irasue hóa về nhân hình, không để ý mái tóc rối bời liền tức giận phất tay bỏ đi. 

Sesshomaru một thân chật vật không mất tao nhã bình tĩnh nhìn nàng rời đi, sắc mặt có chút không tốt. Jaken nuốt nước miếng cẩn thận quan sát chủ nhân, dè dặt hỏi: " Sesshomaru-sama, chúng ta hồi tẩm điện sao?"

Ánh mắt hắn không tự chủ được phiêu đến trên cổ Sesshomaru. Nơi đó an tĩnh nằm một viên ngọc tím, một sợi dây bện từ tóc màu ngân bạch hơi nhạt xuyên qua viên ngọc không chút tổn hại. 

Jaken khó hiểu sờ đầu. 

Thế nào lại thấy giống của thằng nhóc Inuyasha kia?

Sesshomaru tựa hồ cảm nhận được suy nghĩ của hắn, hung hăng trừng mắt. Jaken mồ hôi lạnh xoát xoát rơi xuống, sợ đến hồn phi phách tán.

Sát điện hạ không rảnh phân tâm đem tiểu yêu quái đá đi. Hắn trầm mặc một lúc, khàn khàn hỏi:" Mikazuki đâu? "

Jaken giật mình một lúc, mãi sau mới kịp phản ứng vị chủ tử này đang hỏi đến ai. Không trách hắn não ngắn, chỉ trách đây ngược lại là lần đầu tiên Sesshomaru gọi tên Mikazuki một cách đầy đủ. 

Ếch xanh hồi thần, run rẩy vụng trộm quan sát nét mặt Sesshomaru. Đừng nói hắn biết người nọ đi đâu, cho dù biết cũng không dám nói thật a!

X﹏X QAQ Người nọ kinh khủng biết bao, điện hạ ngài sao lại đột ngột nhớ đến như vậy? 

Ngay lúc Sesshomaru đã sắp hết kiên nhẫn chờ đợi, vòng cổ hắn hơi sáng lên. Một bóng người trong chớp mắt xuất hiện trước mặt hắn. 

Mikazuki trong tay còn cầm một đống hoa lá mỹ diệu, trừng mắt nhìn hắn: " Điện hạ? "

Ngươi thế nào đột nhiên dùng đến triệu hồi khẩn cấp bắt buộc? 

Sesshomaru không biết suy nghĩ của hắn, đôi mắt nhìn chằm chằm thần tình của Mikazuki:" Thứ này là ngươi đưa mẫu thân?"

Mikazuki tựa hồ hiểu ra cái gì. Hắn vô tội chớp mắt, nhún vai: " Ta chỉ đưa phu nhân quà của riêng ta a, cái này là ngài ấy cố chấp muốn lấy, nói có thể ép điện hạ đeo lên. "

Jaken phát hiện sắc mặt Sesshomaru quỷ dị thêm vài phần. Hắn yên lặng dịch dịch bước chân, lén lén lút lút trốn đến sau lưng Mikazuki. Lúc này Jaken mới nhận ra y phục người nọ thấm đẫm máu tươi của đê đẳng yêu quái, y phục nửa người dưới cứ như vừa ngâm trong huyết trì mà ra. Mùi máu bị mùi hương trên người hắn cùng hương hoa tạm thời che lấp, lúc này mới dần tỏa ra. 

Cái mũi nhạy bén của Sesshomaru tinh tường bắt lấy một tia hương khí quen thuộc giữa hương vị huyết tinh, không nói một lời nhìn hắn. Mikazuki thở dài, thú nhận: " Hảo đi. Mọi chuyện đều có thủ đoạn của ta lẫn trong đó. Điện hạ còn có ý kiến gì sao? "

Sát điện hạ diện vô biểu tình rời đi. 

Nếu còn tiếp tục đứng lại một chỗ cùng kẻ này, hắn sớm muộn cũng nhịn không được ra tay.

Mặc dù đánh không lại.

Mikazuki cong cong đôi mắt, nhìn hắn rời đi mới chậm rãi đem Jaken đang nấp sau lưng mình ra. Ếch xanh băn khoăn một lúc, dưới cái nhìn ôn hòa của hắn run rẩy nặn ra vài câu: " Tha thứ ta hỏi nhiều, Mikazuki-sama, có phải ngài vừa từ chỗ bán yêu kia về? "

Mikazuki không nói gì nhìn hắn. Cái này còn cần hỏi nữa sao? 

Tiểu yêu quái thần tình hiểu rõ, lén lút nhìn quanh, đột nhiên hạ giọng:" Ta kì thực không ghét Inuyasha, nhưng trong thời gian tới ngài có thể không đề cập chuyện này với phu nhân có được hay không? Ta thật sự sợ một trận đánh kiểu này nữa! "

Bị động thái của Jaken chọc cười, Mikazuki khom người, bất ngờ vỗ vai hắn: " Hảo a! Ngươi chỉ cần lo cho chủ tử của ngươi là được, Irasue liền để ta giải quyết! "

Jaken bị hắn vỗ lảo đảo, phải chống gậy mới đứng vững lại, lần nữa ngẩng lên chỉ thấy bóng lưng trắng thong thả biến mất sau chỗ ngoặt.

Nhìn mái tóc thấm đẫm máu tươi, Jaken đột nhiên muốn khuyên Mikazuki nên cắt bớt tóc đi. Ngay cả Irasue là nữ cũng không có dài bằng hắn. Độ dài này nếu nói gấp đôi Sesshomaru-sama cũng không ngoài ý muốn. 

Tiểu yêu quái vô cùng thắc mắc. Tóc dài quét đất như vậy thật sự tốt sao? Không chú ý một chút liền lây dính máu là thế nào? 

→_→ Kỳ thực ngươi trách nhầm hắn. Tóc này không phải muốn cắt bỏ là xong. 

Trở lại vấn đề chính, ngươi đoán Mikazuki đi đâu nha?

Hắn đến tẩm điện của Irasue.

Lăng Nguyệt Tiên Cơ còn đang ngẩn người, trước mặt bày một bộ y phục màu đỏ rực rỡ. Nàng thậm chí không nghe thấy thị nữ báo tin, ngốc ngốc ngồi một chỗ. 

Nhìn rõ bộ dạng người đến, Irasue hơi mấp máy môi,cuối cùng vẫn không nói gì. 

Như vậy còn không phải đáp án tốt nhất sao? Chính nàng cũng đã đoán trước sớm muộn gì cũng có ngày này, cần gì ủy mị thế này đâu? 

Chỉ có thể hy vọng hai hài tử này sớm bình thường quan hệ một chút, tương lai không cần đối chọi quá gay gắt. 

Mikazuki động động tay, bất đắc dĩ cười: " Ngươi thế nào lại biểu hiện thành như vậy? Rõ ràng điện hạ mới là nhi tử ngươi a, phu nhân. "

Irasue lã chã chực khóc:" Còn không phải do tên bất hiếu tử đó! Nếu không do tính cách kỳ quái của hắn, ta cần phải tìm nhi tử khác giải sầu sao? "

Mỗ nhân khóe môi giật giật, vỗ nhẹ y phục đã sạch sẽ như cũ, lơ đãng nói: " Ta sẽ cố đem hắn kéo về một năm hai lần. Phu nhân ngươi làm ơn trật tự một chút đi!"

"A?"

- ---

Thời gian lại tiếp tục xuôi dòng. 

Đã qua hơn nửa tháng thời gian từ ngày hoàng cung có biến cố. Những phần cung điện từng bị đánh sập đang từng bước được tu kiến trở lại. 

Sau chuyện xảy ra lần này, không một kẻ nào dám nhắc đến hai từ " bán yêu " hay " Inuyasha " nữa. 

Nó trở thành cấm kỵ của Tây quốc. Ngay cả hoạt động buôn bán nô lệ là bán yêu cũng nhất loạt trầm xuống, thậm chí có thể biến mất tại Tây quốc. Chuyện Mikazuki cũng là một bán yêu giống Inuyasha không biết từ đâu lan ra khắp nơi, đem toàn bộ yêu quái thích giao dịch bán yêu dọa thành cám vụn.

Kẻ từng may mắn sống sót sau khi chứng kiến qua thủ đoạn của người kia đều học ngoan rụt đầu lại, cho dù giá cao đến đâu cũng chết sống không ra. 

Bọn họ còn muốn sống. 

Các vị đại nhân có hài tử tham gia vào biến cố hôm đó đều mất hồn mất vía thu tay lại, không dám tiếp tục xúc phạm vào quyền uy hoàng thất. Một đám tôn tử nhi nữ đều bị nhốt lại trong phòng, không có một tia sơ hở để hài tử thoát ra. Đối với biểu hiện này của bọn họ, Irasue ngược lại chỉ cười nhạt chế giễu. 

Trước đó không lo giáo dục nhi nữ trên dưới, hiện tại mới biết sợ giấu đi? 

Việc này dẫu sao cũng sẽ không đến lượt nàng ra tay, đối ngoại liền để Sesshomaru xuất uy chèn ép vậy. Trong bóng tối không phải đã có người kia lo sao? 

Hơn nửa tháng qua đi, Inuyasha quả thật có lén lút quay lại một lần. Tất nhiên là vào ngày Sesshomaru định kỳ đi vắng. Tiểu hài tử về một chuyến cũng không làm gì nhiều, chỉ mang theo hoa tươi hái được viếng thăm mộ Izayoi, sau đó hỏi thăm một chút Irasue liền đi. 

Lăng Nguyệt Tiên Cơ cuối cùng không có giữ hắn lại. Cho dù nàng có cố gắng đến đâu, hài tử này nhất định cũng sẽ không chịu ở lại. Cố chấp điểm này ngược lại thật giống Sesshomaru. 

Inu no Taisho cũng là một tên cứng đầu y như bọn chúng. 

Nhìn bóng lưng cô đơn nhỏ gầy của hài tử, Irasue đột nhiên thấy chóp mũi chua xót. 

Nàng đã bao lâu rồi không khóc nữa? Có lẽ là thật lâu rồi đi.

Inuyasha theo đường đã chọn sẵn phản hồi rừng già, vừa muốn ra đến ngoại vi hoàng cung liền bị gọi lại: " Nhị điện hạ."

Inuyasha thoáng chút hoảng hốt. Sẽ gọi hắn như vậy cũng chỉ có một người....

Sống không có sự bảo hộ của trưởng bối, Inuyasha đã ăn không thiếu quả đắng, mặc dù chưa có lần nào thật sự mất mạng. Mỗi lần hắn gặp chuyện đe dọa tính mạng, Mikazuki đều sẽ đúng lúc xuất hiện cứu trợ, sẽ như mẫu thân thay hắn chữa trị vết thương, ôn nhu ca hát ru hắn ngủ.

→_→ Ngươi thật là bảo mẫu a... 

Mikazuki xuất hiện sau tàng cây, nụ cười ôn hòa tiến về phía hắn: " Ngài không ở lại thêm một chút nữa, có lẽ điện hạ sẽ quay lại trong tối nay. "

" Không. " Tiểu hài tử đỏ bừng mặt:" Sama  không cần trêu chọc ta như vậy. Ca ca sẽ phát hiện ra ta."

" Hảo đi hảo đi. " Mikazuki thở dài, bàn tay chậm một chút vươn ra:"Đưa Tâm Kính của ngài cho ta, nó cần được tu bổ một chút. "

Inuyasha có chút không hiểu, vẫn là ngoan ngoãn đem Tâm Kính giao ra. Hắn kinh ngạc phát hiện trên mặt gương sáng bóng không biết vì lý do gì xuất hiện vài vết xước tinh tế, chằng chịt đan chéo giữa mặt gương. 

Mikazuki đem linh lực bọc lấy Tâm Kính, nhẹ nhàng xoa đầu Inuyasha:" Nhị điện hạ, ngài đang dần trưởng thành rồi. Ta cũng nên nói một chút bí mật của tấm gương này. Nó tuy kém Hoa Kính của ta, nhưng cũng là pháp khí phòng hộ thượng đẳng. Một lần ngài chịu sát thương lớn,tấm gương này sẽ giúp cản lại đòn tấn công của đối thủ, nhưng đồng thời cũng sẽ xuất hiện vết rách trên gương. Ta cũng không muốn thường xuyên thay nhị điện hạ tu bổ nó a. Vì vậy nhất định phải giữ gìn bản thân thật tốt! Điện hạ sau này toàn bộ đều trông cậy vào ngài a!"

Inuyasha mặt đằng một tiếng liền đỏ bừng, quay đầu chạy trối chết khỏi nơi này. 

Chờ hồng y khuất dạng, Mikazuki cong cong đôi mắt, mím môi cười nói: " Ngài còn muốn lén lút đến lúc nào nha?"

Có tiếng bước chân quy luật vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK