Chương 52
Anh mô giới thấy cô đồng ý thì mặt hơi đần ra, có phải mình bị gài hàng rồi hay không vậy?
Anh lấy hợp đồng chuyển nhượng ra đưa cô, hai người lập tức ký kết, tiền cũng được chuyển khoản xong. Anh mô giới thân thiện đưa chìa khóa nhà cho Mộc Tâm rồi đi về. Khi đi ra khỏi chung cư, anh nhìn tờ hợp đồng mà thở dài, haizz! Đầu năm nay làm mô giới cũng thật khó.
Trên căn hộ 501, Ngọc Điềm thấy người mô giới đi rồi thì đưa ngón tay cái lên với Mộc Tâm: “Mộc Mộc! Cậu thật ngầu.”
Mộc Tâm cười, kéo Ngọc Điềm đi ra cửa, nói: “Đi ăn thôi, rồi giúp mình dọn nhà.”
“Aizz, cậu gấp như vậy làm gì, mai rồi hả dọn đi”.
“Sắp tới mình phải đàm phán dự án sẽ không có thời gian, sẵn tiện hôm nay cuối tuần dọn luôn cho xong.”
“Thôi được rồi, đi ăn, hôm nay cậu mời đó.”
“Được, mình mời.”
Hai người đi ăn, sau đó dọn dẹp nhà cửa và đồ đạt cho căn hộ Mộc Tâm.
Sáng hôm sau, tầng cao nhất Lâm thị, tại phòng họp, Mộc Tâm đang trình bày phương án hợp tác với Linky cho mọi người và Lâm Đình Phong nghe.
Sau khi nghe qua một lượt từ quyền lợi hợp tác, lợi nhuận và chiến dịch quảng bá rất chi tiết và có số liệu thực tế rõ ràng của Mộc Tâm, mọi người đều tỏ vẻ ngoài ý muốn cùng tán thưởng năng lực của cô, nhưng Lâm Đình Phong vẫn bình tĩnh nói:
“Nếu tôi là người quyết sách của Linky, em nghĩ rằng phương án của em có gì đặc biệt để tôi đồng ý hợp tác.”
Mộc Tâm điềm tĩnh, tự tin nói: “Chúng ta có kế hoạch mở rộng thị trường mà các đối thủ khác không có.”
Lâm Đình Phong đặt hai tay lên bàn, các ngón tay đan vào nhau, vẻ mặt hứng thú nói: “Nói nghe xem.”
Mộc Tâm chuyên nghiệp trình bày: “Trong bộ tài liệu phát cho mọi người có một bản tài liệu nhỏ kèm theo, mọi người có thể xem thử.”
Dừng một chút chờ mọi người mở tài liệu, Mộc Tâm tiếp tục nói: “Giá trị của Linky nằm ở chổ nắm được công nghệ hiện đại nhất hiện nay, thương mại điện tử được phát triển mạnh mẽ trong ba năm trở lại đây đã đẩy giá trị thị trường của Linky lên mức khá cao. Nhưng đối tượng người dùng chỉ nằm ở mức sáu mươi phần trăm, mọi người biết tại sao không?”
Tiểu Mỹ Lệ lên tiếng: “Tôi nghĩ là do người tiêu dùng muốn trải nghiệm trực tiếp sản phẩm ở các cửa hàng.”
Mộc Tâm khẽ cười, nói tiếp: “Đúng, nhưng không những vậy, người tiêu dùng còn thích cảm giác được phục vụ khi đến cửa hàng mà thương mại điện tử không đáp ứng được. Vì thế tôi đã liên hệ với các trung tâm thương mại và cửa hàng mà Lâm thị từng đầu tư, chúng ta có thể liên kết cửa hàng và kênh thương mại điện tử. Làm như thế, Linky có thể trở thành nguồn cung ứng cho các cửa hàng, các cửa hàng cũng không lo lắng việc thiếu nguồn hàng. Đồng thời, người tiêu dùng mua ở cửa hàng muốn giao hàng tận nhà, có thể tận dụng đơn vị vận chuyển của Linky, để Linky nhận hoa hồng sản phẩm. Nhờ vậy Linky có thể thu cả bốn mươi phần trăm người tiêu dùng còn lại. Phần lợi nhuận cung ứng và hoa hồng từ các cửa hàng Lâm thị đầu tư cũng không phải số nhỏ.”
Lâm Đình Phong khẽ cười một tiếng, vỗ tay nói: “Rất tốt, hoàn thiện phương án, nộp lên cho tôi một bản”, nói rồi Lâm Đình Phong đứng dậy, bồi thêm một câu: “Mọi người tiếp tục làm việc, thư ký Mộc đến phòng tôi, tôi có việc muốn bàn giao.”
Mọi người nghe vậy thì lật đật giải tán về phòng làm việc, Mộc Tâm đi theo sau Lâm Đình Phong vào phòng tổng giám đốc. Tiểu A đi song song Mộc Tâm, đến nơi, cậu đóng cửa lại, bước đến đứng cạnh Lâm Đình Phong. Anh đang ngồi trên bàn làm việc, Mộc Tâm đứng đối diện anh, mỉm cười nói: “Lâm tổng có gì dặn dò ạ?”