Sư phụ quay lưng, vô số người truy sát, khiến Thường Hiểu Nguyệt một đường trốn chạy cũng hơi mỏi mệt, nhưng lúc này trong lòng nàng lại có chút vui mừng nho nhỏ. Chí ít trên thế giới này vẫn còn có người quan tâm mình! Mà người quan tâm mình cũng chính là người mình quan tâm! Không chuyện gì khiến nàng vui vẻ như chuyện này! Mắt Thường Hiểu Nguyệt cong cong hình trăng lưỡi liềm, nàng hơi mỏi mệt sau vô số lần xuyến phá bước nhảy không gian, lại còn bôn ba lên đường. Chỉ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.