Trên mặt của âu Dương một lần nữa hiện lên bộ dạng cười đùa tí tửng sau khi đã nhặt lại lòng tự tin của mình. Hắn chỉ tay vào trụ nâng trời to lớn. Gì mà ngay cả hoa văn đều không có, đúng là không có bức cách? Nhìn thì rất lớn, trông thì ngon mà lại không dùng được! Cảm giác còn không bằng sau khi ta rời giường vào mỗi sáng sớm! … Nghe lời nói của âu Dương lại bắt đầu đi chệch, Tiên Nhất đứng ở bên chợt lộ ra vẻ mặt trợn mắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.