• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rất nhanh, thánh chỉ sắc phong thái tử liền được ban xuống.

Ta mặc một thân đỏ rực, đeo tua rua vàng ròng mà mình yêu thích nhất, từng bước lắc lư, nghe thanh âm của tua rua nhỏ vụn bên tai, đi vào Thanh Khôn Cung.

Hoàng hậu mặc một thân hoa phục, dung mạo diễm lệ, lúc nhìn thấy ta rõ ràng có chút kinh ngạc.

“Hôm nay Đức phi nghĩ thế nào mà lại đi đến Thanh Khôn Cung của bổn cung?”

Ta chậm rãi phúc thân: “Hôm nay ý chỉ sắc phong thái tử đã được ban xuống, thần thiếp đặc biệt đến chúc mừng hoàng hậu.”

“Đức phi bây giờ đang thịnh sủng, theo lí mà nói cũng sớm sinh thêm một hài tử cho hoàng thượng.”

“Thần thiếp phúc bạc.”

Vừa dứt lời, ta liền nhìn thấy đại thái giám bên cạnh hoàng thượng bưng một cái đĩa đỏ nạm viền vàng đi đến.

“Hoàng hậu nương nương, hoàng thượng cảm niệm nương nương sinh hạ hoàng tử, đặc biệt ban thưởng một ly rượu.”

“Cái gì?” Hoàng hậu vốn đã quỳ xuống, nghe nói như vậy liền ngẩng đầu, tức giận nói, “Bổn cung sinh hạ thái tử, ngay cả mẫu gia của bổn cung cũng đều được phong thưởng, bổn cung chỉ được ban thưởng một ly rượu?”

“Hoàng hậu nương nương, mời.”

Trong lòng công công biết rõ, dù sao hoàng thượng lúc này ngay cả ý chỉ đoan trang thục thận như vậy cũng lười chuẩn bị, chỉ nói qua loa một câu.

Hoàng hậu đã ở hậu cung nhiều năm, làm sao có thể không hiểu đây là ý gì.

Lập tức đứng lên: “Đây là rượu độc? Hoàng thượng muốn ban c.hết bổn cung? Tại sao?”

“Tại sao?”

“Đức phi nương nương...” Công công nhìn thấy ta vẫn còn đứng cách đó không xa, có chút khó xử nhìn ta một cái.

“Nếu hoàng thượng đã phong thưởng, hoàng hậu liền nghe theo đi. Bổn cung cũng không ở đây nữa, cáo lui trước.” Dứt lời, ta lại phúc thân.

“Đức phi! Ngươi... tiện nhân này!” Hoàng hậu đột nhiên tỉnh ngộ, chỉ vào phương hướng của ta mà mắng chửi, "Ngươi đã sớm biết rồi có phải không?”

“Hoàng hậu nương nương đang nói gì vậy? Thần thiếp nghe không hiểu.” Ta đứng ở xa đáp.

“Sớm đã đến dạy ta cách lung lạc thánh tâm, còn để cho Thục phi cấm túc trong cung không thể đối nghịch với ta, để cho ta an tâm dưỡng thai! Ngươi rốt cuộc đã giở trò quỷ gì?”

“Tống Dung! Ngươi rốt cuộc đã làm cái gì!”

Nàng ta liều mạng mắng chửi, nhưng một đám tiểu thái giám bên cạnh đã sớm vây quanh nàng ta tại chỗ.

Vô luận nàng ta có dùng sức giằng xé như thế nào, cũng đều vô ích.

“Bổn cung là sinh mẫu của thái tử! Các ngươi dám sao?”

Nàng ta hét lên một tiếng cuối cùng.

Ta đứng ở cửa cung, nhìn rượu độc được rót vào trong miệng nàng ta từ xa, lúc này mới xoay người.

“Hoàng hậu nương nương, thần thiếp chỉ biết thiên đạo phân minh, hết thảy đều là gieo gió gặt bão mà thôi.”

“Những người ngươi đã hại c.hết, đều đang chờ đợi ngươi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK