• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiểu lão thái cảm thấy sự việc rất không đơn giản.

Chẳng lẽ đối phương đã biết bà đồng ý chuyện ký tên này?

Không đúng, biết rồi cũng không cần thiết...... Cư xử như vậy nha?

Hay là, đổi chiến thuật rồi?

Tiểu lão thái liếc liếc mắt nhìn cái tên Địa Trung Hải kia đang cúi đầu trước mặt mình, nổi một trận da gà: "Ai da, bà già này không đảm đương nổi đâu! Ngài đừng có làm bộ như vậy, cái gì Địa Trung Hải...... Hải tổng đúng không, giấy đồng ý đâu, tôi ký là được, còn không được à!"

Địa Trung Hải tổng: "......"

"Ai nha viện trưởng nãi nãi! Cái gì mà giấy đồng ý chứ, hiểu lầm, hoàn toàn là hiểu lầm! Chúng ta đây, cũng coi như là không đánh không quen biết a ha hả a......"

Tiểu lão thái trừng mắt: "Ai dám cùng ngài không đánh không quen biết chứ? Đừng nhiều lời nữa, không phải muốn tôi ký vào giấy đồng ý sao? Nói rồi, tôi ký!"

Nói xong, run run rẩy rẩy từ trong lồng ngực móc ra một cây bút.

"Đừng đừng đừng!" Địa Trung Hải tổng trong lúc nhất thời mồ hôi lạnh túa ra không ngừng, nhanh chóng cản lại, "Ai da, nãi nãi, ngài đừng có ký, cầu ngài, thật đừng có ký mà! Chúng tôi không lấy, không lấy nữa!"

Tiểu lão thái hồ nghi mà liếc hắn một cái: "Các ngươi giờ là đang giở thủ đoạn gì đó?"

Địa Trung Hải tổng cười khổ liên tục: "Chúng tôi nào dám giở thủ đoạn gì a!"

Hắn bây giờ ruột gan phèo phổi đều hối hận đây!

Lúc trước bị mỡ dồn lên trên não luôn rồi hay sao, nhất định phải lấy mảnh đất này chứ?

Nhớ tới lời truyền đạt cùng ý tứ của vị kia, hắn không nhịn được mà run lập cập.

Run run xong quay đầu lại, vẫy tay về phía nhóm tây trang, "Mau để quà xuống."

Tiếp tục tươi cười đầy mặt, "Nãi nãi, không cần phải phá bỏ và di dời đâu, đây là tâm ý nho nhỏ của ta, muốn bồi tội với nãi nãi, ngài đại nhân không chấp tiểu nhân, xin bớt giận a."

Tiểu lão thái nhìn thấy các loại quà tặng chất thành một ngọn núi nhỏ, lực chú ý liền rơi vào gói kẹo sữa thỏ trắng trong góc tối kia.

Bên tai là thanh âm lấy lòng của Địa Trung Hải:

"Thật ngại quá, bên phía điện nước cũng đã cung cấp đầy đủ."

"Cửa kính bị vỡ, tôi sẽ cho người đến thay mới toàn bộ cho ngài."

"Mặt khác, ta Địa Trung Hải, phi, Hải mỗ ta sẽ lấy danh nghĩa cá nhân giúp đỡ trẻ con trong viện này......"

......

Chờ đến lúc nhóm tây trang lái xe rời đi, Tống Nghiên cùng tiểu lão thái đống quà tặng chất như núi, cùng với tấm chi phiếu giúp đỡ ở trong tay, lâm vào trầm tư.

Con mẹ nó rốt cuộc đây là chuyện quái quỷ gì a!

Tống Nghiên đến ra một cái kết luận: "Hay là, mấy thứ này có độc?"

Tiểu lão thái rất tán thành gật đầu: "Bà cảm thấy con nói rất đúng."

Bà yên lặng cầm túi kẹo sữa thỏ trắng lên, nhanh chóng mở một viên nhét vào trong miệng.

Tống Nghiên: "?"

Tiểu lão thái vui vẻ nhai kẹo sữa, thỏa mãn mà nheo lại đôi mắt: "Bà nếm rồi, không có độc."

Tống Nghiên: = =|||

Thành công đoạt lại túi kẹo sữa từ tay tiểu lão thái, Tống Nghiên liền phân phát cho bọn nhỏ, cũng dặn dò chúng nó, ngàn vạn lần không được đưa cho viện trưởng nãi nãi.

Còn lại, cậu nhét vào túi.

Hai ngày này có quá nhiều việc.

May mắn theo một cách nào đó, qua sáng ngày hôm sau cái đuôi lại biến mất.

Hoặc là trước lạ sau quen, hoặc là đã chia sẻ bí mật này cho người khác, Tống Nghiên lúc này bình tĩnh hơn rất nhiều, không quá rối rắm nữa.

Chỉ là, lời đồn trên mạng còn chưa có giảm nhiệt, thậm chí có xu hướng càng ngày càng nghiêm trọng, tổ tiết mục cùng với Võ ca đang đau đầu như muốn trọc.

Nhân lúc việc của viện mồ côi đã giải quyết xong, Tống Nghiên nhanh chóng gửi tin nhắn cho Võ ca, chuẩn bị trở về nơi huấn luyện.

Vừa định đem điện thoại cất vào trong túi, lại nhận được điện thoại của La Kiệt Linh.

Bên kia điện thoại, âm thanh kích động của La Kiệt Linh truyền tới: "Nha nha nha Nghiên Nghiên, nỗi oan của cậu đã được rửa sạch rồi!!"

"Cái blog chết tiệt kia, dám cắt câu lấy nghĩa, may mà có người tốt đem đoạn đầu của video tung ra rồi......"

La Kiệt Linh nói chưa quá rõ ràng, trên thực tế là hai đoạn video.

Tuyết Lạc Nhân Gia: 【 xin lỗi, ngày thường không thường dùng Weibo, được bạn bè nhắc tới lời đồn trên mạng mấy ngày nay. Đoạn video này đúng là do tôi quay, lúc ấy quay thành ba đoạn, đưa cho bạn bè xem, không nghĩ tới bị cái blog chết tiệt kia cắt câu lấy nghĩa, đổi trắng thay đen, chân tướng rốt cuộc như thế nào, mọi người xem xem qua hai đoạn video này sẽ rõ ràng. Mặt khác, rất xin lỗi bởi vì sợ hãi nên tôi không dám tiến lên ngăn lại, cũng không báo cảnh sát, thực xin lỗi. 】

Trong đoạn video thứ nhất, một đám đại hán xăm trổ vây quanh một bà lão, hung tợn trừng mắt nhìn bà, đám nhỏ sợ tới mức khóc ré lên, run bần bật mà ôm nhau, chỉ cần nhìn như vậy, nội tâm mọi người cũng đã xoắn lên.

Đại hán cười dữ tợn, vung nắm tay đấm vào bà lão.

Đúng lúc này.

Một thiếu niên vọt vào màn ảnh, một phen túm chặt tay đại hán, bảo vệ bà lão ở phía sau.

Trong nháy mắt, dáng người gầy nhỏ của cậu như phát ra một luồng sáng chói mắt.

Đoạn video thứ hai, là cảnh cậu đánh ngã bọn đại hán, đám trẻ ở một bên hoan hô, một bên kiêu ngạo gọi tên của cậu: "Tống Nghiên ca ca!!"

Một đám nhỏ, nước mắt trên khuôn mặt nhỏ còn chưa kịp khô, nhưng trong mắt lại là tràn đầy vui mừng cùng ý cười khôn xiết.

Hình ảnh cùng thanh âm được xếp chồng lên nhau, làm người ta vô cùng cảm động.

Phía dưới phần bình luận một mảnh ồ lên.

Chuyện này không đơn thuần là một tin tức giải trí, nó vẫn là một tiêu điểm xã hội.

Trong lòng mọi người cả ngày căm phẫn, không nghĩ tới tình huống lại ngược lại như thế này.

【 xem mà khóc a......】

【 ngọa tào, thì ra chân tướng là như thế này! 】

【 vẻ mặt phức tạp, chân tướng có thể sẽ đến trễ, nhưng sẽ không bao giờ vắng mặt 】

【 thế nhưng!!! Ta sai rồi, chỉ cần tỉnh táo một chút, về sau không bao giờ mù quáng đi theo hàng nữa, bùm một tiếng quỳ xuống QAQ】

【 a a a nước mắt của tôi là vô giá trị! Lúc thiếu niên xông tới tôi liền khóc, lúc đám nhỏ cùng nhau hoan hô, tôi lại khóc đến rối tinh rối mù ô ô, ba phút, tôi muốn thông tin của thiếu niên này. 】

【 không cần ba phút, đây là người mới Tống Nghiên, nhan giá trị nghịch thiên, có thể hát có thể nhảy, có thể văn có thể võ, hoan nghênh chúng chị em nhập hố! Số cuối cùng của 《 Trại Tập Trung Idol》 được phát sóng vào 8 giờ tối thứ bảy, tại khoai lang đỏ TV, lúc đó có thể thấy bé con Nghiên Nghiên của mama nha! Muốn nhập hố xin vui lòng click vào link này [ trang web liên tiếp ]】

【 chị em tốt, hết sảy 】

【 chị em tốt, hết sảy】

【......】

Trong số hầu hết những bình luận đang sốc, một cái bình luận đang bắt đầu leo lên:

【 nói về tình huống này một chút, tụi nhỏ là người ở cô nhi viện, đám người bất động sản vô lương tâm kia muốn giải tỏa cô nhi viện, viện trưởng không đồng ý, bởi vì số tiền bồi thường căn bản không xây nổi một ngôi nhà, bọn nhỏ không có chỗ ở, những người này liền dùng những thủ đoạn thấp hèn, đây là một trong số đó. 】

【 lại nói tiếp, Tống Nghiên là lớn lên ở cô nhi viện này, cho nên cảm tình rất sâu đậm. Khi chúng tôi còn nhỏ còn cùng nhau dọc đất mà chơi ha ha ha. ps: Fans chớ quấy rầy nha. 】

Tình huống này khiến mọi người bất ngờ.

Bất quá khi nhìn thấy kiến trúc cũ nát trong video, mặt tường loang lổ, quần áo của bọn nhỏ giặt đến bạc màu...... Những biểu hiện đó đã chứng minh tính xác thực của bình luận kia.

Cảm xúc của cư dân mạng lập tức được nhen nhóm, phẫn nộ, ảo não, đau lòng, rồi sau đó biến thành khiển trách đối với những nhà bất động sản.

Bất quá, cũng chỉ là khiển trách mà thôi.

Một bên là cô nhi viện cũ nát, một bên lại là công ty bất động sản hàng đầu trong thành phố......

Hiện tại không có bằng chứng trực tiếp nào rằng họ đã làm điều đó.

Nghĩ cũng biết không có kết quả gì.

Mọi người còn đang bất bình cho viện trưởng nãi nãi, kết quả là mới vừa quét qua một cái, đôi mắt sôi nổi trợn to.

Weibo chính thức của công ty bất động sản Đại Hải bất ngờ đăng lên một lời xin lỗi:

【 phó tổng giám đốc XX của tập đoàn Đại Hải từ chức để nhận lỗi, đối với hành vi của cấp dưới này chân thành nhận lỗi sâu sắc. 】

Trước tiên......

Một bộ dạng xin lỗi khiến mọi người không thể theo kịp......

Cư dân mạng: 【 ngọa tào!!!! 】

【 bất động sản Đại Hải! Phó tổng giám đốc...... từ chức tự nhận lỗi??? 】

【 cái tốc độ xử lý này, quá tuyệt! 】

Ngay sau đó, bên phía cảnh sát cũng đã phát một Weibo, thái độ thập phần rõ ràng.

Bình An Bình Thành V: 【 thư riêng của cư dân mạng đã được bên phía cảnh sát tiếp nhận, lãnh đạo cấp trên rất coi trọng chuyện này, đã tiến hành cho cán bộ đi điều tra, mong mọi người tin tưởng, mỗi người đều bình đẳng trước pháp luật. Mặt khác, tiếp tục ca ngợi thiếu niên họ Tống kia [ mỉm cười ]】

Nhóm cư dân mạng hai mắt đẫm lệ: 【 yêu yêu 】

【 ngao ngao chính nghĩa thật sự sẽ không mất đi!! 】

Cư dân mạng kích động rất nhiều, khó tránh khỏi trêu chọc một phen: 【 ha ha ha ha ha vì cái gì tôi cảm thấy chị gái cảnh sát là một fans của bé con Nghiên Nghiên nha? 】

Mọi người ha ha ha ha một trận, sôi nổi tỏ vẻ mấy ngày nay thực sự quá kích thích rồi.

Trăm triệu lần không nghĩ tới...... Sự kích thích còn ở phía sau!

Cái gì!

Ngay trang đầu, như thế nào đều là thư của luật sư!

Đã xảy ra chuyện gì??

Nhiều công ty môi giới nghệ sĩ đã đưa ra tuyên bố cáo buộc nghiêm trọng đối với việc tung tin vô đạo đức về blog rác rưởi nào đó, cũng sôi nổi đưa ra thư của luật sư, có bên động tác càng mau lẹ, đơn cũng cũng đã được đệ trình lên tòa án.

Blog bị chỉ trích này, đúng là "Ngu mãnh liêu" đã hai lần tố cáo Tống Nghiên!

Chỉ kém chỉ vào lỗ mũi —— chính là ngươi!

Tình cảnh vô cùng đồ sộ.

Thời đểm cư dân mạng kích động cuồng hoan, cũng có người nhìn ra bản chất của vấn đề:

【 Nhược Nhược nói một câu, nhiều nghệ sĩ cùng nhau cáo trạng......, bên phía kia hơn phân nửa là tiêu đời rồi, cảm giác đó là bút tích của tai to mặt lớn nào đó nha......】

【 đồng quan điểm! Còn có tập đoàn Đại Hải lên tiếng xin lỗi, phó tổng từ chức, cảm giác cũng thực không bình thường! 】

【 cho nên, đây là ở giúp SY* báo thù sao? Mẹ nó, tôi đang não bổ viết ra một bộ tiểu thuyết, mặt lạnh bá đạo đại tổng tài x nhan sắc giá trị nghịch thiên tiểu minh tinh 】

*SY: phiên âm viết tắt tên Tống Nghiên.

【 chị em tốt, tôi mua bút cho bạn, bạn nhanh viết sách ha 】

【......】

Thời điểm drama được cư dân mạng bóp méo sang một vấn đề khác, buổi tối 8 giờ, trang weibo của một đoàn làm phim nào đó đã châm ngòi cho sự nhiệt tình cháy bỏng của cư dân mạng.

Phim truyền hình Linh Thạch Tình Duyên V: Phong Dật Trần, chờ mong hợp tác @ Tống Nghiên [ hình ảnh ]

Trên sân thể dục rợp bóng râm, thiếu niên mặc một chiếc áo thun form rộng, quay đầu lại nhìn vào ống kính, có gió thổi qua, lướt qua áo thun của cậu, một góc vạt áo được thổi lên.

Ánh mặt trời chiếu vào đỉnh đầu xoã tung, hình ảnh đẹp đến mức không thể tưởng tượng.

