Nghe âu Dương nói, Đồ Vân lau nước mắt ngừng khóc, ngơ ngác nhìn âu Dương, hình bóng Hồ Vân giống như đang chồng vào thiếu niên trước mắt. Áo xanh nặng như núi, bình thường luôn không nghiêm túc nhưng đến lúc mấu chốt cũng đáng tin nên khiến người ta cảm thấy yên tâm. Đồ Vân nhìn âu Dương, nàng vốn đang khóc thảm thiết thì đột nhiên lại nở nụ cười. Nàng vừa khóc vừa cười khiến nàng vốn nghiêm túc trông rất buồn cười. "Trời ạ, không phải bị kích thích quá mạnh nên bà lão...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.