Mục lục
Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 76

Trịnh Sâm bắt đầu kể từ lúc anh ta thành lập Sunset, anh cùng bạn gái mình đến Pháp, vượt qua rất nhiều khó khăn trong những ngày đầu xây dựng công ty. Cô ấy gần như quản ý toàn bộ mọi việc để anh ta có thể chuyên tâm thiết kế, rất nhiều nguồn cảm hứng của anh đều lấy từ cô ấy. Anh xem cô ấy như một loại tính ngưỡng mà nương theo.

Công ty có chút khởi sắc, bắt đầu có những đơn hàng từ nhỏ đến lớn, nhà đầu tư cũng ngày càng nhiều, chuỗi cửa hàng mở ra cũng ngày càng rộng. Công việc của cô ấy bận rộn liên miên, cô ấy thường xuyên lấy lý do tăng ca mà không về nhà. Có một lần anh đến công ty đem đồ ăn khuya cho cô ấy thì phát hiện cô ấy cùng với một người đàn ông khác quấn quít trên giường.

Anh và cô ấy cãi nhau một trận lớn, cô ấy vậy mà điềm nhiên mắng anh vô dụng, rồi chia tay anh, rời khỏi công ty. Nhưng không chỉ có vậy, cô ấy đem toàn bộ thiết kế tâm quyết của anh đến công ty của người đàn ông kia, còn dùng nó để giành được giải thưởng lớn. Từ đó, tính ngưỡng sụp đổ, anh bắt đầu lâm vào cạn kiệt ý tưởng. Do không giỏi quản lí nên công ty dần xuống dốc, đến bước đường cùng ngày hôm nay.

Mộc Tâm mĩm cười nhìn Trịnh Sâm: “Có muốn lấy lại những thứ thuộc về mình không?”

Trịnh Sâm khó tin nhìn cô: “Có thể sao? Tôi đã đi vào con đường cạn kiệt linh cảm rồi.”

“Thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng*. Linh cảm cạn có thể đổ đầy. Tín ngưỡng sụp đổ một khi xây lại sẽ càng kiên cố hơn. Chỉ là cậu có muốn hay không thôi.”

(*Mọi chuyện đến tận cùng rồi cũng sẽ êm xuôi.)

Trịnh Sâm xúc động nắm chặt bàn tay: “Tôi muốn.”

Mộc Tâm cười đưa tay về phía cậu: “Vậy thì… Hợp tác vui vẻ nhà thiết kế Trịnh.”

Trịnh Sâm đưa đôi tay vẫn còn hơi run rẫy bắt tay với cô, nhiệt độ ấm áp và lực đạo mạnh mẽ của cô truyền lòng bàn ta khiến cậu cảm thấy có lòng tin hơn, cậu cười nói: “Hợp tác vui vẻ.”, nhớ tới việc mình chưa biết cô là ai, cậu vỗ đầu một cái hỏi: “Thật ngại quá, tôi quên hỏi cô tên gì?”

“Mộc Tiểu Tâm.”, nói rồi cô gọi phục vụ tính tiền. Cô vừa đi ra ngoài vừa nói với Trịnh Sâm: “Anh đi theo tôi, gọi thêm nữ nhân viên kia nữa, cửa hàng đóng cửa đi.”

Trịnh Sâm gật đầu, đi theo cô vào thang máy, cậu nghiêm túc hỏi: “Vậy khi nào chúng ta nói đến chuyện hợp đồng ạ?”

“Cậu chuẩn bị đi, ngày mai giao hợp đồng cho tôi xem.”

“Dạ.”

Đi ra khỏi thang máy, cậu đi gọi nữ nhân viên kia, ba người bắt taxi đi đến một salon tạo hình.

Vừa đi vào, có một nhân viên nam trẻ tuổi ra tiếp đón, cậu ấy dùng giọng tiếng Pháp quy chuẩn, hỏi: “Xin hỏi các vị cần làm gì ạ?”

Mộc Tâm chỉ về phía Trịnh Sâm và nữ nhân viên Jolie, nói: “Tạo hình lại cho hai người này đi.”

Cậu nhân viên liền nhiệt tình dẫn hai người họ vào trong để thợ tạo hình làm cho họ. Mộc Tâm ngồi ở phòng tiếp khách vừa lật tạp chí xem vừa đợi họ.

Khoảng một tiếng rưỡi sau, cậu trai trẻ lúc nảy dẫn hai người họ đi ra, Mộc Tâm nghe tiếng thì ngẩng đầu lên nhìn. Trịnh Sâm vốn chỉ mới 25 tuổi, người rất cao, chỉ là quá gầy nên nhìn có hơi ốm yếu, cậu ta đổi kiểu tóc dài lãng tử có phần già dặn sang kiểu tóc ngắn gọn gàng, phần mái đươc vuốt ra sau, râu cũng được cạo sạch khiến khuôn mặt sáng sủa hẳn ra, cậu ta là con lai nên sở hữu một mái tóc nâu tự nhiên, da lại trắng mịn. Nhìn cậu ta, Mộc Tâm thầm cảm thán, chặc chặc! Với nhan sắc này có thể đứng ngang tầm với mấy tiểu lưu lượng* thời nay nha~.

(*Minh tinh nhỏ đang hot)

Trịnh Sâm thấy cô nhìn mình thì ngại ngùng hỏi: “Bà chủ! Cô thấy ổn không?”

Mộc Tâm nghe cậu ta gọi mình là bà chủ thì sướng rơn, ahihi! Cảm giác được làm chủ thật là thích a~ tên tiểu gia hỏa kia ngày nào cũng được nghe một tiếng sếp, hai tiếng boss, ba tiếng ông chủ chắc vui vui vẻ vẻ lắm nhỉ? À mà khoan! Sao tự nhiên lại nghĩ tới tên lưu manh đó chứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK