- Chị tôi đã ăn phải bùa mê thuốc lú gì đó của ông rồi!
Họ định dùng vũ lực để cướp đi T"ara, song lúc đó, Veronica với Drake cũng chỉ quanh quẩn chiến lực cấp cao. Mà đừng nói là lúc đó, kể cả là bây giờ, khi hai chị em bọn họ đã được xếp vào hàng ngũ mạnh nhất lục địa, cũng chẳng có cửa nào để đấu lại Shazam - T"ara cả!
Rất may là cặp vợ chồng son đã nương tay, chứ không thì Veronica cùng Drake cũng chẳng còn toàn mạng để mà trở về Núi Thép. Cả hai báo lại chuyện này cho bố mình, và vị tộc trưởng thứ ba mươi ba của ngọn Núi Thép là một kẻ cực kì cơ hội!
Ông nhận thấy rằng, đây không chỉ là một dịp hoàn hảo để mang con gái yêu trở lại, mà còn có thể tiện tay quơ một ít đồ vật từ thành bảo của Shazam. Tích lũy của một Tiên nhân hàng trăm năm qua là một con số rất khổng lồ, không cách nào tưởng tượng được. Chúng dư sức để biến cả vùng Núi Thép thành một đặc khu kinh tế mới.
Vậy nên, vị tộc trưởng này mang theo toàn bộ tộc nhân của mình, nướng vào một canh bạc chỉ được phép thắng. Đúng là Shazam có chiến lực cá nhân mạnh mẽ, song bên Núi Thép cũng đâu có kém nhiều. Họ người đông thế mạnh, kiến còn có thể đè chết voi, huống chi đây là một bầy sói!
Mang theo tâm lý được ăn cả ngã về không như vậy, một trận chiến đẫm máu đã nổ ra bên dưới chân tòa thành Shazam. Trái với dự đoán của vị tộc trưởng, Shazam cũng có thế lực riêng của mình, đó là những người được ông nuôi dưỡng chăm sóc từ khi còn là cô nhi.
Hai đạo quân lao vào nhau, bỏ lại không biết bao nhiêu xương và máu thịt. Sức mạnh của trận chiến lớn tới nỗi, nó làm cải biến luôn toàn bộ địa hình cánh rừng Shazam! Đất bị đánh lõm xuống, chạm tới một mạch nước ngầm, tạo nên địa hình đầm lầy như hiện tại.
Bản thân máu và thịt của những cường giả cũng là chất dinh dưỡng cực tốt để thúc đẩy sinh mệnh phát triển. Từ trên nấm mồ của họ, cây cối và sinh vật tiến hóa trở nên mạnh mẽ hơn, hùng vĩ hơn, dẫn tới cục diện Shazam hoang dã và nguy hiểm bây giờ.
Những người Núi Thép đã chiến đấu rất quả cảm, hay có phần mù quáng thì đúng hơn! Không chỉ một lần, Shazam kêu gọi hai bên ngưng chiến, song "bố vợ" của ông giống như có thâm thù đại hận gì với Shazam vậy, vẫn liều mạng xông lên chiến đấu tiếp.
Trận đấu chỉ thật sự ngừng lại đối với Shazam khi vị tộc trưởng ngã xuống. Đó là một tai nạn, Shazam không thật sự muốn bố của T"ara bị thương tổn, có điều họ đang ở trên chiến trường. Đao kiếm vốn không có mắt, và Shazam chỉ hơi quá tay...
Nhìn thấy cha mình gục ngã, T"ara hét lên một tiếng đau lòng. Cô đã không muốn tham dự trận nồi da xáo thịt này, và cô thật sự không tham gia! Tất cả những gì T"ara làm là đứng ngoài cuộc chiến, khóc lóc van xin cha mình ngừng tay.
Nỗi đau mất cha quá lớn, cùng cảm giác ăn năn xấu hổ, đã khiến T"ara đi tới lựa chọn cực đoan nhất! Shazam đã nhận ra những dấu hiệu, nhưng ông bị thương bởi cuộc chiến, nên đã chậm một bước! Bằng chính thanh kiếm gãy đôi của cha mình, T"ara đâm xuyên nó qua trái tim cô!
Không chỉ vậy, cô còn vận dụng đấu khí, phá nát toàn bộ cơ thể mình, khiến cho bản thân chết tới mức không thể chết hơn được nữa! Tất cả những gì Shazam còn níu giữ được chỉ là một cái xác vô hồn nát bấy của T"ara!
Trong cơn điên loạn, Shazam phát điên, sử dụng một nguyền rủa tối thượng, dẫn tới toàn bộ vùng không gian đã bị bẻ gãy khỏi dòng thời gian. Đầm lầy Shazam ở thế giới thực tại vẫn là một địa điểm có thật, nhưng ở thời điểm Đại nguyền rủa, một hình chiếu của nó đã bị bóc ra.
Trong hình chiếu này, tất cả những sinh vật, bao gồm động lẫn thực vật đều bị sao chép vào, cùng với đó là tòa thành Shazam. Đó là lí do mà tại sao ở thế giới hiện tại, chẳng có tòa thành nào, song ở thế giới này lại tồn tại một tòa thành cổ.
Đối với Shazam, đây là một kết quả chấp nhận được! Thế giới hình chiếu này sẽ là mồ chôn của ông ta với người vợ yêu của mình, cho tới khi hao hết năng lượng và tự sụp đổ. Tuy nhiên có một điều Shazam không ngờ, là oán hận của ông quá lớn!
Nó giống như một thứ mật ngọt, hấp dẫn rất nhiều các tổ chức tà giáo tiến tới đầm lầy Shazam tìm tòi. Rất nhiều giáo phái đã phải trắng tay ra về - một số thậm chí còn không có cơ hội trở về, có điều có một tổ chức đã thành công.
Chúng tìm được điểm liên kết giữa hai thế giới, và tiến vào bên trong Shazam-hình-chiếu. Tại đây, chúng thỏa thuê thực hiện vô số nghi thức tà ác, không sợ bị giáo hội phát hiện và tiêu diệt. Những nghi thức tà ác này đã đánh thức linh hồn của Shazam dậy.
Sau khi mất vợ không lâu, Shazam do quá thương nhớ, cộng thêm với vết thương phát tác sau trận chiến, nên đã nhanh chóng tử vong. Đáng lý linh hồn của ông phải quay trở về với vòng tay của thần chết rồi, nhưng không biết vì lý do gì mà Shazam vẫn tồn tại được dưới dạng linh hồn.
Dù không còn bất cứ sức mạnh nào, song với tri thức của một học giả, Shazam vẫn có thể nghiên cứu ra một hai phần về tình trạng của thế giới hình chiếu này. Tầng bên ngoài cùng, là cái mà Gatrix gọi là thế giới tuyết, là lớp rào chắn đầu tiên của thế giới hình chiếu đối với sự thật.
Bản thân Shazam mới chỉ thức tỉnh khoảng một trăm năm trở lại đây, nên ông không thể nào biết hết được những sự kiện đã diễn ra trong lúc linh hồn mình an nghỉ. Có lẽ thế giới tuyết đó là một công cụ của giáo phái, giúp che chắn họ khỏi tầm mắt của giáo hội.
Tiếp bên trong chính là hình chiếu của Shazam, kể từ thời điểm Shazam buông ra nguyền rủa kia. Trải qua từng đó thời gian, thế giới này vẫn tiếp tục diễn biến và phát triển. Song khi tới một lúc nào đó, thế giới này rồi sẽ sụp đổ, bởi nó không được hiện thực tiếp thêm năng lượng.
Còn khu vực xung quanh tòa thành, nơi mà họ gọi là tử giới, chính là bãi chiến trường năm đó giữa tộc Núi Thép và tòa thành Shazam. Lời nguyền của Shazam đã biến cả vùng đất này trở thành một bãi tha ma nơi kẻ đã chết không được yên nghỉ.
Họ cứ lang thang khắp nơi khắp chốn, tấn công bất cứ sinh vật sống nào tiến vào bên trong tòa thành. Nếu như họ bị đánh tan, thì một thời gian sau, tử giới sẽ "hồi sinh" họ lại, tiếp tục cuộc đời đày đọa không thể an nghỉ này.
Shazam không dùng khái niệm lớp thế giới của Gatrix để diễn giải về khu đầm lầy hiện tại, nhưng khả năng là do ông ta còn chưa tiếp xúc đủ sâu với những tri thức đó. Kiến thức của Gatrix đến từ con mắt của thần linh, là một dạng ăn gian, đâu thể tính đúng không?
- Tuy nhiên ngay tới bên trong tòa thành này, cũng tồn tại một vùng không gian kép nữa các bạn của ta!
Shazam ngừng lại câu chuyện, trầm ngâm suy tư.
- Có vẻ như đám tà phái đó đã tạo thêm ra một không gian phụ nữa, nằm sâu ở tận cùng bên trong thế giới hình chiếu này. Đấy hẳn phải là đại bản doanh của chúng, tuy nhiên ta cũng không có cách nào nhìn được bên trong thế giới đó có cái gì!
- Làm sao ông biết còn một thế giới phụ nữa?
Gatrix thu dọn đồ đạc. Bọn họ đã đánh chén và nghỉ ngơi đủ để chuẩn bị cho cuộc phiêu lưu kế tiếp rồi.
- Vì ta đã nhìn thấy những kẻ đó xuất hiện từ giữa không khí. Ta không dám tiến theo chúng vào trong thế giới đó, nên chỉ đứng nhìn từ xa, đồng thời theo dõi cách chúng vận hành. Tại bốn cây tháp nằm ở bốn phía của tòa thành có đặt một phong ấn.
Shazam phẩy tay, vẽ ra một bản đồ bằng khói sương.
- Các bạn cần phải mở hết cả bốn phong ấn này, thì thế giới phụ đó mới có thể được mở ra...
- Nhưng chúng tôi cần phải làm thế để làm gì?
Vera nghiêng đầu hỏi. Khá lắm, giả ngu rất khéo! Gatrix thầm khen trong lòng. Shazam mím môi, thở dài.
- Thế giới này đã bị khóa lại! Ta không biết bằng cách nào mà đám tà giáo đó làm được điều này, song theo như lời kể của các bạn thì chỉ có thể tiến vào, chứ không có cách nào rời đi cả. Đáp án của mọi câu hỏi đó phải nằm bên trong thế giới tận cùng, bởi theo quan niệm của một nhà nghiên cứu như ta thì...
- Dù câu trả lời có khó tin đến đâu, song khi đã loại bỏ đi tất cả các trường hợp sai thì nó chính là chân lý, đúng không?
Gatrix lên tiếng ngắt lời Shazam. Vị Tiên nhân gật đầu tán thưởng.
- Mọi điều tra của ta trong suốt từng ấy thời gian đều chỉ hướng về phía thế giới tận cùng. Đây là nơi duy nhất mà ta không tài nào tiến vào được, nên khả năng rất cao đây chính là đáp án mà hai bạn tìm kiếm.
- Như vậy ông đã chứng kiến thêm một tà giáo đồ nào trong suốt thời gian vừa qua chưa?
Shazam lắc đầu, lướt đi một đoạn, đứng trước khung ảnh của mình.
- Đã lâu lắm rồi ta không còn thấy một người nào trong thế giới này! Có một đợt, chúng bỗng nhiên hốt hốt hoảng hoảng chui ngược hết trở lại thế giới hình chiếu, rồi tiến vào bên trong thế giới tận cùng. Kể từ thời điểm đó, chúng không còn xuất hiện trong tầm mắt của ta nữa.
- Đó là khoảng bao lâu?
- Cỡ... gần hai trăm năm về trước thì phải... mà các bạn đừng nên theo đuổi quá sâu mốc thời gian, bởi chưa nói tới chuyện lịch đo lường của chúng ta khác nhau, chỉ riêng dòng chảy thời gian giữa hai thế giới có tương đồng hay không cũng là cả một vấn đề rồi!