Lần này thu hoạch không nhỏ a.
Đôi mắt tím biếc cong cong híp lại, Mikazuki vươn tay muốn thi thuật lên cánh hoa, miệng hừ hừ tiểu khúc:
" Tam thiên giới thông đạo chuyển dời ~ Hàn Yêu Vương hóa thân nhật nguyệt ~ "
" MIKAZUKI!!!!!! "
".... "
" Rắc " một tiếng, cành hoa trong tay hắn gãy làm đôi.
Mikazuki diện vô biểu tình nhìn tàn tích còn sót lại trong tay. Trong khi đó, Irasue không biết từ đâu chạy ra túm lấy hắn kéo đi: " Ngươi rốt cuộc cho nhi tử ta ăn cái quỷ gì a? Hắn hiện tại không chịu ra khỏi phòng kìa! "
Không có thanh âm đáp lại từ phía sau, Tây quốc chủ mẫu cũng không có để ý, nhanh chóng kéo người đến nội điện.
Trước cửa phòng đóng chặt, Sesshomaru đang thong dong tựa lưng lên khung cửa. Thấy mẫu thân mình kéo người nào đó chạy đến, hắn cũng không ngạc nhiên, chỉ nhàn nhạt nói một câu:
" Yêu khí của hắn biến mất thôi, có cần nháo nhào lên như vậy sao? "
Tây quốc chủ mẫu dừng lại thở dốc, sau đó hào khí nhào lên lắc lắc cổ áo hắn: " Ngươi còn là ca ca của hắn sao? Ta nhất định sẽ cho ngươi biết tay!"
Sát điện hạ cuối cùng cũng biết bản tính thích lắc cổ áo người khác của Inuyasha là học từ ai mà ra.
" Nhị vị." Mikazuki u u đứng phía sau:" Có thể tránh ra năm giây sao? "
May là hai người kia còn chưa đến nỗi không đặt lời nói của hắn trong mắt, im lặng tách ra, mặc dù hai mắt vẫn đang tóe lửa trừng nhau.
Tạm thời đem hai mẫu tử không hợp ném sang một bên, Mikazuki bình tĩnh gõ cửa: " Nhị điện hạ, có thể đi ra sao?"
Bên trong không có thanh âm đáp lại. Người nào đó không có chút bất ngờ, nhàn nhã gõ lại lần nữa: " Ngài dùng dược hoàn đó rồi đúng không? "
Bên trong vọng ra một loạt tiếng động kỳ lạ. Một hàng quạ bay qua sau ót hắn, quang quác kêu la. Mikazuki đỡ trán, quyết định dùng biện pháp mạnh.
Cho ngươi bốn chữ: Phá cửa xông vào.
Lí thuyết thì rất tốt, mỗi tội lúc thực hành có chút vấn đề. Cánh cửa bất ngờ mở ra trước khi hắn kịp chạm tay vào, may sao Mikazuki còn kịp khống chế tay mình nghiêng về một phía, tránh khỏi khuôn mặt đột ngột xuất hiện của Inuyasha.
" Nhi tử! " Irasue vừa thấy hồng ảnh trước cửa lập tức nhào tới. Sesshomaru bình tĩnh đem nàng túm lại, không cho tiến thêm nửa bước:
" Mẫu thân đại nhân, ngài bình tĩnh chút đi. "
Sau vài giây chao đảo, Mikazuki đứng vững lại, vuốt cằm nhìn bộ dạng của Inuyasha lúc này. Sát điện hạ đem Irasue kiềm chế xong, tiến lên một bước quan sát.
Đôi mắt kim sắc hơi mở lớn, phản chiếu một mạt hồng ảnh chói mắt.
Thiếu niên khuôn mặt đỏ bừng, không biết vì ngượng ngùng hay là thẹn quá thành giận. Mái tóc bạch kim thường ngày bị thay thế bởi một màu đen tuyền óng mượt, cả đôi mắt cũng cùng một màu đen láy. Tuy không biết đã có chuyện gì xảy ra, nhưng bộ dạng này rõ ràng là hình thái nhân loại của Inuyasha.
" Quả nhiên là có tác dụng a ~" Mikazuki hứng thú quay một vòng quanh thiếu niên, một tay khẽ vuốt lọn tóc đen nhánh trong tay: " Cái này thì có vấn đề gì nga?"
" Sao lại không có vấn đề gì? " Inuyasha nóng vội nói:" Yêu lực không còn, ta làm sao tham dự chuyện lần này? Sama ngươi rõ ràng không nói uống nó vào sẽ biến thành thế này! "
Hai ánh mắt như dao găm lập tức chĩa vào lưng Mikazuki. Mỗ gia trưởng không thèm để ý đẩy nghiêng khuôn mặt Irasue, vô tội chớp mắt:
" Ta đã nói rồi a! Hôm đó không phải ta còn hỏi ngài lại một lần sao, nhị điện hạ? Hay hôm đó ngài không có nghe gì?"
Inuyasha nghẹn lời, căn bản không nói được gì khác.
Nhìn thiếu niên giận mà không làm gì được, Mikazuki tươi cười không đổi híp mắt trêu chọc. Irasue cũng nghe ra được bản chất của vấn đề, thở dài không biết nói gì hơn. Tiểu nhi tử sao vẫn còn bị khuôn mặt kia của Mikazuki lừa cơ chứ? Không lẽ thật sự ngốc như vậy?
Nàng tựa hồ thấy một đôi vũ dực màu đen đang giương cao sau lưng người kia.
" Nếu không còn chuyện gì, ta ra ngoài trước. " Sesshomaru cảm thấy thời gian của mình đang bị mấy người này bào đi một cách vô ích, phá vỡ trầm mặc xoay người muốn ra ngoài. Inuyasha theo bản năng muốn đuổi theo, lại bị Irasue túm lấy:
" Bình tĩnh nào! Chúng ta còn rất nhiều việc cần làm nha ~ "
".... Eh? " Inuyasha thật không hiểu bộ dạng này của hắn còn có thể làm được việc gì. Làm một nhân loại yếu ớt, hắn kỳ thật không nên bước chân ra ngoài dù chỉ một chút. Trạng thái này của hắn đi ra cũng chỉ trở thành gánh nặng cho mọi người.
Trước đôi mắt to tròn của thiếu niên, Mikazuki tươi cười lấy ra một bộ hoa phục màu đỏ rực:
" Vài giờ nữa là tế điển diễn ra rồi, đương nhiên muốn thay đồ a. "
Từ trong cung điện vọng ra tiếng hét thảm thiết.