Xứng đáng là Phương Phương chỉnh sửa, sắc thái cùng nhân vật phối hợp đến vô cùng hoàn mỹ.

【 ngọa tào! Tống Nghiên muốn diễn Linh Thạch Tình Duyên? Phong Dật Trần a! Là nam chính đó! 】

【!!!! Khiếp sợ!!! Này là ai? Tôi đợi vài tháng rồi, một cái tên cũng chưa từng nghe qua? 】

【 chị em, xem hot search hôm nay đi, ok? 】

【 một khắc trước tôi cảm thấy Tống Nghiên thật thê thảm, giờ khắc này, tôi cảm thấy cậu ta là hiện thân của nhân gian sống Cẩm Lý, lấy vị thế của cậu ta, thế nhưng có thể diễn Phong Dật Trần Linh Thạch Tình Duyên sao? 】

【 hôm nay công bố, như vậy đã sớm định trước rồi? Chỉ có thể nói ánh mắt đạo diễn thật tinh mắt 】

【 a a a a a bé con Nghiên Nghiên!! A a a kinh hỉ trước khi ngủ!! A a a không hổ là Nghiên Nghiên của mẹ!! 】

【 không ai cảm thấy bức ảnh soái đến bùng nổ à! Quỳ xuống liếm nhan sắc! 】

【 hiện tại rốt cuộc cũng biết cảm giác vừa gặp đã yêu, Tống Nghiên cưới mị a!! 】

......

Hiện tại tâm tình của Phương Phương phải nói là vô cùng phức tạp.

Cô trợn mắt há mồm nhìn một màn này được luân hồi xoay chuyển, đã hoàn toàn ngơ ngác.

Sao lại thế này?

Bọn cô mới một phút trước còn ở trong fan club khóc lóc, không biết làm thế nào mới tốt, một phút sau mẹ nó đảo ngược tình huống rồi?

Các cô...... cái gì cũng chưa làm mà!!

Lại cứ ngơ ngác như vậy mà thắng lợi???

Không chỉ giành được một chiến thắng tuyệt đối, đào thải chó dữ, được cảnh sát điểm danh khen ngợi, còn thu được không ít người qua đường thành fans......

Cô nhìn số lượng đang không ngừng tăng lên, nhiều loại liếm màn hình các kiểu, liền lâm vào hoài nghi thật sâu.

Nói thật, trước đây cô không phải không biết cách giải quyết vấn đề, nhưng một tin tức lớn bị tuôn ra như vậy, lại giải quyết vô cùng nhẹ nhàng, nhân tiện còn thu được một vain am chính...... Cô đang nằm mơ sao!!!

Con mẹ nó này chính là cảm giác nằm không cũng chiến thắng sao??

Cũng quá sung sướng đi!!

Sảng khoái xong, Phương Phương lại là một trận đau lòng.

Ô ô ô bé con Nghiên Nghiên tốt nhất trên thế giới, nhìn như ánh mặt trời ấm áp như vậy, nhưng lại là một cô nhi nhỏ yếu bất lực đáng thương như vậy......

【 cho nên, mọi người đều rất vui vẻ, chỉ có mình tôi là đau lòng cho bé con Nghiên Nghiên cùng đám trẻ trong cô nhi viên sao? Cầu địa chỉ hay tài khoản, muốn quyên tiền a [ nước mắt ]】

Đau lòng Tống Nghiên không phải chỉ có mỗi Phương Phương, còn có vô số fans, cùng với mỗ thiên vương cùng mỗ ảnh đế.

Cảnh Dư đã bắt đầu anh anh: "Bé con Yêu Vương nhà ta thật con mẹ nó đáng thương ô ô ô, lớn lên ở cô nhi viện ô ô ô, không có một người thân ô ô ô......"

Dụ Ứng Giản tuy rằng đau lòng, nhưng ít ra không mất đi lý trí như ai kia.

Hắn bình tĩnh mà liếc nhìn con thỏ ngu xuẩn nào đó một cái: "Điện hạ là Yêu Vương, ngươi còn muốn ngài có người thân?"

Cảnh Dư: "......"

Dụ Ứng Giản như suy tư gì: "Ngươi không cảm thấy sự tình lần này, có quá nhiều khác thường sao? Chúng ta còn chưa kịp ra tay, sự tình cũng đã được giải quyết."

Chẳng những được giải quyết, còn giải quyết vô cùng hoàn mỹ.

Có thể nói đây là sự đảo ngược với trình độ nào đây.

Còn có nam chính trong Linh Thạch Tình Duyên, nhìn như thế nào cũng cảm thấy không tầm thường.

Cảnh Dư hoàn toàn không để ý tới phân tích của hắn, chỉ lo nhìn nhìn video, lộ ra nét từ ái cùng chua xót: "...... Đây là nơi lớn lên của bé con Yêu Vương sao?"

Dụ Ứng Giản tiếp tục: "Ta hoài nghi có phải có yêu khác phát hiện ra điện hạ, đang âm thầm hỗ trợ."

Cảnh Dư trừng hắn một cái: "Ý của ngươi là phát hiện ra nhãi con, lại không lộ mặt, chỉ trộm hỗ trợ? Ha hả, ai mà ngu như vậy? A?"

Dụ Ứng Giản: "......"

Thế nhưng bị một câu hỏi của con thỏ, mà hắn...... Lại không cách nào phản bác.

Tức giận.

Cảnh Dư cất di động, cọ cọ một chút rồi đứng lên: "Ta muốn đi cô nhi viện! Ta muốn đưa sự ấm áp cho bé con!"

Nói xong, toàn bộ thân thỏ nhanh chóng lao đi.

Dụ Ứng Giản: "......"

Tống Nghiên cúp điện thoại, quay đầu lại: "Nãi nãi, cái kia, có một idol muốn tới gặp bà."

Viện trưởng tiểu lão thái khái đang cắn hạt dưa, liếc cậu một cái: "Idol, là idol nào? Trên tường của ta nhiều như vậy, phải nói rõ ràng."

Tống Nghiên trầm mặc một giây: "Cảnh Dư."

Tiểu lão thái không cắn hạt dưa nữa, cũng trầm mặc một giây.

Ngay sau đó, bà thở phì phì mà nhảy dựng lên, một phen nhéo lỗ tai nhỏ của Tống Nghiên: "Tống Nghiên con cũng giỏi lắm, lại gạt ta đúng không! Lần trước chữ ký giả ta còn có thể dán lên tường, lần này tới người giả, ta đây dán làm sao?"

Tống Nghiên che lại lỗ tai bị nhéo đến đỏ rực: "Không phải nha...... Thật sự......"

"Không yên lặng đúng không?" Tiểu lão thái càng tức giận, "Trừ đi một hũ sốt thịt bò!"

Tống Nghiên: "QAQ"

Tốt, cậu câm miệng.

......

Một giờ sau.

Tiểu lão thái chắp tay sau lưng, bước chân thật ngắn, chậm rì rì mà xuống lầu, sau đó liền dừng lại.

Là bà hoa mắt sao?

Người này là ai? Sao giống với idol nhà bà quá vậy!

Sau lưng idol đó, sao lại giống Dụ ảnh đế trên tivi quá vậy?

Chà chà, càng nhìn càng thấy giống.

Qua hai giây, tiểu lão thái đột nhiên ý thức được điều gì, căng cứng cơ thể đứng ở cầu thang.

Bà nhìn hai thân ảnh đối diện đi tới, chậm rãi, đôi mắt già mở thật to.

- -------------------------------------------------------------------------------------------

Tự dưng phát hiện truyện bị reup trên web truyenkul, tuy mình chưa xin phép tác giả, nhưng dù sao đó cũng là công sức của mình mà, thiệt là tức giận với đau lòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK