âu Dương cảm thấy bản thân quá rẻ rúng. Lúc bận như chó, hận không thể nằm yên phơi nắng ở đây mỗi ngày. Bây giờ cuối cùng cũng được phơi nắng thì lại cảm thấy cả người khó chịu như có kiến đang bò. Kiếp này hắn số khổ, muốn hưởng phúc cũng không được! âu Dương ngồi phịch trên ghế nằm nhìn đám mây trắng trải dài trên nền trời mà ngơ ngác. Bỗng một tiếng nổ lớn vang lên trên trời như có người gõ mạnh vào chiêng ngay cạnh màng nhĩ của hắn. âu Dương trợn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.