Từ không gian màu trắng tinh bay ra, giẫm lên Tịnh Tử bay đến bên cạnh mấy nghịch tử. Trần Trường Sinh bị Lãnh Thanh Tùng ấn lại đã an tĩnh lại, ánh mắt đờ đẫn giống như một con rối. Con rối? Chết tiệt! Tiểu tử này sẽ không tự mình chạy đến chứ! âu Dương đáp thẳng xuống trước mặt Trần Trường Sinh, tát một cái. Tiếng bạt tai thanh thúy khiến Trần Trường Sinh đang ánh mắt đờ đẫn lấy lại tinh thần, sau khi nhìn thấy âu Dương, vẻ mặt Trần Trường Sinh có chút thả...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.