Trong cái cối xay thịt đó, Địa Ngục diễn sinh ra đủ loại chủng tộc, tìm mọi cách tiến hóa để thích nghi với hoàn cảnh. Đứng đầu trong chuỗi thức ăn tất nhiên là các ác ma rồi! Ác ma là một sinh vật tiến hóa bậc cao nhất trong địa ngục, với thân thể to lớn như một tòa nhà ba tầng. Hình dạng và thuộc tính của chúng phụ thuộc vào nhiều nhân tố, nhưng đặc trưng của chúng là cặp cánh dơi khổng lồ thì không có cách nào lẫn đi đâu được. Bất kể là một chủng tộc nào, khi có cơ hội tiến hóa, đều luôn nhắm tới mục tiêu tối thượng là trở thành một ác ma! Để làm được điều đó, bọn chúng cần phải cắn nuốt lẫn nhau tới một ngưỡng nhất định, rồi tìm thời cơ thích hợp để lột xác! Có thể nói, ác ma là hình tượng hoàn mỹ nhất được Địa Ngục tán thành, cũng giống như thiên thần trong mắt loài người vậy!
Hiện tại ở nơi đây ghi nhận mười ba vị quân chủ, chia nhau cắt cứ cả Địa Ngục. Mang tiếng là chiếm cứ toàn bộ thế giới, song thực chất, lãnh thổ của họ chỉ tập trung vào một số khu vực nhất định, còn những khu vực khác khắc nghiệt và hung hiểm tới mức cho dù là một quân chủ cũng không dám tùy tiện tiến vào!
Thứ bậc thấp hơn các ác ma là những sinh vật có hình dạng vô cùng kì quái, thiên biến vạn hóa, nhưng cũng rất mạnh mẽ, được gọi là ma quỷ! Đây cũng là đối tượng thanh trừ chủ yếu của các tu sĩ trên dương gian, bởi lũ ma quỷ thích nhất là thành lập những khế ước lừa bịp, rồi chiếm đoạt linh hồn những kẻ ngu xuẩn dám giao ước với chúng. Tuy mạnh mẽ, song các ma quỷ thường lựa chọn sử dụng đầu óc và ngôn ngữ hơn là vận dụng cơ bắp, khác hẳn với các ác ma.
Thấp hơn ma quỷ là những quái vật, hay nói cách khác là những chủng tộc còn lại. Các thế lực nuôi quái vật làm tay sai, khi cần thì đem ra ăn luôn cũng được. Trong đó, đứng ở dưới đáy của chuỗi thức ăn là những u hồn. U hồn là những linh hồn vì nhiều lí do mà rơi xuống Địa Ngục, hoặc do tự bản thân Địa Ngục sinh ra. Một u hồn trên trần thế có thể tạo thành một thảm họa, song ở nơi đây, chúng chỉ là thức ăn cho các sinh vật địa ngục mà thôi! Nói như vậy để có thể thấy, cuộc sống dưới đây tàn khốc đến nhường nào! Tất nhiên, cái gì cũng có ngoại lệ, ví dụ như một trong mười ba quân chủ, Thần Chết, thực chất là một u hồn tiến hóa tới cùng cực, trở thành một tồn tại đỉnh cao của Địa Ngục, đủ để sánh ngang với những ác ma mạnh mẽ nhất!
Ở một nơi mạnh được yếu thua như thế này, chuyện tranh đấu và lật đổ nhau diễn ra như cơm bữa, bởi sâu thẳm trong tim, chẳng sinh vật nào ở Địa Ngục nể phục lẫn nhau hết! Tuy nhiên, chỉ có một tồn tại duy nhất được cả thế giới thừa nhận, đó là một ác ma đặc thù có tên Maloch! Bọn họ gọi ác ma này là Hoàng Đế Không Ngai, vì kẻ đó chẳng cần sự thần phục của ai hết! Hắn chỉ ngồi lặng im nên một ngọn núi thuộc Dãy Núi Dao Sắc, mặc kệ cho các quân chủ khác muốn làm gì thì làm! Nhiều quân chủ đã thử tìm Maloch để đọ sức, và mặc dù không ai biết kết quả cuộc chiến như thế nào, song nhìn vào thái độ ngoan như cún của các quân chủ khi nhắc tới Hoàng Đế là đủ hiểu!
Và đứng giữa thời cục hỗn loạn như vậy, Kirin nổi lên như một thế lực nhỏ nhưng rất đáng gờm! Dưới sự phò tá của Succubus Akasa, Kirin mau chóng khuếch trương thế lực của mình, thu thập tay sai, nuốt chửng những thế lực khác xung quanh để trở thành một lãnh chúa tương đối nổi danh trong phạm vi quản lý của Hầu tước Nosfretatu!
Đúng như Akasa dự đoán, Kirin là một ác ma bẩm sinh, và có thể là ác ma đặc thù nhất Địa Ngục từng đản sinh! Dựa vào tố chất thân thể vô cùng chênh lệch, Kirin đè bẹp đối thủ "cùng đẳng cấp", cắn nuốt chúng, hấp thu sức mạnh và tiếp tục trở nên mạnh mẽ hơn. Tốc độ quật khởi của Kirin quá nhanh, cho tới mức hắn đã thay thế luôn vị trí của ma quỷ Xuljie, đại tướng dưới trướng quân chủ Mob"meb, một ác ma luôn luôn đói.
- Ta không muốn nhìn thấy mặt cô nữa! Cút đi!
Kirin vung tay, hất tung chiếc bàn và những chén đĩa trên đó vào tường! Đứng trước mặt hắn, Akasa cắn chặt môi, hai nắm tay run bần bật. Đầu óc cô như mụ mị đi, lặng người trước sự vô tình của Kirin.
- Như ngài mong muốn!
Akasa xoay người, để lại trong không khí những giọt nước mắt vương vãi, cúi đầu đi thẳng. Thực chất cô đã đoán được rồi sẽ có một ngày như thế này!
Vốn ban đầu, Akasa vui lắm, vì cô kiếm được một chỗ dựa cực kì mạnh mẽ, mà lại ngây ngô dễ điều khiển. Cô thậm chí còn vẽ ra một viễn cảnh Kirin thống trị thế giới, còn cô thì thống trị hắn! Song đời ai biết chữ ngờ!
Càng ở gần Kirin, cô càng bị hấp dẫn bởi hắn! Vốn ban đầu chỉ là thao túng, rồi khi nào không hay, cô dốc hết sức, tận tâm tận tụy lo nghĩ cho hắn, bảo vệ hắn khỏi cái thế giới tràn ngập lừa lọc và phản bội này.
Akasa bật cười, nhưng nước mắt cô mặn chát! Không hiểu sao cô đã từng nghĩ mình thật là một thứ gì đó rất đáng tự hào, ít nhất là so với những kẻ nịnh hót đi theo Kirin!
Khi thế lực mở rộng, Kirin có thêm càng nhiều tay sai, và cũng quen biết thêm càng nhiều mĩ nữ. Mặc dù Akasa cũng là một Succubus rất xinh đẹp, song Kirin rồi cũng chán cô! Hắn tìm tới những mĩ nữ được các thế lực phụ thuộc hiến lên, có ngoại hình vừa tiếp cận gu thẩm mỹ của hắn, nhưng vẫn có những nét độc đáo nhất định, như các cô nàng nửa người nửa rắn Medusa, hay tộc Harpy cánh chim thân người chẳng hạn! Kirin chìm đắm trong nhục dục, bắt đầu bỏ bê công việc. Ban đầu cô còn tỉ tê khuyên nhủ, Kirin cũng gật gù lắng nghe, nhưng theo thời gian, hắn vẫn chứng nào tật nấy, và còn nặng hơn! Kirin tin tưởng những lời nịnh hót của đám mỹ nữ trên giường, bất tri bất giác trở thành một con rối cho các thế lực!
Akasa đau đớn, bất lực nhìn Kirin trở thành một tên hôn quân, một kẻ bạo chúa mà cô không có cách nào níu kéo lại. Đỉnh điểm là hôm nay, khi Kirin lựa chọn tuyên chiến với Thân vương Malekith. Đó là một cuộc chiến không đem lại lợi ích thực tế gì cho hắn, mà chỉ béo bở cho những kẻ đi theo mà thôi! Đã vậy, hành động này của Kirin sẽ càng làm tăng thêm sự bất mãn của quân chủ Mob"meb, bởi Malekith là một con quỷ được Mob"meb yêu thích!
Song những lời can gián của cô chỉ như đổ thêm dầu vào lửa! Kirin trong cơn tức tối đã đuổi cô đi! Vậy thì cô đi! Cứ như tôi cần anh không bằng! Trái tim cô quặn đau khi nghĩ tới chuyện đó.
Qua khóe mắt, cô thấy đám phi tần của Kirin đang chụm đầu vào nhau, xì xào gì đó và nhìn cô khinh miệt.
...
Maloch ngồi lặng yên, ngắm nhìn cơn bão nguyên tố đang gào thét xung quanh. Những tia chớp thô to như ống nước bay lượn khắp nơi, xé nát tất cả những gì chúng chạm phải, có điều đối với Maloch, chúng chỉ như những bàn tay mềm mại đang xoa bóp toàn thân của ông! Chợt Maloch mở mắt! Ông cầm lấy thanh đao to lớn đặt sau lưng, gõ nhẹ xuống mặt đất. Ngay lập tức bão tan! Giống như bị một bàn tay khổng lồ tát văng đi, cơn bão biến mất, như thể chưa từng tồn tại vậy!
- Con đã trở về!
Maloch từ tốn lên tiếng. Giọng ông ta trầm trầm, hùng hậu như biển cả, vang vọng như chuông đồng. Akasa mệt mỏi bước lên những bậc đá cuối cùng, song cô chỉ dừng lại ở rìa của đỉnh núi, không tiến thêm bất cứ một bước nào lại gần Maloch.
- Xin... xin ngài, Thần Phụ, xin hãy cứu lấy Kirin!
Akasa đột nhiên quỳ mọp xuống, trán tì xuống đất! Maloch thở dài, và lần đầu tiên kể từ một trăm năm trước, ông ta đứng dậy! Mỗi bước đi của Maloch tạo nên những tiếng ầm ầm chấn động, thậm chí còn gây ra ảo giác là cả không gian cũng phải rung lên mỗi khi Hoàng Đế cất bước vậy! Maloch tiến tới gần nàng Succubus bé nhỏ, dùng bàn tay phải nâng cô đứng dậy.
Akasa lúc này trên mặt tràn ngập nước mắt. Cô gầy tọp hẳn đi, hốc hác và bẩn thỉu so với chỉ một tháng trước đó, khi cô rời khỏi hoàng cung của Kirin. Maloch đưa ngón tay lên, lau đi những giọt nước trên mặt cô.
- Ta không thể làm vậy, con biết mà!
- Lúc nào cũng vậy! Lúc nào ông cũng nói lí do đó!
Cơn giận và nỗi ấm ức trong lòng Akasa tuôn trào, chuyển hóa thành một sự liều lĩnh cô chưa từng dám nghĩ tới! Một Succubus nho nhỏ, dám gạt phắt đi Hoàng Đế, tồn tại mạnh mẽ nhất dưới Địa Ngục, và điều đáng kinh ngạc hơn là, Maloch hoàn toàn không hề tức giận vì điều đó. Ông ta ngồi khoanh chân xuống, lẳng lặng nghe Akasa kêu gào.
- Lúc chúng tôi bị săn lùng, bị nô dịch, quằn quại dưới gót sắt của kẻ thù, ông ở đâu? Lúc chúng tôi đói khổ, phải trốn chui trốn nhủi khỏi lũ tay sai của giáo hội, ông ở đâu?
-...
- Nói gì đi! Đồ khốn! Ông là thủy tổ của chúng tôi cơ mà!
Akasa hét lên cuồng dại, nước mắt tuôn trào như vỡ đập! Tất cả những gì Maloch có thể làm, là lắng nghe con gái mình than khóc, và đưa tay lên xoa đầu cô.
- Ta xin lỗi, bé con! Ta chỉ biết xin lỗi trước những gì các con phải chịu đựng mà thôi!
- Tôi không cần lời xin lỗi của ông! Tôi cần ông hành động kìa! Tôi cần ông... cứu anh ấy!
- Ta chẳng thể làm gì hết, con gái à!
Akasa ngồi thụp xuống, úp mặt vào đầu gối khóc tấm tức.
- Tại sao? Tại sao trái tim tôi lại đau như thế này?
Maloch thở dài, đưa mắt nhìn vào một nơi xa xăm nào đó.
- Đấy là một món quà, bé con ạ! Một món quà và cũng là lời nguyền rủa độc địa nhất ở thế giới này!