"Nếu chẳng may không thành công thì sao? Chẳng may ta thất bại khi bám vào trên người nàng ấy thì sao?"
"Tích Cửu, ta có thể bảo đảm nghiên cứu này chắc chắn sẽ thành công......"
"Đúng vậy, nếu như thất bại, người chết cũng không phải là ngươi......" Cố Tích Cửu không nhịn được, cuối cùng buột miệng thốt ra những lời này.
Long Tư Dạ: "......"
Sắc mặt hắn hơi tái nhợt, cười khổ một tiếng: "Tích Cửu, trước đây tính tình của nàng không phải như thế này."
Là một sát thủ, sự tình thường làm nhất chính là mạo hiểm, hầu như tất cả các nhiệm vụ đều bị đe dọa về tính mạng.
Đôi khi cơ hội sống sót trở về rất ít ỏi, nhưng khi đó gần như tất cả những nhiệm vụ hắn bố trí cho nàng, cho dù nguy hiểm bao nhiêu, nàng đều thực hiện không chút do dự.
Hiện tại ngay cả khi hắn đảm bảo cho nàng hết lần này đến lần khác, nàng vẫn không tin hắn......
"Tích Cửu, nếu nàng không đổi thân thể, với tình huống thân thể hiện tại, chẳng những không xoá bỏ được đốm đỏ, chỉ sợ linh lực cũng rất khó tu luyện. Đây là điều nàng muốn hay sao?"
Cố Tích Cửu: "......"
Hắn còn muốn lừa dối nàng?
Đốm đỏ trên mặt và thể chất phế vật của nàng có thể thay đổi được! Chẳng qua tài liệu cần có hơi khó kiếm một chút.
Ngay cả Thương Khung Ngọc cũng biết, người chuyên về y thuật như hắn sao lại không biết?
Lừa dối! Tất cả đều là lừa dối!
Nàng hận nhất là người dùng cảm tình để lừa dối nàng!
Máu ở trong lồng ngực của nàng lại sôi lên. Kể từ sau khi nàng gặp lại hắn, lần đầu tiên nàng có xúc động muốn đâm hắn một cái!
Nhưng nàng biết bản thân mình không thể xúc động, xúc động chính là điều kiêng kỵ nhất đối với sát thủ.
Hiện tại nàng căn bản không phải là đối thủ của hắn, xúc động sẽ chỉ khiến nàng càng thêm bị động, càng lâm vào tình cảnh nguy hiểm!
Nàng cười: "Long tông chủ, bất luận đốm đỏ này của ta có xoá được hay không, hay là linh lực có thể tu luyện hay không, ta đều cam tâm tình nguyện. Ít nhất thân thể này chân chính thuộc về ta. Hơn nữa, ta là một nữ hài tử. Nữ hài tử sớm muộn gì cũng sẽ gả chồng. Ta chắc chắn sẽ gả cho người cực kỳ yêu ta, yêu chính con người của ta mà không phải dung mạo của ta. Vì vậy, hắn sẽ không để bụng về chuyện trên mặt ta có đốm hay không. Hắn sẽ không lợi dụng ta để nắm lấy quyền lực, vì thế sẽ không để ý tới ta có phải là phế vật linh lực hay không. Lòng tốt của ngươi ta nhận, nhưng ta tuyệt đối không muốn thay đổi bản thân! Trừ phi ngươi muốn đạt mục đích nào đó không thể nói ra, trực tiếp giết chết ta!"
Nàng nói những lời này cực kỳ mỉa mai. Sắc mặt Long Tư Dạ thay đổi, hắn cúi đầu nhìn ngọc bội đỏ hình lá phong đeo bên hông, ánh mắt tối sầm lại. Tay trái của hắn vẫn nắm lấy Cố Tích Cửu, tay phải ngưng tụ một luồng ánh sáng xanh nhạt: "Tích Cửu, nàng sẽ hiểu những lợi ích ta làm vì nàng. Trước hết hãy đưa Huyễn hành thảo cho ta......"
Hắn đang muốn trực tiếp chiếm đoạt?!
Cố Tích Cửu giơ tay lên đánh về phía hắn: "Không thể!"
"Tích Cửu, đừng cố chấp, ta biết nàng mang theo nó trên người." Long Tư Dạ giơ tay muốn điểm huyệt đạo của nàng.
Cố Tích Cửu sớm đã có chuẩn bị, tất nhiên không muốn bị hắn điểm trúng. Nàng không quan tâm tay phải của mình vẫn đang nằm ở trong lòng bàn tay của đối phương, bỗng nhiên xoay người, tránh chỉ phong của hắn điểm tới.
Tuy nhiên, động tác của nàng như vậy cũng khiến nàng không thể tránh được cổ tay bị xoắn, một tiếng rắc nhỏ vang lên, cổ tay nàng đã bị trật khớp!
Sắc mặt Long Tư Dạ hơi đổi, cuối cùng cũng buông nàng ra.