Tôn Lăng lập tức trở về với sinh hoạt bình thường, lại một lần nữa ở trong phòng của mình nhanh chóng rửa mặt bằng nước nóng rồi ăn uống.
Người cùng phòng với Tôn Lăng vừa nhìn hắn vừa nghi ngờ: "Không phải cậu đến tiệm cơm học nửa tháng sao? Vì sao khi trở lại cũng không thấy làm được món ngon nào mà vẫn dùng thức ăn nhanh thế?"
Tôn Lăng nghĩ lại sinh hoạt của mình trong nửa tháng qua, thổn thức: "Đừng nói nữa, hiện giờ tôi chỉ cần nhìn thấy dao thôi là toàn thân không ổn, đi ngủ vừa nhắm mắt đã nhìn thấy cảnh mình phải phân biệt sự khác nhau giữa sống lưng cá biển với cá sông cùng với hai mươi loại phương pháp phối chế bột mì... Nói chung, chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, tất cả đều chỉ có thể dùng một hàng nước mắt để tả lại."
Bạn cùng phòng không những không thông cảm, trái lại còn cười to một trận thật lâu, sau đó mới hỏi: "Vậy chuyện cần làm cậu đã làm xong chưa?"
Đề tài cuối cùng cũng chuyển đến điểm quan trọng nhất.
Nhất thời, Tôn Lăng im lặng không lên tiếng nữa, chỉ mở máy tính, gõ bàn phím, đăng nhập vào weibo, tuyên bố mấy ngày nữa sẽ sửa sang lại Bác Văn và video.
Chờ đến khi mọi thứ được hoàn thành rồi hắn mới nhấn một nút trên con chuột để đăng lên, đưa lưng về phía mọi người, nói: "Sự việc đã được hoàn thành vượt mong muốn, tôi rất cảm ơn ông chủ kia, cậu ta đã giúp đỡ tôi rất nhiều."
Tối hôm đó, trên weibo của một nhiếp ảnh khá có danh tiếng có tên là "Gặp người thật tốt" đã đăng lên một đoạn video khá dài. Ngay sau đó, đoạn video này đã được đưa lên top đầu.
Tựa đề của video đó là "Mối tình đầu của tôi - 818."
... Không sai.
Tuy rằng tên weibo này của Tôn Lăng rất văn nghệ, những bức ảnh cùng với video của hắn cũng đều có chung một phong cách là đẹp và nghệ thuật, thế nhưng xét về mục tiêu hướng đến là những điều thân thuộc và mang đến tính quần chúng cao nên để nhiều người xem được tác phẩm của mình, sẽ có những lúc hắn cần dùng đến một số loại phong cách văn tự đặc biệt có thể thúc đẩy ham muốn xem của quần chúng, giúp kéo gần khoảng cách giữa mình và quần chúng.
Phong cách hắn lựa chọn là Thiên Nhai 818.
Cho nên các vị đại gia cũng rất hào hứng mà gọi "Gặp người thật tốt" thành "Gặp được anh."
"Gặp được anh" vốn dĩ đang buồn bực ngán ngẩm lướt weibo, kết quả lại đột nhiên thấy trên trang chủ Bác Cổ đang có một video phát trực tiếp, nhìn thấy tiêu đề lập tức cảm thấy phấn chấn, mở weibo ra đọc.
Chỉ thấy một hàng chữ đầu tiên liên quan đến mối tình đầu, chính là:
"Tôi và cô ấy là bạn học cùng thời cấp ba, bởi vì khi ấy phát sinh một vài hiểu lầm cho nên tôi và cô ấy chia tay nhau, tôi lên đại học, còn cô ấy trở thành vợ của một người khác. Đã ba năm rồi chúng tôi không gặp nhau, trong một lần vô tình tôi biết được cuộc sống của cô ấy cũng không quá tốt..."
Xem lướt qua một đoạn video dài như vậy đôi mắt lập tức rực sáng!
Với một mở đầu như thế này, vậy đây chính là kết cục của Gặp được anh, tiếp theo sẽ bắt đầu phát đại chiêu.
Không phải là chia sẻ cùng với đưa ra lời bình luận sao?
Ngược lại lại không cần tiền, toàn bộ phần chia sẻ cùng với bình luận lần này đều cho các người!
Bọn họ vô cùng phấn khởi nhìn tiếp xuống phía dưới, nhìn được hai hàng lại phát hiện ra có điều gì đó không đúng, thật giống như nam nữ chính cũng không quá cực phẩm, căn bản cũng không phải giống như suy nghĩ trước đó của bọn họ là khiến cho họ không kìm lòng được... Ngược lại, nữ chính lại rất thảm, kết hôn từ khi còn ít tuổi, két quả lại cưới không đúng người, người chồng không hợp mắt lại đánh vợ, nếu không phải trong tay còn có chút tiền, quả thật là chẳng còn gì!
Chỉ trong chớp mắt, vai nữ chính đã ly hôn với chồng!
Vẫn là một mình rời đi!
Mẹ kiếp!
Tất cả mọi người đều muốn nổ tung luôn!
Nhưng khi đòi tiền đòi mạng cũng chỉ có thể tìm một thời điểm khác, đại gia suy nghĩ kỹ về cách làm của nữ chính, thật sự cũng không có gì đáng để chỉ trích cả... Cho nên họ lại tiếp tục xem, vào lúc này, tất cả mọi ngừi đều có chung một suy nghĩ hoàn mỹ rằng vào thời điểm quan trọng nhất, nam chính sẽ trở thành Chúa cứu thế, cứu nữ chính khỏi cảnh nước sôi lửa bỏng, sau đó có được tâm của người đẹp, từ đây quốc vương cùng với công chúa của mình sẽ sống một cuộc sống hạnh phúc trong lâu đài của bọn họ ~ mà đến khi xem tiếp, bọn họ lại bỗng nhiên phát hiện ra hình như không phải thế.
Bởi vì câu chuyện xưa phát triển hết sức bình thường, vai nam chính kia tuy rằng vô cùng ủng hộ nữ chính, thế nhưng chưa bao giờ từng nghĩ muốn cùng cô chung sống, nữ chính cũng chưa từng có ý nghĩ muốn nam chính trở thành vị cứu tinh trong cuộc đời mình, sau khi cô kết hôn, biết được bộ mặt thật của chồng mình vẫn có quyết định cho cuộc sống tương lai của riêng mình, sau mấy năm, dựa vào đủ mọi phương pháp kiếm được một chút tiền, hiện tại cũng đã ly hôn với đối phương, cô dự định sẽ dùng số tiền này để ra nước ngoài du lịch, vì vậy, nam chính quyết định sẽ tặng cho cô một phần lễ vật để làm kỉ niệm, hắn muốn thực hiện một lời hứa trước kia của mình với cô: "Nấu cơm cho cô..."
Ồ, nếu như vậy mà nhìn lại thì vai nam chính vốn cũng chỉ giống như một người qua đường, nữ chính trong này cũng không phải là rất thảm, tuy rằng ban đầu nhận sai người, thế nhưng cuối cùng cô vẫn là người có đầu óc, trong cuộc sống cũng chưa bị bức đến tận cùng, cũng coi như có thể bắt đầu lại một cuộc sống mới, cảm giác còn có phần được an ủi...
À! An ủi! Cái! Qủy!
Mọi người cũng đều là những người trưởng thành cả rồi!
Quần cũng đều đã cởi vậy mà lại bị người ta cho xem cái này?!
Mọi người xem qua video dài này đều cảm thấy không cam lòng chút nào, cái đoạn video dài ngoằng này tôi cho -100 điểm, cái phần 818 kia có thể bị cậu ta viết thành như vậy, đừng nói đến cái gì mà 5 phần chia sẻ cùng bình luận, chính là một phần tôi cũng không cho!
Thế nhưng video kia vẫn đang tiếp tục, phía sau còn một phần kết nữa.
Mọi người cũng nhìn thấy phần này trong video, chứng cưỡng bách xem đến cuối cùng khiến cho bọn họ tùy tiện mở phần sau của video ra, nhìn thấy là một đoạn DV quay trực tiếp tại hiện trường.
Đó là một quán cơm nho nhỏ.
Trong tiệm cơm nho nhỏ kia lại xuất hiện một món ăn tinh xảo khiến cho người ta ngừng thở được mang lên trên bàn.
Một chiếc bánh bơ trứng gà được mang lên, xuyên qua màn hình cũng có thể cảm nhận được phần thịt cá trắng nõn lơ lửng trong canh giống như cá nhỏ đang bơi lội, còn có bò bít tết bên trong nước sốt màu nâu đang chầm chậm chảy xuống...
Từng món ăn thoáng qua màn hình giống như nước chảy, những người đang theo dõi video lúc này giống như đã hạ xuống từ độ cao 3000 thước, dồn dập mắng chửi trong lòng: "Sau khi tình cảm nam nữ diễn xong rồi lại không có tí dấu hiệu báo trước nào mà chuyển thẳng sang video về mỹ thực, cả một buổi tối không có câu gợi ý nào liên quan đến đề tài này, cậu ta muốn đưa chúng ta lên làm người hầu trên trời chắc?"
Cũng đúng vào lúc này, ống kính đột nhiên loáng một cái, người vẫn luôn ngồi ở quầy bar xuất hiện trong thước phim.
Những người đang xem đều sững sờ.
Bởi vì bọn họ nhìn thấy cô gái đang ngồi trên quầy bar đang bật khóc.
Bắt đầu chỉ là che miệng rơi lệ, sau đó đơn giản nằm úp sấp lên quầy bar khóc lớn, âm nhạc chầm chậm nhẹ nhàng cũng không thể che giấu được tiếng khàn khàn nức nở của cô.
Chuyện này... Chuyện này là thế nào.
Nội dung câu chuyện phát triển quá nhanh, khán giả thật sự là không hiểu gì!
Có thể là sau khi khóc rồi cuối cùng cũng vẫn sẽ rời đi.
Một giây tiếp theo đó.
Cô gái gục xuống bàn cũng đã ngồi thẳng lại một lần nữa, lau mặt, ngẩng đầu nhìn về phía người quay phim mỉm cười.
Âm thanh của cô xuyên qua màn hình, truyền đến khán giả: "Cảm ơn, cảm ơn anh đã mời em bữa cơm này, em cảm thấy thật sự hạnh phúc... Không hiểu vì sao nhưng... Thế nhưng em thật sự cảm thấy rất vui... Thật giống như niềm hạnh phúc trước đây... Cái này cũng không phải điều quan trọng... Em nhất định sẽ tìm được một cuộc sống mới thuộc về mình...!"
Cô gái xuất hiện hiện lên vẻ mặt xúc động, đầu tiên là bật khóc, sau đó là mỉm cười, cuối cùng lại giống như một ngày nào đó nhìn lại hôm nay, gương mặt thư thái, đưa tay lên.
Tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng rằng cô gái đã kéo hành lý rời đi để tìm đến một tương lai hạnh phúc thuộc về mình.
Sau cùng là một cảnh đặc tả về chiếc bánh bơ trứng gà.
Sau đó là kết thúc.
Sau khi video kết thúc, phía sau đó còn một phân đoạn, Tôn Lăng đã dùng phong cách 818 để chỉnh sửa lại một dòng chữ vô cùng phiến tình: Sự việc phát sinh vào 5 ngày trước.
Vào lúc 10h tối qua, nữ chủ nhân trong video kia có gọi điện thoại cho tôi, cô ấy nói rằng cô ấy hiện tại đã tìm được nơi ở mới và cô ấy cảm thấy vô cùng hài lòng, cô ấy có những người bạn mới, gặp được rất nhiều người tốt, cũng có công việc mới. Nhưng tạm thời cô ấy cũng sẽ không dừng lại ở một nơi quá lâu, cô ấy quyết định sẽ tiếp tục hướng về phía trước, ngắm nhìn thế giới bao la.
Cô ấy nói với tôi rằng, hiện tại cô ấy vô cùng hạnh phúc.
Tôi hi vọng cô ấy vĩnh viễn hạnh phúc.
Tôn Lăng mang theo cảm khái cùng với sự chúc phúc thật lòng viết xuống cuối video.
Sau dòng chữ cuối cùng này, phần chia sẻ cùng với bình luận khiến cho hắn cảm thấy vô cùng kì lạ...
Tại sao mọi người trên mạng lại chia sẻ và bình luận thế này:
"Được rồi, chủ Po không có tiểu JJ, đã đến mức này còn muốn để cho người thiếu phụ kia đẩy đi, thật tẻ nhạt. Nhìn thái phẩm là biết."
"Không phải chứ, theo tôi thấy, cái loại video trong buổi tối ngày hôm nay, thật sự là dụng tâm ác độc!"
"Nhìn thử xem video này có dấu vết của việc cắt ghép chỉnh sửa hình ảnh không? Quán cơm trong video này rõ ràng là một quán cơm nhỏ, tôi cũng không tin rằng ở đây thật sự có thể làm được đồ ăn kiểu Pháp hoàn hảo như vậy."
Tôi cảm thấy vô cùng tò mò, một bàn đồ ăn như vậy đến cùng là đắt tiền như thế nào. Nếu như tôi đoán không sai, đây là Gặp được anh mời sếp đi ăn mới đúng, không phải Gặp được anh vẫn luôn kêu mình là một người cùng khổ sao, toàn thân trên dưới ngoại trừ một DV tâm can bảo bối ra, quần áo tuyệt đối không quá 50 đồng sao? Lẽ nào anh ta vẫn luôn lừa gạt tình cảm của chúng ta?"
"Đánh cược 4 chữ số được không, nhìn đẳng cấp thấy chi phí cũng không ít, tuy rằng bối cảnh là quán cơm nhỏ cũng có tính mê hoặc vô cùng."
"Bốn chữ số? Ha ha ha a..."
"Nói nhảm nhiều như vậy làm gì, chỉ cần giao được địa chỉ ra thì sẽ không giết. Đồng ý thì hãy khen ta."
Bên dưới là vô số bình luận khác.
Tôn Lăng nhìn một loạt các bình luận, quả thật là mốn viết một chữ PHIỀN MUỘN in hoa, bản thân tưởng rằng đã biểu thị rõ ràng tình cảm chân thành cùng với thuần khiết của bản thân rồi mà, mọi người có thể hiểu rõ vấn đề được không.
Thế nhưng việc cũng đã đến nước này rồi, nhiều lời thêm nữa cũng chỉ vô ích thôi.
Hắn chỉ có thể dùng mấy lời nói ghi lại vài tin tức sốt dẻo, trong đó có một tin ghi lại địa chỉ quán ăn.
Hắn nói: "Yên tâm đi, ngoại trừ tư liệu sống là do bản thân cắt nối biên tập riêng cũng sẽ không có bất kì chi tiết nào khác được cắt ghép chỉnh sửa lại, cũng không tồn tại việc đem món ăn của khách sạn lớn nào mang đến quán cơm nhỏ kia. Những món ăn này thật sự đều là do ông chủ của một quán ăn nhỏ nấu ra. Ông chủ nhỏ kia... Tôi cũng không biết nên nói thế nào, nói chung là một cao thủ ở nhân gian, tính khí cũng hơi khác người. Có điều, tôi cũng có thể cam đoan món ăn kia thật sự rất ngon. Trong blog này còn có một tấm bản đồ ghi lại địa chỉ của nơi đó."
Đối phương cũng trả lời lại một câu:
"Tôi muốn ăn, không muốn làm, cảm ơn!"
Tôn Lăng còn nói: "Điều đặc biệt là quán cơm kia huyền bí vô cùng, khi tới có thể ăn được món gì còn phải xem lại vận khí của bản thân, nếu bạn có tới đó ăn cũng không nhất định có thể được ăn những món ăn xuất hiện trong này. Ngược lại là nên tự mình làm đi, ăn no mặc ấm mà!"
Lúc này, những người trong phòng cũng ồn ào lên: "11h lập tức tắt đèn, cậu vẫn còn dùng máy tính à?"
"À, không cần, tôi tắt ngay đây." Nói rồi, Tôn Lăng cũng không quan tâm đến bên phải của weibo xuất hiện một chuyển tiếp cùng với bình luận, trực tiếp thoát tài khoản, tắt máy tính đi, đi ngủ.
Cùng đêm khuya đó, Dịch Bạch Đường đã nằm trên giường để nghỉ ngơi cũng hiếm khi mất ngủ.
Tôn Lăng rời khỏi quán cơm cũng đã được 1 tuần, Dịch Bạch Đường cũng từ từ tỉnh táo lại khỏi cảm giác bị đả kích giống như đất trời sụp đổ kia, tiếp nhận được việc "Khả năng bên trong đồ ăn thật sự có một thứ gì đó sờ không ra nhìn chẳng thấy", sau đó... Không có sau đó, hắn chỉ thấy rất thấy vọng phát hiện ra mình ngoại trừ việc học nấu ăn ở bên ngoài ra, đại khái còn cần phải lĩnh hội các loại tình cảm của nhân loại nhiều hơn nữa.
Ví dụ như tình bạn, tình yêu, sự thương hại hay tức giận...
Ánh trăng sáng chiếu trên bệ cửa sổ.
Dịch Bạch Đường nằm trên giường trở mình, không thể tránh khỏi việc nhớ đến Thương Hoài Nghiên, người duy nhất đến giờ có thể phối hợp diễn với mình.
Hắn nhất thời rơi vào trầm tư, chỉ chốc lát sau lại đột nhiên nhấc tay lên, chọn lấy một vị trí ở trên giường, tạo ra một tư thế giống như đang ôm lấy một cơ thể nào đó.
Nghĩ lại thì, cùng ngủ với Thương Hoài Nghiên cũng cô cùng tốt, bọn họ có thể ở với nhau trong một chỗ từ sáng đến tối, như vậy thật sự rất là tiết kiệm thời gian đó nha...
Cũng có thể trực tiếp trải nghiệm kế hoạch gia tăng tình cảm để chiến đấu.
Hay là mình tìm một cơ hội, thăm dò xem Hoài Nghiên có muốn ở cùng mình không?
Nghĩ đến đây, Dịch Bạch Đường ngồi thẳng người lên, lại lấy một quyển sổ bìa da đen nhỏ từ trong ngăn kéo ra.
Cuốn sổ nhỏ có bìa làm bằng da trâu, trong đó có rất nhiều trang giấy, còn có các tấm thẻ kẹp sách ghi chú và phân chia nội dung.
Hắn lật đến một tấm thẻ màu xanh có ghi tên Thương Hoài Nghiên, trên trang sách vốn được chú thích là "Hảo đầu lưỡi" còn được bổ sung thêm các dòng ghi chép khác:
Không thể ăn cay.
Thân thể không tốt.
Người tốt.
Tình cảm dư thừa.
Hơn nữa, người có tình cảm dư thừa này còn là một người tốt, có thể giúp mình.
Thật đau đầu.
Mình vừa muốn học các loại tình cảm khác từ anh ta, cũng muốn giúp cho anh ta khỏe mạnh lớn lên mà ~ Dịch Bạch Đường ngủ mất lúc nào không biết.
Khác hẳn với bình thường ngủ một mạch tới hừng đông, giấc ngủ không mộng mị, tối hôm đó hắn không ngủ ngon, Thương Hoài Nghiên luôn luôn lắc lư trong giấc mộng của hắn, nói món ăn này của hắn làm qua quýt bình thường, còn nói món kia của hắn không có tình cảm.
Đáng! Ghét!
Tôi không muốn nghe anh nói nữa!
Dịch Bạch Đường lôi ngay cái người vẫn luôn lải nhải kia lên giường của mình, sau đó cắn chính xác vào cái miệng đang đóng mở lại kia của đối phương.
Được rồi.
Thế giới an tĩnh.
Có thể ngủ ngon rồi.
Mình thật là một người thông minh.
Ồ...
Là bởi vì vẫn còn đang trong mơ sao? Miệng của đối phương giống như ẩn chứa một loại ma lực, vừa nhạt nhẽo rồi lại vừa phong phú, vừa ngọt lại vừa mặn, giống như mang theo rất nhiều hương vị của đồ ăn, khiến cho người ta muốn cẩn thận thăm dò, khiến cho người ta muốn chìm đắm.
Dịch Bạch Đường quả thật cũng tỉ mỉ thăm dò, nhưng có lẽ là bởi vì vẫn đang trong mộng cho nên không thể cảm nhận được hương vị thật sự.
Hắn tiếc nuối buông miệng Thương Hoài Nghiên ra, lại ôm người vào trong ngực mình, trong mơ hắn cũng nhắm mắt lại, đồng thời nghĩ: Hương vị từ miệng của Thương Hoài Nghiên quả thật có sự đặc biệt...
Ừm... Mặc dù có hơi kỳ lạ...
Đợi đến khi tỉnh táo lại, mình nhất định phải tìm một cơ hội để thử xem...
Sáng ngày thứ hai, hiếm khi Dịch Bạch Đường dậy muộn, đợi đến khi hắn chỉnh lý xong các loại nguyên liệu nấu ăn cho một ngày, những gì nên chưng thì đem chưng, những gì nên hầm thì mang đi hầm, những gì cần chuẩn bị thì chuẩn bị xong xuôi, đến khi mở cửa cuốn lên lại thấy bên ngoài đã có vài người đang đứng.
Dịch Bạch Đường: "?"
Mấy người này giống như vừa đến cửa hàng, đang đứng ngó nghiêng bốn phía, cũng có người bắt chuyện với nhau, đến khi cửa hàng được mở, một người trong số đó hỏi: "Đây là Có Tiệm Cơm phải không?"
Dịch Bạch Đường: "Phải."
Người này tiếp tục hỏi: "Ông chủ, làm cho chúng tôi một suất bánh bơ trứng gà ma thuật tình yêu và may mắn đi!"
Dịch Bạch Đường: "..."
Hắn nhìn những người này, trên mặt không biểu lộ cảm xúc, bên trong lại nghĩ thầm:
Bánh bơ trứng gà ma thuật tình yêu và may mắn?
Đây là cái quỷ gì.
Trên thế giới này tại sao lại có thể đặt tên như vậy cho đồ ăn?
Thật ra cái quỷ gì cũng không phải.
Tôn Lăng sau hai ngày đăng một đoạn video dài kia lên weibo đã đăng nhập lại vào tài khoản của mình, nhìn bình luận cùng với số lần chia sẻ trên cửa sổ của mình, đột nhiên ý thức được, sự việc có bước phát triển mới.