Đêm khuya thanh vắng, khi trăng đã treo trên cành. Sau một ngày bận rộn, đại sư âu Dương lên giường đi ngủ sớm. Hắn ôm một đống thượng phẩm linh thạch ở trong tay mà chính mình vừa vất vả mới có được, cũng đang tính toán Ký Lục thạch trong túi còn nhiều hay không. Bỗng, cửa phòng bị một lực nhẹ nhàng đẩy ra rồi một luồng gió thơm ùa vào. Mộ Vân Hải với mái tóc bạc trắng như tuyết đang rụt rè đứng ở trước cửa và ôm đàn nhị mà nhìn mình. Buổi tối,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.