Mục lục
Chăm Dược Viên Cầu Trường Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giang Nhất Ninh làm xong hết thảy, rất nhanh sau đó, hắn lại một lần nữa gieo trồng linh điền cho Ngô lão... Lỡ như ngày nào đó Ngô lão đi tới, phát hiện ra điều này, sẽ không dễ báo cáo kết quả công tác!

Một ngày thời gian... Hai tiểu nhân kia đã Luyện Khí thành công!

Tiểu nha đầu thành công là do thiên phú tốt, còn Lâm Viễn lại do thời gian tích lũy dài lâu, còn được vị sư huynh hào phóng nhét cho một lọ Luyện Khí đan, sau đó một ngày nuốt liền ba viên!

Giang Nhất Ninh nhàn nhã nằm trên ghế, nhưng lại chỉ huy bọn sư đệ sư muội bón phân cho linh điền...

Có điều hắn rất cẩn thận, đã chia ra cho mỗi người chỉ phụ trách vài gốc, sau đó hướng dẫn bọn họ tưới nước đúng giờ, đúng định lượng!

Tựa như hết thảy lại khôi phục dáng vẻ ngày xưa.

Dạo gần đây, điều khiến cho Giang Nhất Ninh vui vẻ chính là, sau khi một gốc trưởng thành khá chậm trong hai gốc Băng Sơn Tuyết Liên tiến vào mười năm, tốc độ phát triển của nó đã tăng lên gấp đôi, mỗi lần bón phân sẽ trưởng thành 4%, một ngày có thể tăng lên 8%, có một loại ý tứ hậu lai giả cư thượng (người đến sau mà vào ở trước).

Chạng vạng, Giang Nhất Ninh nhìn thấy sư tôn nhà mình đang hoạt động gân cốt ngoài sân, đột nhiên nhớ tới cái gì, lại nhanh chóng đi qua.

"Sư tôn, mẫu thân của tiểu sư muội đã thành quỷ mị!"

"Hả?" Tới tận lúc này, Phượng Ngọc Thấm mới lộ ra một chút hứng thú: "Nói thật tỉ mỉ!"

Giang Nhất Ninh lập tức kể cho nàng nghe toàn bộ những gì bọn họ đã trải qua một lần thật cụ thể và tỉ mỉ...

Phượng Ngọc Thấm nghe xong, lông mày hơi nhướng lên: "Đi, chúng ta đi xem!"

"Kia... Cũng mang theo cả tiểu sư muội ư?"

Phượng Ngọc Thấm gật gật đầu.

Ngay khi Giang Nhất Ninh gọi tiểu nha đầu tới, Phượng Ngọc Thấm dắt tay nàng, sau đó nhìn Giang Nhất Ninh thản nhiên nói: "Ngưng tụ kiếm cương!"

Giang Nhất Ninh: ...

Chuyện này mà sư tôn cũng muốn hắn làm cu li ư?

Nhưng nghĩ thì nghĩ thế, hắn vẫn nhanh chóng làm theo sư tôn phân phó.

Phượng Ngọc Thấm: "Lớn một chút!"

Giang Nhất Ninh: ...

"Lại lớn thêm một chút!"

Giang Nhất Ninh cười khổ: "Sư tôn, chân khí của ta không đủ để tiêu hao..."

Phượng Ngọc Thấm dắt Tiểu Nha đứng lên kiếm cương trước rồi nói: "Đừng nhiều lời vô nghĩa, đứng vững, chúng ta sắp đi rồi!"

"Được… Oa oa oa oa..."

Giang Nhất Ninh vội vàng ngậm miệng lại, dùng chân khí hộ thể nếu không gió lạnh sẽ thổi qua làm viền môi hắn như muốn văng cả ra ngoài…

Cũng không biết sư tôn sử dụng thủ đoạn gì, chỉ thấy kiếm cương bay nhanh như ánh sáng...

Không đến nửa khắc sau, ba người đã xuất hiện ở Hắc Sơn thôn!

Giang Nhất Ninh chà xát khuôn mặt đã tê dại của hắn, suýt chút nữa thì chân khí hộ thể đã vỡ tan, không thể bảo vệ được hắn...

Tiểu Nha cũng không ngờ nàng vừa rời đi đã quay về Hắc Sơn thôn nhanh như vậy, lập tức hưng phấn lên.

"Mẫu thân, mẫu thân..."

Nàng chạy về phía tiểu viện trước kia của mình, không ngừng gõ vào cửa sân.

... Rất nhanh, trong sân đã truyền đến tiếng vang!

Cửa mở.

"Tiểu Nha, sao ngươi đã trở lại rồi?” Quỷ Nương lộ diện đầu tiên, sau đó là hán tử gầy gò vừa buộc lại vạt áo vừa chạy ra ngoài.

Giang Nhất Ninh quan sát hai người bọn họ, hình như vẻ mặt có chút ửng hồng, sau đó hắn lắc lắc đầu nhìn về phía phụ thân của Tiểu Nha: "Đã sớm nói với ngươi nhân quỷ thù đồ, ngươi cần phải tiết chế, nhất định phải khắc chế, nếu không sợ là không sống nổi ba năm!"

Phượng Ngọc Thấm hừ lạnh: "Còn ba năm gì nữa? Một năm cũng khó!"

Lúc này Quỷ Nương và phụ thân của Tiểu Nha mới thấy hai người, vội vàng niềm nở nói: "Tiên sư, mời vào, nhanh đi vào..."

Tiểu Nha giới thiệu hai người cho bọn họ: "Mẫu thân, phụ thân, đây mới là sư tôn của ta, còn ca ca là đại tiên huynh của ta!"

Giang Nhất Ninh trực tiếp nói ra mục đích bọn họ tới đây hôm nay...

Quỷ Nương lập tức dẫn bọn họ bước vào hậu viện.

Giang Nhất Ninh chỉ vào Tam Sắc Hoa, dò hỏi: "Sư tôn, người biết nó không?"

Phượng Ngọc Thấm cau mày, lại gần quan sát một phen... sau đó nàng trầm ngâm một lát mới nói: "Bảo Phách... Âm Sinh Hoa... Ít nhất cũng được ngàn năm! Thứ này hấp thu Nguyệt Hoa (ánh trăng) mà sinh, đúng là đại bổ vật của quỷ tu... Nhưng chỉ có hiệu lực với nữ tử, có thể tăng lên tốc độ tu luyện cho nữ tử, cũng là cơ duyên của tiểu sư muội ngươi, sau khi cho nàng dùng, chưa chắc đã đạt tới linh căn màu vàng, nhưng kém không xa!"

Ý tứ của nàng thực rõ ràng, sẽ cho tiểu sư muội dùng thứ này.

Giang Nhất Ninh liếc mắt nhìn Quỷ Nương bên cạnh một cái, hơi ngập ngừng hỏi: "Không có Bảo Phách Âm Sinh Hoa nàng sẽ như thế nào… Dù sao nàng cũng là mẫu thân của tiểu sư muội!"

Quỷ Nương vừa chuẩn bị mở miệng, Phượng Ngọc Thấm đã cong ngón tay lại, bắn ra một mảnh kim quang, nhập vào trán của nàng.

"Đây là một bộ quỷ tu chi pháp, đổi cho ngươi, ta mang hoa đi!"

Tuy Quỷ Nương không rõ vì sao sư tôn của nữ nhi nhà mình lại làm như vậy nhưng vẫn lập tức quỳ lạy: "Tiểu phụ đa tạ tiên tôn ban thưởng pháp!"

Sau khi nàng bái lạy một phen, tựa như cứ luôn do dự mãi, cuối cùng mới dứt khoát nhìn về phía Giang Nhất Ninh, khẩn cầu: "Xin tiên sư cứu… cứu tướng công của ta!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK