Thế nên khi Elsa nói cô có thể đáp ứng mọi yêu cầu của Johny, cô không hề nói khoác! Chỉ là tầm hiểu biết của phàm nhân có đủ để làm khó cô ta không thôi!
Nói như vậy là để chúng ta hiểu được đối với cảnh giới của người phàm thì một loại hạt bụi phép thuật có thể bỏ qua áp chế của vật liệu khắc ma là rất khó tin. Nó giống như một ngọn lửa cháy hừng hực bên trong nước vậy.
Có điều theo thời gian, khi tri thức của chúng ta tích lũy ngày càng nhiều, thì những vấn đề như vậy đều có thể được lí giải. Suy cho cùng, tri thức là sự diễn giải những hiện tượng thiên nhiên, chứ không phải thiên nhiên tồn tại do tri thức!
Tất nhiên với một người như Taara thì dù cho cô nàng có khả năng suy luận tốt đến đâu thì cũng không thể nào đoán ra được sự chênh lệch giữa các pháp tắc mới là đáp án thật sự. Đây là do cô không có đủ tri thức về pháp tắc, cũng giống như một người chưa từng biết tới vị đắng có thể lý giải vị đắng là như nào.
Gatrix mỉm cười, thu chiếc hộp đã đựng đầy bụi ma thuật vào trong nhẫn, để mặc cho Taara chưng hửng không rõ câu trả lời. Hắn có thể trả lời cho cô, song chuyện đó thật vô nghĩa vì nó chỉ có thể làm thỏa mãn tính tò mò của cô nàng, chứ không thể đem lại giá trị thực tiễn gì.
Hơn nữa, có một chuyện đang khiến Gatrix rất bận tâm lúc này. Đó là thứ bụi phép thuật trong chiếc hộp này, có hương vị giống hệt với thứ tro của con quái vật khổng lồ kia! Không chỉ vậy, ngay cả hỏa ngục màu xanh cũng giống với màu hai đốm lửa ma trơi trong hốc mắt Taara.
Đây có phải là trùng hợp? Hay bản chất Taara là một sự an bài của Elsa dành cho hắn? Lúc ban đầu Gatrix chỉ định đặt tên cô nàng phỏng theo nữ chính đáng thương cho vui, nhưng giờ nghĩ lại thì biết đâu đấy...
Không thể nào! Gatrix gạt phắt đi suy nghĩ đó. Shazam đã khẳng định chắc nịch rằng lão thấy linh hồn vợ mình. Không chỉ vậy, lão còn yêu cầu hắn và Vera đi tìm linh hồn vợ lão, chứ không phải tìm một kẻ còn nửa sống sờ sờ thế này!
Được rồi, thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng! Gatrix dẹp bỏ bận tâm trong lòng, nhìn xuống chiếc kệ đặt kinh. Cuốn kinh ban nãy đã biến tiêu đâu mất, chỉ còn để lại một hình vẽ nguệch ngoạc vô cùng rối mắt bên trên bề mặt tấm gỗ.
Những hình vẽ này chẳng có quy luật gì cả, xếp san sát vào nhau, và đang tỏa ra thứ ánh sáng dịu nhẹ nhưng bắt mắt. Taara bước tới bên cạnh hắn, cúi đầu xuống săm soi những họa tiết này.
- Những đường nét này để làm gì vậy?
- Tôi nào biết! Dù sao thì nó cũng chỉ có thể là một trong hai đáp án - hoặc chúng ta tiếp tục gọi thêm trùm ra đánh, hoặc chúng ta nhận phần thưởng vì đã đánh bại kẻ địch. Tôi thì thiên về giả thuyết thứ hai hơn.
- Tại sao anh lại nghĩ thế?
- Nhìn về phía cửa kìa!
Taara nhìn theo ngón tay của Gatrix chỉ về hướng cửa. Ở nơi đó đã chẳng còn bất cứ tia lửa hỏa ngục nào ngăn cản bọn họ rời đi. Cô đột ngột ồ lên!
- Tôi hiểu rồi! Nếu như đây là một cơ quan để gọi thêm quái vật thì nó thật sự vô lý, vì chúng ta hoàn toàn có thể lựa chọn rời đi rồi chứ không bị bó buộc phải tử chiến như ban nãy nữa. Mà khoan, tại sao tôi có cảm tưởng như những chuyện này giống như một nhiệm vụ vậy nhỉ?
Vì nó có lẽ là một chuỗi nhiệm vụ chứ sao! Gatrix thầm nghĩ trong lòng song không nói ra. Hắn đủ trí tuệ để hiểu rằng, kết luận một cách mù quáng là hành động dễ khiến con người ta sa vào lối mòn của diệt vong nhất. Chỉ khi nào hắn bảo trì được sự tỉnh táo và khách quan, thì khi đó Gatrix mới có thể sở hữu được tầm mắt đủ xa để thấy những vấn đề mà người khác dễ bỏ qua.
- Tôi cũng không biết nữa. Được rồi, như lệ cũ, mời cô!
Gatrix lùi lại một bước, nhường chỗ cho Taara. Cô nàng bèn lấy tay ấn lên hình vẽ, khiến nó tỏa ra ánh sáng dữ dội. Thấy vậy, Gatrix lập tức nhào một vòng ra phía sau, tìm chỗ ẩn nấp bên trong căn phòng chứa đồ.
Chỉ có điều không như hắn tưởng tượng, vì hình vẽ đó chỉ tỏa sáng mà thôi! Không có cháy nổ, không có bão tố giật đùng đùng hay quái vật gì xuất hiện cả. Hắn cẩn thận dò từng bước về phía bục, nhìn chằm chằm vào Taara.
Cô nàng đang đưa lưng về phía Gatrix, mải mê làm gì đó ra chiều chăm chú lắm. Dù rằng Gatrix tiến lại sát phía sau lưng cô ta, Taara cũng chẳng hề đoái hoài. Hắn nghiêng nhẹ người sang một bên, thử tìm hiểu xem rốt cuộc là chuyện gì đang khiến Taara mê mải đến như vậy.
Từ trong đồng tử của Gatrix phản chiếu ra hình ảnh một vật thể ba chiều vô cùng bất quy tắc. Còn Taara lúc này đang dùng tay điều chỉnh hình chiếu đó, giống như cách một nghệ nhân rối múa với chú búp bê của mình.
- Nhìn thú vị đấy nhỉ?
- Đúng vậy! Nhìn nè, những hình xếp này đang vặn vẹo theo từng động tác của tôi. Có lẽ chúng ta phải tạo thành một hình nào đó, nhưng tôi chưa thể mường tượng ra được đó sẽ là hình gì nữa!
Taara than thở.
- Để tôi thử xem!
Lần này đến lượt Taara nhường chỗ cho Gatrix thể hiện. Ngay cả khi bàn tay của Taara rời khỏi phạm vi quầng sáng, hình chiếu ba chiều đó vẫn không biến mất, mà đứng sừng sững đầy thách thức. Thoạt đầu Gatrix còn chưa thấy được sự phức tạp của câu đố này, cho tới khi bàn tay hắn chạm lên hình khối.
Có vẻ như vật thể này được cấu tạo từ rất rất nhiều mảnh ghép nhỏ xíu, khiến cho tính lỏng của nó cực kì cao. Nói đơn giản thì Gatrix có thể tạo ra được rất nhiều hình dạng nhờ vào sự linh động của các mảnh xếp. Thật may là chúng nối liên tiếp với nhau, chứ không rời rạc toàn bộ, thế nên số khả năng phải thử của Gatrix cũng sẽ giảm bớt đôi chút.
Không chỉ vậy, sức "giãn" của khối hình học này cũng có giới hạn! Do đây là một hình chiếu ba chiều, nên hãy nhìn nó dưới một đồ thị ba trục gồm x y và z. Nếu như Gatrix kéo nó một cách tối đa theo trục x, thì trục y và trục z sẽ bị giảm đi tương ứng.
Điều này có nghĩa là, hắn chỉ cần tìm được một tập hợp chính xác các tọa độ trong không gian, với giới hạn là xyz đã được kiểm tra từ trước. Kết hợp với điều kiện các khớp nối phải liên kết với nhau, thế nên Gatrix tự tin rằng hắn chỉ cần mò một thời gian ngắn là ra.
Chứ còn gì nữa! Gatrix chẳng có bất cứ gợi ý nào, và tất nhiên "Shazam" cũng sẽ không để lại gợi ý nào cho kẻ khác tới mở kho báu. Suy đi tính lại thì vẫn chỉ có phương pháp mò là hợp lý nhất. Hơn nữa, Gatrix tin rằng với trí tuệ của hắn, việc lần ra được hình vẽ đúng theo giới hạn cho trước này sẽ không tốn quá nhiều thời gian!
...
Taara ngồi ngáp ngắn ngáp dài, thỉnh thoảng loại quay sang nhìn Gatrix. Con Goblin đang tập trung vô cùng, trên mặt rịn đầy ra mồ hôi lúc nào không hay. Gatrix tập trung tới nỗi bụng hắn réo sùng sục mấy lần rồi mà con Goblin vẫn chẳng chút nào hay.
Hiển nhiên là tiến trình diễn ra chậm hơn Gatrix tưởng tượng rất nhiều! Mất chừng đó thời gian mà Gatrix cũng chưa thể xếp ra được hình thù gì cho ra hồn! Chuyện đó chẳng khác nào một cái tát vào sự tự tin ban nãy của hắn trước Taara.
Rất may là cô nàng cũng hiểu tình cảnh của Gatrix lúc này khó xử thế nào, hơn nữa bản chất của cô cũng rất là thân thiện. Chứ nếu đây mà là Cyrax thì có lẽ giờ này gã đang bật hỏa lực tối đa để cười nhạo Gatrix rồi!
Sự vô định của hình xếp này khiến Gatrix thấy mệt mỏi. Hắn đã thử rất nhiều phương pháp tiếp cận, nhưng đều không cho ra kết quả mong muốn. Hắn thật sự cần một gợi ý hay sao? Nếu như khóa phép thuật này là do Shazam bố trí, thì chắc chắn là Gatrix không thể có gợi ý, song hắn cũng sẽ không cần gợi ý.
Tri thức mà một gã Tiên nhân sở hữu làm sao có thể đọ lại một kẻ ăn trộm kiến thức của thần linh?
Vậy nên Gatrix đang dần nghiêng về giả thuyết thứ hai, tức là câu đố này bắt buộc phải có một gợi ý để bám vào. Nói cách khác, hắn cũng thừa nhận cửa ải này có sự nhúng tay của chân thần, chỉ có điều ở mức độ nào thì Gatrix chưa chắc thôi.
Hắn nhắm mắt lại, mường tượng ra toàn bộ cuộc hành trình của mình, để xem có một chút gợi ý nào, dù là nhỏ nhất không. Trong lúc đó, đôi tay hắn vẫn đảo thoăn thoắt không ngừng nghỉ, hòng tìm ra được một phương hướng sáng sủa nào đó.
Những khối xếp này thật sự rất cơ động, và mềm mại như nước vậy. Ngoại trừ một số vật thể Gatrix không thể nào chế tạo ra được, còn lại hầu hết hắn đều mô phỏng ra được. Ồ khoan? Gatrix giật mình, thử nhớ lại những hình dạng mà hắn không thể xếp thành.
Tất cả những vật thể có kết cấu khối đặc đều không cách nào hình thành, điều đó có nghĩa là đáp án này phải rỗng ruột. Mềm mại linh hoạt, kết cấu rỗng, đó có thể là cái gì được cơ chứ? Chợt Gatrix nhìn thấy một điểm trên hình xếp mà hắn vô tình xáo trộn mà thành.
Đó là một đoạn vân xếp vô cùng chặt chẽ, giống như một đoạn dây nào đấy!
Cùng lúc đó, trong đầu Gatrix lóe lên hình ảnh về con rắn nuốt đuôi được khắc trên chiếc hộp gỗ chết. Hắn tìm thấy nó trong phòng thí nghiệm bí mật của Shazam ở trên lầu, nhưng lúc đó Gatrix chỉ coi nó như một thông tin để lưu thôi chứ không biết nó sẽ dùng để làm gì.