“Cứ cho bọn họ một cơ hội phạm quy đi”, Hồng Võ cười.
Hồng Võ lợi dụng vị phó minh chủ này không ngừng kiềm chế đám người Lý Thiệu Minh bằng các quy định kỳ quặc, lúc này đã dấy lên cơn tức giận của bọn họ. Ông ta không dám tiếp tục chạm đến giới hạn của đám người Lý Thiệu Minh nữa, hơn nữa chắc chắn Mã Tiểu Linh không phải là đối thủ của Cà Sa Phục Ma, phá lệ một lần cho bọn họ có cơ hội chiến thắng thì thế nào, bọn họ có thắng được không?
“Mã Tiểu Linh, cô cần gì phải khổ sở như vậy, bố của cô tuy sa sút nghèo nàn, nhưng cũng là một người tốt nổi tiếng trên giang hồ, chúng tôi không muốn làm cô bị thương, sao cô cứ muốn ép chúng tôi chứ?”, Hồng Võ cười cười nhìn Mã Tiểu Linh với vẻ mặt mất kiên nhẫn.
“Là do tôi không muốn đả thương các ông, môn võ công này, tôi vẫn chưa luyện tập thành thạo lắm”, Mã Tiểu Linh nhẹ nhàng lắc đầu.
“Ha ha, vậy cô hãy cho chúng tôi được mở rộng tầm mắt bằng võ công xuất chúng của cô đi?”, Hồng Võ càng cười to hơn.
“Được thôi, tôi không thể đội của Lý Thiệu Minh thua hiệp này được, tôi chỉ có thể sử dụng món võ chưa thành thạo lắm này thôi”, Mã Tiểu Linh gật nhẹ, bàn tay nhỏ nhắn trắng tuyết lật ra một lá bùa.
“Bùa chú?”, mọi người đều ngạc nhiên khi nhìn thấy lá bùa trong tay Mã Tiểu Linh.
“Đây là bí pháp không truyền ra ngoài của phái Lao Sơn, Quân Tại Tướng Thử. Nghe nói, trong năm thế hệ đệ tử của phái Lao Sơn, chỉ có một đệ tử có thể luyện thành bí pháp độc môn này. Đây không phải là võ công, mà là một loại bí pháp tu luyện chân khí, trong một thời gian ngắn có thể nâng cao công lực lên gấp bội”, Bích Tỷ bình tĩnh nhìn Mã Tiểu Linh, nhưng trong lòng hưng phấn không thôi.
Bọn họ đều biết phái Lao Sơn có loại võ công này, nhưng không ngờ Mã Tiểu Linh lại có thể luyện thành. Quân Tại Tướng Thử là một loại bí pháp mà võ sĩ có thể tạo ra hiện tượng giả thần nhập thông qua thôi miên bản thân, thực ra là năng cao công lực lên gấp bội nhờ tẩu hỏa nhập ma làm ngược dòng chân khí.
‘Rầm rầm’ một tiếng nổ lớn vang lên, sàn đấu bên phía Hư Vô lập tức nổ tung, chỗ Hư Vô vừa đứng bống chốc bị Mã Tiểu Linh đánh thủng một hố to. Hư Vô miễn cưỡng tránh được chân khí Mã Tiểu Linh tấn công, ông ta cảm nhận được chân khí cường đại của Mã Tiểu Linh, có thể so với cao thủ Thần Cấp đỉnh cao, Hư Vô khổng khỏi bị sợ toát mồ hôi.
Đọc nhanh tại Vietwriter
“Một con kiến nhỏ bé mà cũng dám khiêu chiến với ta?”, hai mắt Mã Tiểu Linh đã biến thành màu đỏ không có con ngươi.
Đứng trên sàn đấu, Hư Vô nhìn thấy chín con rồng màu đỏ khổng lồ đang quấn lấy nhau cắn xe, gầm to lao về phía ông ta, ông ta không khỏi bị sợ toát hết mồ hôi, vừa nghĩ lời muốn nói vừa biến mất trong không khí, để nhanh chóng né tránh chân khí của Mã Tiểu Linh tấn công.
Lần này, tốc độ phóng chân khí của Mã Tiểu Linh đã nhanh gấp mười lần lúc trước, Hư Vô vẫn chưa thoát khỏi phạm vi tấn công của Mã Tiểu Linh, ông ta liền cảm nhận được sàn đấu dưới chân bị Mã Tiểu Linh dùng chân khí nổ tung một lỗ lớn, cả người ông ta bỗng chốc bị nổ bay mạnh ra ngoài.
Một tiếng ‘bịch’ vang lên, khi thân hình cao lớn của Hư Vô rơi mạnh xuống đất, cả người ông ta bị những tảng đá lớn của sàn đấu bị Mã Tiểu Linh đánh nát đập cho thương tích đầy người. Ông ta vừa muốn bò dậy, liền ‘khụ’ một tiếng nôn ra máu, sắc mặt trở nên trắng bệch như tờ giấy.
“Tôi nhận thua!”
“Muốn đầu hàng? Đâu có dễ dàng như vậy? Trận đấu này hình như không có quy tắc đầu hàng này đâu nhỉ?”
‘Ba’, Mã Tiểu Linh nhẹ nhàng vung tay phải, ông ta vốn còn đang đứng cách Mã Tiểu Linh vài bước liền bị Mã Tiểu Linh tát quay về giữa sàn đấu.
Ông ta vừa bò lên định chạy đi, thì Mã Tiểu Linh đã xuất hiện phía sau ông ta, túm lấy cổ áo sau của ông ta nâng lên quật mạnh thân hình cao lớn của ông ta rơi xuống sàn đấu.
Đáng sợ quá......
Hư Vô đứng ở trước mặt Mã Tiểu Linh, bị Mã Tiểu Linh lẳng lặng nhìn đã sợ đến phát khóc.
“Này lão già, hiệp đấu này của chúng tôi, ai là người giành chiến thắng?”
“Là Mã Tiểu Linh của đội Lý Thiệu Minh các cậu...”, sắc mặt của tên phó minh chủ tái nhợt.