Cụ thể đi trù tính như thế nào, ta cũng không có đi hỏi Thục phi.
Chuyện này, càng ít người biết, nàng càng an toàn.
Ta cũng càng an toàn.
Kể cũng lạ, mặc dù hiện giờ hoàng hậu có thai, nàng ta vẫn có bản lĩnh khiến cho cả hậu cung đều không có ai có tin vui.
Chỉ có một mình nàng ta, hoan hoan hỉ hỉ.
Hôm nay, ta vẫn nấu hai bát canh tránh thai.
Canh dược vừa mới được sắc xong, hoàng thượng lại đột nhiên đẩy cửa mà vào.
“Tống chiêu dung, trẫm nghe nói nàng thường uống thuốc, có chút lo lắng, hôm nay cố ý mời viện sứ đến xem một chút.” Hoàng thượng nói xong, ngăn cản ta và Vương Hi Trừng, chắn ở trước bàn.
Dường như rất sợ ta hất đổ canh dược.
“Viện sứ, điều tra cho kĩ, thuốc này đến tột cùng có tác dụng hay không, vì sao Tống chiêu dung đã uống lâu như vậy cũng không thấy ngừng thuốc.”
Ta nhìn về phía hoàng thượng, mi tâm hắn nhíu chặt, từ sau khi vào cửa liền không nhìn ta một cái, hoàn toàn không giống như quan tâm thân thể ta mới đến tra thang thuốc.
Ngược lại giống như đến để hưng sư vấn tội.
Ta dứt khoát quỳ gối ở một bên.
Một lúc sau, viện sứ mới mở miệng: “Hồi hoàng thượng, canh dược này quả thật có tác dụng ôn bổ, có thể cường thân kiện thể, bồi dưỡng nguyên thần. Chiêu dung nương nương cũng có thể uống thường xuyên.”
“Còn ngươi thì sao?” Hoàng thượng chỉ một y sĩ khác hỏi.
“Như lời viện sứ nói.”
Hỏi liên tiếp ba câu, lông mày của hắn mới giãn ra.
Nâng ta quỳ gối ở một bên dậy, cười nói: “Như vậy trẫm yên tâm hơn nhiều rồi.”
“Đa tạ hoàng thượng yêu mến.”
Ta lạnh mặt tạ ơn.
Hoàng thượng dường như cũng nhận ra được ta không vui, khoát tay: “Đưa vào đi.”
Lụa là gấm vóc, kim ngân châu ngọc chất đầy tẩm điện của ta.
“Nàng bây giờ đã là chiêu dung, cũng nên sắm thêm chút y phục trang sức mới.”
“Nếu thuốc thang không có gì đáng ngại, trẫm còn có việc ở tiền triều, lúc trở lại sẽ đến thăm nàng.”
Dứt lời, để lại một phòng đồ ban thưởng, rời khỏi Nhụy Họa Hiên.
Sau khi hắn rời đi, ta đóng cửa phòng lại, đuổi các cung nhân khác đi. Vương Hi Trừng vẫn cúi đầu đứng ở một bên, sau đó liền ngồi xuống đất.
“Dọa c.hết người rồi.” Nàng lau mồ hôi lạnh trên trán, thấp giọng thở dài.
Ta ngồi xuống, uống một ngụm trà, mới chậm rãi mở miệng, “Muội đã sớm biết rồi?”
Nàng ngồi trên mặt đất cũng không đứng dậy, siết chặt lấy khăn tay trong tay, nói ra một câu từ kẽ răng: “Ừm.”
Hôm qua, nàng đột nhiên để cho cung nữ bên người mình đưa đến cho ta một hộp bánh đào xốp giòn, cũng dặn ta nhất định hôm nay phải ăn, bằng không sẽ không còn giòn.
Ta mở bánh đào xốp giòn ra, phát hiện một tờ giấy để lại lời của nàng ở bên trong: “Ngày mai hoàng thượng đi kiểm tra thuốc.”
Ta yên lặng trộn giấy vào bánh đào xốp giòn ăn.
Ta đã sớm nói qua với Vương Hi Trừng, tất cả phi tần trong cung đều có tình báo, ngôn hành cử chỉ cần phải cẩn thận.
Không ngờ, lần đầu tiên cẩn thận, lại gửi gắm một câu như vậy.
Nhìn qua có vẻ như ta vẫn bình tâm yên tĩnh như trước, nhưng trên thực tế ta sớm đã bị mấy chữ ngắn ngủi trên tờ giấy làm cho tâm thần không yên.
Không phải vì ngày mai hoàng thượng đến, mà là bởi vì Vương Hi Trừng lại mạo hiểm đem chuyện này nói cho ta biết.
