"Rất xinh đẹp phải không, từ nhỏ ta đã tranh giành cơ thể với tiên nhân, cho nên gần như không có ký ức gì chuyện khi còn bé. Ký ức duy nhất mà ta nhớ rõ khi đó đều là Hồ Vân chơi đùa với ta." Mộ Vân Hải đứng ở bên cạnh âu Dương và nhẹ giọng nói. "Bỗng một ngày Hồ Vân rủ ta vào trong giấc mơ của hắn, hắn cho ta thấy một thành phố rất xinh đẹp. Thành phố đẹp như thể nó không tồn tại trên thế giới này vậy. Hắn nói chỗ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.