Trợ lý của Tiền Ba trợ lý nhìn số lượng người xem tăng lên gấp đôi trong một khoảng thời gian ngắn, trái tim hắn đập đến liên hồi.
Chỉ mới một nữa chương trình đã phá vỡ kỷ lục phát sóng cao nhất của hai kỳ trước, hơn nữa còn tiếp tục tăng cao.
Trợ lý đem đem chỉ số ratings hôm nay sửa sang lại, "Hưởng ứng trên mạng cũng đặc biệt tốt, một vài đề tài đã bò lên hot search, còn có mức độ tìm kiếm chương trình cũng tăng lên năm......"
Hắn một bên kích động mà báo cáo, đem bản báo cáo đưa cho Tiền Ba, chân thành phục tùng: "Tiền đạo, ánh mắt của ngài thật lợi hại!"
Vào thời điểm đó, nhóm chương trình đã trả một cái giá của minh tinh hạng hai cho một tiểu minh tinh, trợ lý còn rất buồn bực, không nghĩ tới sự thật chứng minh Tiền đạo không hổ danh là Tiền đạo nha, quá trâu!
Tiền Ba nhận lấy bản báo cáo, nhìn nó với một ánh mắt vừa lòng, rồi sau đó mỹ tư mà uống ngụm trà, chỉ cười không nói.
Nhóm WeChat bạn học đã cãi nhau ủm tỏi.
Ngô Bân: 【@ Tiền Ba, ông ra đây cho tôi! Đoạt người của tôi đúng không? 】
Tiền Ba nhàn nhã cầm di động nhìn một cái: 【 lão Ngô, lời này của ông là có ý gì, nghe không hiểu 】
Ngô Bân: 【 ông giả bộ hồ đồ đi, ông cướp Tống Nghiên tới chương trình của các ông, thực sự là bạn tốt đó! 】
Hắn hiện tại đã tức giận tới chết rồi, đặc biệt là nhìn thấy ratings kỳ này của Tiền Ba, càng là tức giận đến ăn cũng chẳng ngon nổi.
Giỏi cho cái tên Tiền Ba, thế nhưng lén lút cướp người của hắn!
Thanh âm ting của di động vang lên, Tiền Ba nhắn tin trả lời: 【 lão Ngô, ông đây là không đúng rồi nha. Cái gì mà đoạt chứ? Cho dù Tống Nghiên xuất đạo từ chương trình của ông, thì cả đời là của ông sao? Ha hả......】
Rồi sau đó, hai người với chủ đề là Tống Nghiên, triển khai hình thức spam chửi mắng.
Các bạn học trong group: "......"
Tuy rằng hai người này bất hòa, ngẫu nhiên đấu võ mồm, nhưng phong độ cơ bản vẫn phải có.
Giờ phút này, lại vì một tiểu minh tinh gây nhau đến mặt đỏ tai hồng.
Còn may chỉ là qua mạng thôi nha!
Nếu là giáp mặt, xem ra trận đấu này khẳng định đánh thẳng lên trời.
Bọn họ đều tốt nghiệp hệ đạo diễn ở Bắc Kinh, mỗi người đều là nhân tinh, lần trước chương trình《 Trại Tập Trung Idol 》của Ngô Bân thế nhưng đại bạo, lúc này ratings chương trình của Tiền Ba không hiểu sao lại phá kỷ lục được......
Đôi mắt mọi người đảo lia lịa hai lần.
Nhanh chóng phản ứng, liền kêu trợ lý sắp xếp tư liệu về Tống Nghiên.
Trong lúc nhóm đạo diễn nóng lòng muốn tìm hiểu, một số đề tài đã được thay đổi trên hot search.
# tổ đạo diễn không phải người #
# duyên phận giữa Tống Nghiên và động vật #
# lịch sử manh manh cuồn cuộn #
# kỳ này làm bạn với động vật nổ tung #
Cư dân mạng thảo luận đến sinh động, các loại biểu tình manh đến phát rồ kéo đến ùn ùn không dứt.
Fans Tống Nghiên là hạnh phúc nhất, một bên liếm manh vật, một bên liếm idol, vui sướng đến không muốn làm gì.
Gia Thụy là sinh viên năm 3 của đại học Bắc Kinh, cũng là một fans thâm niên của Tống Nghiên.
Thời điểm chương trình phát sóng trực tiếp, cô đang đi học, chỉ có thể nhìn chị em thân thiết trong nhóm hét chói tai, bản thân cô lại yên lặng đấm ngực dậm chân trong lòng.
Thật vất vả chờ đến lúc tan học, Gia Thụy ngay cả cơm cũng không kịp ăn, trực tiếp móc di động ra, gấp không chờ được mở chương trình chiếu lại.
Buổi chiều có tiết của Nhậm Bạch, hắn đi ăn cơm xong rồi đến phòng học chuẩn bị viết bảng, tưởng rằng trong phòng học không có ai, không nghĩ tới mới viết được có vài dòng liền nghe một trận tiếng cười vang lên......
Nhậm Bạch xoay người, nhìn thấy bên cạnh bục giảng là một nữ sinh đang ngồi đó.
Cầm di động, cười đến vẻ mặt nhộn nhạo.
Trong lúc đó còn thỉnh thoảng che trái tim nhỏ, tự mình lẩm ba lẩm bẩm không dứt:
"A a a bé con Nghiên Nghiên quá đáng yêu!"
"Trời ạ, nhóm linh dương quá đáng yêu rồi!"
"Này là cái duyên với động vật nghịch thiên gì thế??"
"Không hổ danh là Nghiên Nghiên của chị ha ha ha ha ha"
Nhậm Bạch lạnh lùng rũ mắt, nhìn hình ảnh ở trong di động.
Ánh mặt trời, cây xanh, thiếu niên xinh đẹp.
Trên mặt thiếu niên mang theo một tia cười, duỗi tay, đặt trên tấm kính thủy tinh.
Phía bên kia tấm kính, linh dương thật cẩn thận mà tiến lên hai bước, đầu thấp xuống, một bộ dạng cúi đầu xưng thần kính cẩn nghe theo, trong phút chốc, ánh mắt của chú linh dương còn mang theo một tia kính sợ.
Nhậm Bạch sững người lại, nguyên bản gương mặt tuấn tú đã lạnh băng, giờ phút này càng rét lạnh đến đáng sợ, phảng phất được bao phủ bằng lớp sương khí mỏng manh.
Gia Thụy càng xem càng mê mẩn, bỗng nhiên có một bàn tay to duỗi đến trước mặt cô, lạnh lùng cầm lấy điện thoại.
Gia Thụy ngẩn người, theo bản năng đập bàn: "Đờ mờ, mau trả cho tôi! Đang xem Nghiên Nghiên ——"
Lời còn chưa nói xong, nửa thanh âm còn lại liền nuốt vào trong bụng.
Gia Thụy nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt mình, không tự chủ mà nuốt nuốt nước miếng.
Ôi trời ơi!
Này mẹ nó...... Không phải Nhậm, Nhậm giáo sư sao!!!
A a a a a!!
Nhậm giáo sư, huyền thoại của đại học Bắc Kinh.
25 tuổi tốt nghiệp tiến sĩ, trực tiếp vào đại học Bắc Kinh, ở cái tuổi 29 anh trở thành giáo sư trẻ tuổi nhất trong lịch sử của đại học Bắc Kinh.
Không chỉ trẻ tuổi, còn thực...... Soái.
Ngũ quan sạch sẽ, trên sống mũi cao là một đôi mắt màu bạc, ánh mắt đạm mạc, khí chất xuất trần.
Có một tấm hình hắn đi dạo trong khuôn viên trường đại học Bắc Kinh trong chiếc áo sơ mi trắng, lập tức gây bão toàn bộ trường học.
Hiện tại, huyền thoại đại học Bắc Kinh đang cầm điện thoại của cô, cúi đầu, lẳng lặng đứng trước mặt cô.
Gia Thụy thậm chí có thể nhìn thấy hàng mi dày và hơi cong của hắn khi hắn hạ mắt xuống.
Nhan cẩu Gia Thụy: "...... Ngọa tào thật soái!!!"
Gia Thụy vội vàng che miệng lại.
A a sao cô lại đem lời trong lòng nói ra rồi!
Chết rồi chết rồi!!
May mà Nhậm giáo sư dường như không hoàn toàn nghe được từ ngữ mạo phạm của cô, chỉ cúi đầu nhìn chằm chằm màn hình di động, khuôn mặt căng thẳng đến gắt gao.
Sau một lúc lâu, hắn ngẩng đầu, đầu ngón tay chỉ vào thiếu niên được bình luận trong bức ảnh, lạnh giọng hỏi: "Cậu ta là ai?"
Gia Thụy bị nét lạnh lùng trên mặt của hắn làm cho hoảng sợ, lắp bắp, "Tôi...... Idol."
Nhậm Bạch: "Tôi hỏi chính là, cậu ta tên là gì."
"...... Tống Nghiên."
"Cảm ơn."
Điện thoại một lần nữa trở lại trong tay, bóng dáng Nhậm giáo sư dần dần đi xa: "Này bạn học, tôi kiến nghị bạn nên lý trí khi theo đuổi các ngôi sao. Mặt khác, hâm mộ ngôi sao nào trước tiên nhớ đánh bóng đôi mắt, không phải ai cũng hâm mộ được."
Gia Thụy liên tục gật đầu: "Vâng vâng, Nhậm giáo sư...... Hả?"
Hơn một nửa rồi cô mới phát hiện ra, cái gì?
Ý của Nhậm giáo sư là, bé con Nghiên Nghiên không đáng được thích???
Hắn, hắn dựa vào cái gì mà nói như vậy!
Gia Thụy phản ứng lại muốn xông lên lý luận một phen với giáo sư, nhưng...... Cô kinh sợ.
Vì thế, đành phải oan oan ức ức mà nhìn thân ảnh cao lãnh của Nhậm giáo sư biến mất ở cuối phòng học.
Đồ giáo sư chó má!
Một khuôn mặt đẹp trắng trẻo như vật, mù mắt rồi sao!
Hu hu hu.
......
Nhậm Bạch dọc theo đường đi đều trầm khuôn mặt, tới lúc trở lại ký túc xá giảng viên, mới móc di động ra, liên tục hai tiếng đồng hồ xem lại kỳ phát sóng trực tiếp này một lần.
Rồi sau đó, sắc mặt càng thêm khó coi.
Nhậm Bạch híp mắt, mở app chúng yêu ra.
Quả nhiên, hắn cũng không phải là người thứ nhất phát hiện ra dị thường này.
Trên đầu diễn đàn đã xuất hiện một số bài viết liên quan.
—— làm bạn với động vật, mọi người xem chưa, con tiểu yêu kia điên rồi sao!
—— mẹ nó! Rõ như ban ngày, cái con tiểu yêu kia thế nhưng trắng trợn trái pháp luật!
......
Chủ đề được thảo luận mang tên "Làm sao xử trí sự kiện ở vườn bách thú".
1L: Xin chào, tôi ở Mông Cổ, vừa mới xuống sân bay. Tin chắc các vị đã xem qua kỳ mới nhất của chương trình《 Làm Bạn Với Động Vật 》, đây là một chương trình bảo vệ động vật được tài trợ bởi đội ngũ thực thi pháp luật của chúng tôi, mục đích là tốt, nhưng trong kỳ này chúng ta lại thấy một màn khiến người ta trợn mắt há mồm, tôi sẽ không giải thích ở đây. Chỉ nói một chút quan điểm của tôi ( tỉnh lược bài tiểu luận 5000 từ, cùng với mười luận điểm về hoàn cảnh sống chung một nhịp thở của nhân loại và Yêu tộc).
3L: Còn có thể thế nào? Này mẹ nó khẳng định là một con yêu không tuân thủ quy tắc! Nhân loại không nhìn được, nhưng Yêu tộc chúng ta chẳng lẽ lại không nhìn ra?
5L: Nói thật, Yêu tộc chúng ta chỉ có thể ra vẻ uy phong trước chủng tộc của mình, lần này lại gây ra động tĩnh lớn toàn vườn bách thú như vậy, không phải sử dụng yêu lực, tôi đây căn bản không tin!
6L: Kỳ thật còn có một khả năng nha, vạn nhất hắn là Yêu Vương......
7L: Ha hả, thời đại nào rồi mà còn Yêu Vương, có phải cái tên lần trước tự xưng là Yêu Vương thu tiền là mày không?
8L: Ha ha ha ha ha ta, Yêu Vương, thu tiền...... Ngọa tào vậy mà có yêu tin là thật, cười chết bổn yêu yêu
9L: Đừng lừa đảo. Con yêu này tâm thuật bất chính, vì tư dục của bản thân mà sử dụng yêu lực lung tung, vi phạm nghiêm trọng các quy định bảo vệ môi trường của con người, điều này sẽ làm dọa đến nhân loại, không dọa đến nhân loại thì cũng dọa tới cây cỏ xung quanh.
19L: Nếu mọi con yêu đều có thể sử dụng yêu lực, ta đây còn cực cực khổ khổ làm công nhân xây dựng để mua nhà sao? Ta mẹ nó là một con ốc sên tinh, đi đến nơi nào thì chỗ đó cũng có nhà sao!
68L: Đúng vậy, ta là kền kền thì trực tiếp bay luôn cho rồi, còn mua vé máy bay gì nữa! Lộn xộn không!
99L: @ đội trưởng đội thi hành án, lão đại, điều này không quản sao?
......
Nhậm Bạch nhìn vài tin nhắn riêng tư, cùng với những bình luận tag tên hắn vào, mặt lạnh nhắn tin trả lời: Nhận được, đang xử lý.
Chuyện này làm xáo trộn không nhỏ trong app của chúng yêu, mỗi người trong nhóm yêu đều đầy căm phẫn, hận không thể lập tức tóm lấy con yêu phá vỡ quy tắc này lại, hung hăng chỉnh lý một hồi.
Mãi đến khi Nhậm Bạch xuất hiện, cũng tỏ vẻ mình đang xử lý, lửa giận chúng yêu mới dần dần bình ổn.
Rốt cuộc từ sau khi trận pháp hiến tế của Yêu Vương, mọi việc đều được thực thi bởi đội ngũ thực thi pháp luật, đây là tổ chức lớn nhất cũng như có thẩm quyền nhất của Yêu tộc.
Một khi bọn họ xuất mã, khẳng định sẽ bắt được con tiểu yêu kia về xử trí!
Trái tim chúng yêu đã ổn định rồi, lại bắt đầu vui sướng mà chơi đùa.
Bởi vì lúc thảo luận có nhắc tới hai chữ Yêu Vương, vì thế có yêu bắt đầu đào mộ, đưa ra những chủ đề năm xưa, như:
【 100 câu cảnh kỳ danh ngôn của Yêu Vương 】
【 mười kiện pháp bảo cần thiết để hồi sinh Yêu Vương 】
【 năm con đại yêu mà Yêu Vương cả đời thích nhất 】
Một số yêu trong đó tạm thời bỏ qua những truyền thuyết thối nát này, chỉ dõng dạc hùng hồn thảo luận cách xử trí tên tiểu yêu tên Tống Nghiên này như thế nào......
Bên kia, sau khi Nhậm Bạch trả lời, lập tức gọi một cuộc điện thoại.
Đầu kia truyền đến thanh âm căm giận: "Sếp, có cần phải truy nã tên Tống Nghiên này không?"
Nhậm Bạch ừ một tiếng: "Hoàng Tam, tôi nhớ cái chương trình này được công ty của ông tài trợ đúng không?"
Hoàng Tam: "Đúng đúng đúng."
Các thành viên của đội thực thi pháp luật được trà trộn trong nhiều ngành nghề khác nhau của xã hội loài người, đồng thời sẽ chú ý đến những chương trình về động vật, hoặc là các dự án quỹ động vật.
Chương trình《 Làm Bạn Với Động Vật 》 vừa lúc được tài trợ bởi công ty của Hoàng Tam.
Giọng nói Nhậm Bạch không có chút độ ấm nào: "Căn cốt của con yêu này không lớn lắm, hẳn là một tiểu yêu mới vừa biến hình không bao lâu, ông dùng danh nghĩa đi khảo sát chương trình, đến chỗ đó trực tiếp bắt hắn về đây."
"Không thành vấn đề thưa sếp!" Hoàng Tam vỗ ngực bảo đảm, ngay sau đó phỉ nhổ nói, "Ghét nhất mấy cái loại yêu không tuân thủ quy củ này, ở xã hội loài người liền xằng bậy, xem lần này tôi có dùng búa đập nát hắn hay không!"
Nhậm Bạch nhíu mày, ngữ khí nghiêm nghị: "Hồ đồ."
Hoàng Tam bĩu môi, đang muốn mở miệng, liền nghe Nhậm Bạch nhàn nhạt nói: "...... Dùng búa đập một nửa là được rồi."
Ồ.
Cái loại yêu sử dụng yêu lực lung tung này, tâm thuật bất chính, nhất định phải giáo huấn một trận.
Ánh mắt Hoàng Tam sáng lên, hắc hắc nói: "Vâng, sếp!"
-
Tống Nghiên quay xong chương trình, trở lại phim trường, trước tiên liền phát hiện có điều không đúng.
Mèo của cậu đâu rồi?!
Quay đầu lại nhìn thấy Cảnh lão sư, Dụ lão sư, cùng với Lôi tổng...... Ba đại nam nhân vóc dáng cao lớn, đứng thành một hàng, ba gương mặt đau đớn kịch liệt.
"Ngày hôm sau lúc cậu đi, nó liền chạy mất."
"Đúng vậy, nó chạy rất nhanh, rồi bổ nhào vào lồng ngực của một người không quen biết, chúng tôi đều ngăn không được."
"Hazz, con mèo này chính là một tra nam nha! Hiện tại không biết là đang nằm trên giường của ai nữa! Nghĩ thoáng chút, hazz."
Tống Nghiên sững sờ sau khi nghe ba vị lão sư phân tích (thóa mạ), trong lòng vẫn là có chút không dễ chịu, mèo con kia dính cậu như vậy, sao lại đột nhiên nhào vào lồng ngực của người khác như vậy chứ?
Ba vị lão sư đều tận mắt nhìn thấy rồi đó, chắc không phải là đuổi nó đi đâu ha.
Kia hẳn là...... Mèo mướp tìm được chủ nhân rồi?
Nghĩ như thế, Tống Nghiên cũng vì nó mà vui mừng.
Đang vui mừng, vừa quay người lại liền thấy Lôi Nguyên Hạo, vẻ mặt u oán mà nhìn cậu.
Cái bộ dạng đáng thương kia, rất giống cô vợ bị bỏ rơi.
Tống Nghiên: "......?"