Nếu không phải nàng biết canh dược có vấn đề, tuyệt đối sẽ không như thế!
Lúc đó, ta bỗng chốc hoảng sợ.
Nhưng trước mắt lại không phải là canh giờ để hoảng sợ.
Hoàng thượng muốn đến kiểm tra thang thuốc, nhất định là phương thuốc lúc trước đã bị nhìn ra manh mối.
Ta chỉ thành thành thật thật nói sắc thuốc theo phương thuốc kia, không lựa chọn cách chế biến canh tránh thai là được.
Nếu không phải nàng thông báo trước, hôm nay chỉ sợ đã kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Vừa rồi khi đối mặt với hoàng thượng, ta cũng không bối rối như vậy, hiện tại chỉ cảm thấy áy náy bất an, không dám nhìn nàng.
“Trừng nhi muội nghe ta nói, ta có suy xét của ta, chỉ là hiện tại không biết nên nói cho muội biết như thế nào.”
“Ta...”
Ta đang suy nghĩ có nên đem chuyện tử quý mẫu tử nói cho nàng biết hay không, có thể với tính cách của nàng, sau khi biết tất nhiên lại kinh hồn táng đảm.
“Tỷ tỷ!” Vương Hi Trừng nhặt được một viên mứt kẹo từ trong đĩa ném vào trong miệng, lúc này mới tiếp tục nói, “Tỷ tỷ không cần giải thích.”
“Tỷ tỷ, tỷ tinh thông y lý, lại quen thuộc dược liệu, kê đơn nhất định là không đúng sự thật.”
“Lúc đó muội lo lắng có người sẽ lợi dụng phương thuốc, cố ý đưa phương thuốc cho một trưởng bối trong nhà, để cho trưởng bối giúp muội xem kỹ một chút.”
“Qua mấy ngày, thư đến, trong thư nói có một lang trung giang hồ nổi danh đã xem phương thuốc, nói chính phương thuốc không có vấn đề gì, chỉ là trong đó vài vị thuốc nếu dùng một mình, là có...”
Vương Hi Trừng dừng một chút, dè dặt nhìn ta: “Hiệu quả tránh thai. Chỉ là dược tính thấp, cứ cách bảy ngày lại phải uống một lần.”
“Vậy muội vì sao lại như thế?”
Trong lòng ta mơ hồ có chút đau đớn, nàng đã sớm biết, nhưng vẫn một mực phối hợp với ta trước mặt ta, chưa bao giờ hỏi ta thêm một câu.
Với tính cách của nàng, nên sớm hỏi ta mới đúng.
“Tuy rằng tỷ tỷ sau khi nhập cung liền thay đổi rất nhiều, nhưng đối xử với Trừng nhi còn tốt hơn trước kia. Trừng nhi là một kẻ ngốc, chỉ dựa vào tỷ tỷ mới miễn cưỡng đứng vững trong cung, để phụ thân ở triều đường cũng có thêm phần dựa vào.”
“Tỷ tỷ làm như vậy nhất định là có đạo lí, huống gì Thục phi nương nương và chiêu nghi tỷ tỷ liên tiếp xảy ra chuyện, nếu muội thật sự có thai, chỉ sợ cũng không giữ được. Vô duyên vô cớ lại phải chịu thêm tội.”
“Tỷ tỷ, Trừng nhi sẽ không nói lung tung.”
Nói xong nàng túm lấy ống tay áo ta, mong chờ nhìn ta: “Hôm qua hoàng thượng vội vàng đến hỏi ta bình thường thì lúc nào uống thuốc. Ta cảm thấy có chút bất an, lúc này mới nghĩ cách nói cho tỷ tỷ biết.”
“Tuyệt đối không phải do Trừng nhi cản trở từ bên trong.”
Ta tưởng chừng như bị nàng làm cho tức đến phát khóc.
Vào miệng nàng, ngược lại là nàng làm sai cái gì đó.
Rõ ràng là ta lừa gạt nàng làm chuyện làm tổn thương nàng, sao nàng ngược lại không trách ta, còn có dáng vẻ sợ ta tức giận.
Tại sao nàng lại ngốc nghếch đến như vậy?
Người giống như nàng, một mình ở hậu cung đã sớm bị ăn tươi nuốt sống, làm sao còn mạng ở đây?
Ta nhất thời lại không biết mình nên cười hay là nên khóc, lại chọn một viên mứt kẹo từ trong đĩa đặt vào lòng bàn tay nàng: “Có tỷ tỷ ở đây, nhất định sẽ bảo vệ muội chu toàn.”
Danh Sách Chương: