Mục lục
Chăm Dược Viên Cầu Trường Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc trước, nàng đã nghe được cách nói của hai vị Tiên Nhân, cho nên cứ một mực do dự mãi, chẳng qua tới cuối cùng vẫn không dám mở miệng cậy nhờ Phượng Ngọc Thấm mà quay sang cậy nhờ Giang Nhất Ninh. Có lẽ nàng cảm thấy quen thuộc với hắn hơn một chút.

Giang Nhất Ninh lắc đầu: "Ta đã nhắc nhở các ngươi mà các ngươi không nghe!"

Quỷ Nương tự trách: "Trách ta... Đều do ta… Không nhịn được tướng công cầu xin! Van cầu tiên sư, van cầu tiên sư..."

Phượng Ngọc Thấm hừ lạnh: "Nhân thể (thân thể con người ) vốn có âm dương cân bằng, quỷ tu lại là cô âm cầu dương (nôm na là chỉ có âm, nên mới theo đuổi dương), hiện giờ nhân quỷ giao hòa là trái với luân thường đạo lý. Dám làm thì phải dám chịu, đây chính là cái giá mà hắn phải thừa nhận!"

Tuy rằng Tiểu Nha không nghe hiểu gì nhiều nhưng vẫn cùng mẫu thân cầu xin: "Sư tôn, mong người cứu… cứu phụ thân ta, về sau ta nhất định sẽ ngoan ngoãn hiếu thuận với người..."

Phượng Ngọc Thấm: "Vi sư cũng không còn cách nào khác!"

Chẳng qua phụ thân của Tiểu Nha lại mê luyến nhìn Quỷ Nương, thâm tình nói: "Tiểu Tuệ, không sao cả, ta tình nguyện cùng nàng đi tới Hoàng Tuyền!"

Phượng Ngọc Thấm lắc đầu: "Ngươi cũng dám nghĩ gớm, nàng là cơ duyên xảo hợp mới đi lạc vào quỷ đạo, còn thứ chờ đợi ngươi chỉ có hồn phi phách tán mà thôi. Được rồi, hai ngươi tự giải quyết cho tốt, quý trọng khoảng thời gian cuối cùng này đi."

Nếu hai người bọn họ không phải phụ mẫu của tiểu đồ đệ, nàng cũng chẳng thèm nói nhiều như vậy...

Lúc trở lại Trúc viện, tiểu nha đầu tâm sự nặng nề.

Giang Nhất Ninh không thể không an ủi: "Đừng trách sư tôn, sư tôn cũng không còn cách nào khác, nếu ngươi muốn cứu phụ thân của mình, hãy cố gắng học bản lĩnh, chờ đến khi bản lĩnh của ngươi còn lớn hơn sư tôn, lúc đó ngươi có thể cứu phụ thân của mình rồi..."

Một lời nói dối đầy thiện ý!

Sau khi được an ủi một hồi, tiểu nha đầu mới hơi nguôi ngoai rồi quay về nhà gỗ ngủ.

Giang Nhất Ninh lắc đầu, hình như sư đệ sư muội này cũng không dễ chăm sóc nha, sao hắn lại có cảm giác mình thực hiện hành động ‘đại sư tìm đồ’ này chính là tự tìm phiền toái cho mình?

Cũng may Lâm Viễn không cần hắn phải quá mức hao tâm tổn trí...

Giang Nhất Ninh nhìn thấy sư tôn đang đứng ngoài sân, tựa như ngẩn người… trong lòng thầm nhủ hiếm có nha!

Hắn nhanh chóng đi qua, dò hỏi: "Sư tôn, quỷ tu là cái gì?"

Phượng Ngọc Thấm hơi giật mình một cái, hình như bị tiếng gọi của hắn làm hoàn hồn, nhưng rất nhanh nàng đã bình thường trở lại rồi liếc mắt nhìn Giang Nhất Ninh một cái.

"Quỷ tu... Muốn nói đến cái này, nó bắt nguồn từ khá xa xưa! Ngươi có biết Bất Tiên sơn không?"

Giang Nhất Ninh lắc đầu.

Phượng Ngọc Thấm: "Phía Bắc Thần châu, có một tòa núi cao tên là Bất Tiên sơn! Có câu nói, ở nơi đó có thể thượng liên Thiên Môn, hạ tiếp U Minh!"

Giang Nhất Ninh cả kinh.

Thiên Môn? U Minh?

Chẳng lẽ Thiên giới, Địa phủ vốn là câu chuyện bịa đặt ở Lam Tinh thì lại thực sự tồn tại trong Tu Tiên thế giới này?

"Sư tôn, sao ta lại chưa từng nghe qua những chuyện này, càng chưa từng đọc được trên Tiên Môn Tinh Túc báo!"

Phượng Ngọc Thấm lại nói một câu: "Lấy hồ lô rượu của ta đến đây."

Giang Nhất Ninh nhanh chóng làm theo, hắn vô cùng nôn nóng muốn nghe tiếp câu chuyện này.

Phượng Ngọc Thấm tiếp nhận hồ lô, lập tức dốc vào miệng mình một ngụm to liệt tửu (rượu mạnh), lúc này mới tiếp tục nói: "Nghe đồn, khoảng trăm vạn năm trước, Thiên Tiên đấu U Minh, gây họa loạn nhân gian... Mười đại tiên môn liên thủ xua đuổi Thần Ma. Đó cũng không phải mười đại tiên môn hiện giờ, ít nhất lúc ấy Vạn Thú phái, Vu Cổ phái còn chưa quật khởi!"

"Trận chiến ấy, những cao thủ đệ cửu cảnh Tiên Nhân cảnh trong nhân gian tổn thất hầu như không còn, mười đại tiên môn thắng thảm, cuối cùng đành lấy các bảo vật trấn phái của tiên môn ra, những thứ này đều là pháp bảo còn mạnh mẽ hơn Côn Lôn kính, tạo thành Phong Thiên Đại Trận, phong ấn Bất Tiên sơn."

"Từ đó về sau, mới sinh ra tình huống, thượng bất nhập Tiên Nhân, hạ bất nhập Cửu U!"

Giang Nhất Ninh nghe đến nhập thần, Phượng Ngọc Thấm lại từ từ uống một ngụm liệt tửu.

"Hiện giờ hàng năm mười đại tiên môn đều sẽ phái người tới gia cố phong ấn! Thượng bất nhập Tiên Nhân… có nghĩa là những tiên môn hiện giờ, không có một ai đột phá được đệ cửu cảnh: Tiên Nhân cảnh... Có lẽ nguyên nhân là do tam giới đã bị ngăn chặn khiến cho thiên địa không được đầy đủ mà thành! Còn hạ bất nhập Cửu U… Đúng là khởi đầu của quỷ tu. Cũng từ khi đó bắt đầu, quỷ quái bắt đầu sinh sôi nảy nở hàng đàn giữa nhân gian!"

"Không phải ngươi muốn cầu trường sinh sao? Muốn trường sinh phải nhập Tiên Nhân cảnh... coi như đó là vấn đề đầu tiên được bày ra trước mặt ngươi, nhất định phải giải phong ấn của Bất Tiên sơn!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK