Trần Trường Sinh vừa dứt lời tất cả cảnh vật xung quanh đều nhanh chóng tan vỡ, Hồ Vân trước mặt hắn bắt đầu méo mó cuối cùng hóa thành một đám sương mù nhỏ biến mất tại chỗ. Khi tỉnh lại lần nữa Trần Trường Sinh đã nằm trên mặt nước thở hổn hển, quần áo ướt đẫm mồ hôi lạnh. Cơ thể đầy sẹo ban đầu và quần áo rách nát đều đã được thay đổi. Vẻ mặt Trần Trường Sinh tái nhợt nằm ngửa trên mặt nước nhìn bầu trời giống như soi gương, bỗng nhiên phá...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.