Mục lục
Độc phi ở trên, tà vương ở dưới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một người áo tím phất phơ, dáng người đĩnh bạt như ngọc, tóc đen rối tung, con mắt hồ ly trên đai buộc giữa trán nhấp nháy lấp lánh, trên mặt mang mặt nạ, lộ ra độ cong đôi môi rất đẹp, đứng ở nơi đó.

Một người khác mặc quần áo màu xanh lá cây, dung mạo tuấn tú, nhìn qua giỏi giang sắc bén, một đôi con ngươi vọng xuống dưới với khí thế bức người.

Đám người Đao Thanh Dương đã từng gặp Tả thiên sư Đế Phất Y, mặc dù chưa từng nói chuyện, thậm chí cũng chưa tiếp xúc quá gần, nhưng vẫn rất cực kỳ ấn tượng với vẻ ngoài đặc trưng của hắn. Hơn nữa, đứng bên người hắn còn có đại hộ pháp Mộc Phong của Phù Thương Cung!

Vì thế chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra!

Bọn họ không ngờ sẽ đụng phải Tả thiên sư ở đây, trong lòng cả kinh, theo bản năng quỳ xuống hành lễ: "Tham kiến Tả thiên sư đại nhân."

Tả thiên sư hơi gật gật đầu, không nói lời nào.

Nhưng Mộc Phong bên cạnh hắn đã mở miệng: "Các ngươi đang làm gì ở đây?"

Đao Thanh Dương sững sờ, bọn họ đang làm gì ở đây, chẳng lẽ không phải vừa xem liền hiểu ngay sao?

Ông ta không nhịn được liếc mắt nhìn Tả thiên sư một cái. Tả thiên sư chỉ hơi nhấp môi mỏng cười như không cười nhìn ông ta, một đôi mắt chứa ánh sáng sắc bén giống như xuyên thấu ông ta.

Đao Thanh Dương âm thầm rùng mình một cái, ông ta vẫn luôn có chút sợ hãi đối với Tả thiên sư.

Lúc trước Tả thiên sư hạ lệnh để ông ta xử lý đồ đệ Cố Thiên Triều yêu quý của mình, mặc dù trong lòng không cam tâm tình nguyện, nhưng cuối cùng không dám làm trái, vẫn phải chém giết Cố Thiên Triều ——

Tuy nhiên, ở trong lòng ông ta cũng mơ hồ chôn xuống một hạt giống cừu hận, có hận ý đối với Tả thiên sư.

Sau khi xử lý xong đồ đệ, trong lòng ông ta vẫn luôn buồn bực, vẫn luôn không vui.

Các sư huynh sư đệ muốn giúp ông ta khuây khoả, lúc này mới cố gắng mời ông ta tiến vào rừng rậm hắc ám tìm kiếm thú lạ, muốn săn mấy con mãnh thú về thuần hóa để làm tọa kỵ.

Đao Thanh Dương tất nhiên biết rằng Cố Tích Cửu đã tiến vào rừng rậm hắc ám nhiều ngày qua, trong lòng cũng rất xao động, vì thế mới đi cùng các sư huynh sư đệ tới đây.

Khi đang tìm kiếm mãnh thú thích hợp để làm tọa kỵ, trong lòng ông ta cũng có một ý tưởng tương đối xấu xa, muốn nhân cơ hội Cố Tích Cửu một mình tiến vào rừng rậm hắc ám, khi thần không biết quỷ không hay ông ta sẽ giết chết nàng, báo thù cho đệ tử của mình......

Vì thế ông ta đã từng giả vờ vô tình xông tới đỉnh thứ 3, nhưng lại đụng phải kết giới ở đỉnh thứ 3, khiến ông ta căn bản không thể nào lén lút tiến vào bên trong.

Không còn cách nào khác, ông ta đành phải chuyên tâm săn thú cùng với các sư huynh sư đệ, bọn họ đã săn được mấy con thú, nhưng Đao Thanh Dương đều không quá vừa lòng. Khi ông ta đang nghĩ mang theo thấy vọng quay về, ngẫu nhiên gặp được Phong Triệu......

Phong Triệu gần như là cực phẩm tọa kỵ, có thể so sánh với toạ kỵ của Long Tư Dạ. Đao Thanh Dương tất nhiên không chịu buông tha, lập tức cùng mấy sư huynh sư đệ vây bắt.

Tuy nhiên, Phong Triệu này là cục xương cứng khó gặm, thà chết chứ không chịu khuất phục. Ông ta không muốn con thú cực phẩm cứ như vậy rơi vào trong tay những người khác, vì thế thà rằng giết chết nó......

Nhưng không ngờ đúng lúc này đụng phải Tả thiên sư!

Theo đạo lý mà nói, sau khi Tả thiên sư thả Cố Tích Cửu xuống đỉnh thứ 3 thì nên rời đi, vì sao hắn lại xuất hiện ở đây?

Đao Thanh Dương là nhân vật tương đối âm trầm, trong lòng ông ta bắt đầu nghi ngờ, vừa cung kính trả lời Mộc Phong, vừa chú ý quan sát từng cử chỉ của hai người kia. Nhưng bởi vì ông ta không quen thuộc với Tả thiên sư, vì thế không tìm ra được sơ hở nào giữa hai người kia.

Mộc Phong rất dứt khoát: "Phong Triệu kia thiên sư chúng ta sớm đã nhìn trúng, sở dĩ vẫn chưa thu nhận nó vì muốn nuôi thả và huấn luyện nó ở đây, không ngờ lại bị các ngươi vây lùng săn bắt......"

Những trưởng lão khác trong Cửu Tinh Tông cũng rất kính trọng Tả thiên sư, vừa nghe Mộc Phong nói như thế, bọn họ tự nhiên liên tục thỉnh tội.

Mộc Phong cũng không miệt mài theo đuổi, vì thế nhanh chóng dùng lý do "người không biết không có tội " tha cho bọn họ, chỉ yêu cầu bọn họ lập tức rời đi.

Hiếm khi Tả thiên sư lại dễ nói chuyện giống như hôm nay, mấy người kia tất nhiên không dám nói gì nữa, một lần nữa cáo tội muốn rời khỏi đây.

Đao Thanh Dương đột nhiên hành lễ về phía Tả thiên sư: "Tả thiên sư đại nhân, Thanh Dương có một chuyện không hiểu, còn muốn thỉnh giáo thiên sư đại nhân. Không biết thiên sư đại nhân có thể giải thích nghi ngờ của Thanh Dương hay không?"

Ông ta nhìn Tả thiên sư, lòng nổi lên nghi ngờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK