Mục lục
Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 224

Vừa đến trước cửa phòng, thật ngoài dự kiến, cô gặp một cô gái đẩy cửa bước ra khỏi phòng, khi nhìn thấy rõ người đó là ai, cô hơi nhướng mày, giọng nói đều đều có thêm một tia tò mò: “Nhã Đình?”

Lý Nhã Đình hôm nay khác hẳn hai lần gặp mặt trước, mái tóc xoăn sóng được làm thẳng vén qua tai. Trên người cũng không còn phong cách hàn xẻng ngọt ngào nữa mà chuyển qua phong cách thanh lịch với chiếc đầm ngắn và áo khoác blazer. Cô ta mỉm cười nhìn Mộc Tâm, dùng giọng điệu nghiệp vụ nói: “Thư ký Mộc, hiện tại tôi đang tiếp nhận vị trí trợ lý tạm thời của Đình Phong. Rất mong chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ.”

Khóe môi Mộc Tâm hơi cong lên, đây là đang tỏ ý muốn lật bài tẩy sao? Gọi cô là thư ký Mộc nhưng lại gọi tổng giám đốc là Đình Phong. Nói cái gì mà “Chúng ta sẽ hợp tác vui vẻ”? Nghe cứ như là “Kiếp chung chồng” vậy!

Cô còn có chuyện quan trọng hơn cần làm, không rảnh để uống trà xanh trà đào. Cô gật đầu với cô ta một cái rồi nắm lấy tay nắm cửa định đi vào.

Lý Nhã Đình liền đưa tay ra ngăn cô lại, nói: “Thư ký Mộc, cô có chuyện gì muốn nói với Đình Phong thì cứ nói với tôi. Tôi sẽ báo lại với anh ấy sau. Giờ anh ấy đang bận.”

Biểu cảm của Mộc Tâm vẫn trước sau như một, bình đạm đến không thể bình đạm hơn. Cô nhẹ nhàng buông tay nắm cửa ra, ánh mắt hờ hững nhìn sâu vào cô ta, nhàn nhạt nói: “Cô vừa mới đến công ty chắc là chưa nắm rõ cấp bậc chức vụ ở đây nhỉ?”

Lý Nhã Đình mỉm đôi môi đỏ hồng biểu thị cảm giác tự tin: “Trước khi đến đây tôi đã tìm hiểu rõ rồi. Chức trợ lý tổng giám đốc mà tôi đang đảm nhận, cao hơn chức thư ký cấp cao của thư ký Mộc nửa cấp. Cho nên… tôi nghĩ bản thân có quyền yêu cầu về công việc cần làm của thư ký Mộc.”

Mộc Tâm mỉm cười, nhúng vai nhẹ một cái giả vờ tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Ồ ra vậy! Nhưng khả năng cập nhật tin tức của cô có lẽ hơi chậm nhỉ?”

“Ý cô là gì?”

“Tôi nào có ý gì chứ! Tôi chỉ muốn thông báo cho cô biết… tôi bây giờ là thư ký riêng của tổng giám đốc. Chức vị… ừm… vừa hay là cao hơn cô nửa bậc đấy!”

“Thư ký riêng? Trong danh sách thăng chức của phòng nhân sự đâu có tên cô.”

Mộc Tâm nhấc tay lên nhìn thời gian trên đồng hồ: “Chắc là đã có danh sách bổ sung rồi. Giờ thì tôi có quyền vào rồi chứ?”, nói rồi cô không liếc nhìn cô ta một cái đã đẩy cửa đi vào phòng.

Lý Nhã Đình siết chặt nắm tay, giẫm đôi giày cao gót đi về phía phòng làm việc. Lúc đi đến ngã rẽ cô gặp mấy nhân viên đang đứng hóng hớt chuyện, cô lớn tiếng nói: “Mấy người làm cái gì ở đây vậy? Có tin tôi đuổi việc tất cả luôn không?”

Mấy nhân viên nghe vậy thì quay mông đi về phía phòng làm việc, miệng vẫn còn xì xầm to nhỏ:

“Hừm, lớn giọng gì chứ? Cũng có đấu lại thư ký Mộc của chúng ta đâu.”

“Xùy, lính nhảy dù* mà làm như bản thân tài giỏi lắm. Vừa nhậm chức đã chỉ tay đầu này, ra lệnh đầu kia.”

“Suỵt! Nói nhỏ thôi! Dù gì người ta cũng là em họ của tổng giám đốc đó.”

“…”

(*Lính nhảy dù: ý nói mấy người không có năng lực, chỉ dựa hơi các mối quan hệ.”

Lý Nhã Đình híp mắt, đi về phòng làm việc của mình, sớm muộn gì tôi cũng sẽ khiến thư ký Mộc của mấy người rớt đài. Đến lúc đó mấy người cứ chờ mà cuốn gối theo cô ta đi.

Trong văn phòng tổng giám đốc, Mộc Tâm vừa đi vào thì thấy Lâm Đình Phong đang họp với quản lý mấy chi nhánh nước ngoài. Anh dời mắt ra khỏi màn hình máy tính, ngước lên, nhìn thấy là cô, khí tức trầm thấp quanh người đã tản đi hơn một nửa. Anh dùng ánh mắt ý bảo cô ngồi đợi anh một lát, rồi tiếp tục nghe cấp dưới báo cáo tình hình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK