Đột nhiên con gấu ngốc này lại chạy về phía nhà gỗ của Tiểu Nha: "Quỷ Nương, Quỷ Nương, ngươi mau ra đây nhìn xem..." Giang Nhất Ninh mặc kệ nó, tinh thần dao động: "Tiểu Hắc, Tiểu Hắc, như vậy ngươi có thể nghe được không?" Hắc kiếm nhẹ nhàng run rẩy, trong đầu hắn lập tức xuất hiện âm thanh của Tiểu Hắc: "Mẫu... Đại sư huynh, Tiểu Hắc có thể nghe được." Giang Nhất Ninh tiếp tục nói: "Còn nữa, tiểu hài tử, đừng hơi một tí là run rẩy, run như bệnh sốt rét là không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.